Vợ Yêu Thịnh Thế Của Thiếu Tướng

Vợ Yêu Thịnh Thế Của Thiếu Tướng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322290

Bình chọn: 7.00/10/229 lượt.

Mộ Thần, cảm ơn anh! Cũng thật xin lỗi!”.

Tiếng “thật xin lỗi” này có chút quái dị, nhưng Tư Mộ Thần xem đó lời xin lỗi cô nói vì hành động vô lễ của mình, nên anh cũng không để trong lòng.

"Không có gì, chúng tôi phải cùng ra ngoài có việc một chút! Một mình cô ở nhà, được chứ?”.

"Được!" Cô nắm chặt tay mình, cô chờ mong anh ra ngoài biết bao nhiêu.

“Được, tôi đi đây, có chuyện gì lập tức gọi điện thoại cho tôi” Tư Mộ Thần quơ quơ điện thoại trong tay, Giang Phỉ Á mới phát hiện, kia là chiếc điện thoại di động mà Cảnh Tô vẫn luôn dùng, lòng cô nhảy lên cực nhanh, đó chính là là cây cỏ cứu mạng anh cả!

“Tư Mộ Thần, anh, có thể cho tôi mượn điện thoại di động của anh dùng một chút không?”.

"Giang Phỉ Á, tôi không nói nhảm với cô nữa, chờ tôi trở lại rồi hãy nói!” Tư Mộ Thần nhìn đồng hồ đã không còn sớm, bây giờ anh đang phải vội vàng đi với các anh em, hiện giờ hắc bang quốc tế muốn tới ám sát cô nhóc của anh, phải chuẩn bị cho chu đáo.

“Được, tôi chờ anh trở lại!” Cô biết mình nhất định không thể gấp gáp, nhất định phải từ từ.

"Ừm!"

Chờ đến lúc Tư Mộ Thần ra ngoài, Giang Phỉ Á nhanh chóng tiến vào thư phòng, cô gấp gáp muốn biết kế hoạch của bọn họ, không chỉ muốn cứu anh trai mình, mà quan trọng hơn là, cô muốn nhìn một chút xem anh trai cô có phải là mồi nhử trong kế hoạch của bọn họ, kỳ thật chính là để dẫn người sau lưng ra, Diêu lão đại đã nói như vậy trong điện thoại.

Trong thư phòng có một bản kế hoạch khiến Giang Phỉ Á đỏ mắt, đây là cái gì, đây hoàn toàn là lấy sinh mạng anh cả nhà mình ra đùa giỡn, cái gì gọi là có thể hy sinh bất cứ lúc nào, rốt cuộc là ai cho bọn họ quyền hạn này?

“Tư Mộ Thần, nếu anh cả tôi có chuyện gì, tôi nhất định phải cho anh sống không bằng chết!” Giang Phỉ Á vô cùng giận dữ, cô cầm điện thoại lên, gửi phần tư liệu tuyệt mật kia sang địa chỉ Diêu lão đại, để bọn họ biết kế hoạch của Tư Mộ Thần.

—— đường phân cách ——

Cảnh Tô vừa mới dừng xe ở cửa Đông, đã bị người ta dùng khăn đen bịt miệng kéo lên xe, đi mất, dưới tác dụng của Đy–ê–te, Cảnh Tô dần dần mất đi ý thức.

(*)Đy-ê-te: Diethyl ether C2H5OC2H5, một chất thuộc dòng họ nhà ete, có thể gây mê trong thời gian ngắn, đây là loại thuốc mê mà mình hay thấy trong phim người ta tẩm vào khăn để bắt cóc ý.

“Đại tiểu thư, em nói gì đi!” Cường Tử ôm Diêu Mộng Lan, anh ta rất thỏa mãn, có thể có

được Diêu Mộng Lan, anh ta có nằm mơ cũng không nghĩ tới.

“Còn gọi em là đại tiểu thư hả?” Diêu Mộng Lan hờn dỗi một tiếng, trong mắt ẩn chứa chút khinh thường.

“Mộng, Mộng Lan!” Giọng Cường Tử hơi run rẩy, trời mới biết, trong lòng anh ta vui vẻ đến mức nào, những lời này anh ta nghĩ cũng không dám nghĩ tới.

“Như vậy mới được chứ!” Được nghênh ngang chủ động hôn một cái lên môi, Cường Tử đã sớm cúi đầu vội vã trước mỹ nhân kế kia rồi.

Thấy đã đạt được mục đích, Diêu Mộng Lan lại càng nhiệt tình hơn, biến người đàn ông này thành công cụ làm việc ngày sau sẽ rất rốt, dù anh ta là

người của ba, nhưng khống chế trong tay mình chẳng phải sẽ càng tốt hơn

sao, cũng được tính là hai tầng bảo hiểm rồi đấy!

“Hì hì, Cường Tử, anh thật là đáng yêu đó!” Một bạn giường như vậy thực đúng là khiến mình hài lòng!

“Mộng, Mộng Lan, anh!” Cường Tử có chút xấu hổ, đầu lưỡi xoắn lại, anh ta

không biết phải ứng đối thế nào với bộ dạng mềm mại nhiệt tình như lửa

này của phụ nữ.

“Suỵt, không cần phải nói gì cả!” Diêu Mộng Lan chủ động phủ kín môi Cường Tử.

“Muốn em đi!”. Diêu Mộng Lan nhìn người đàn ông đang động tình, cười cực kỳ xinh đẹp.

Người đàn ông cũng không khách khí, nghiêng người mà lên, hưởng thụ tất cả,

đêm nay thật yên ả tốt đẹp, ai cũng không cần biết đến ngày mai sẽ ra

sao.

—— đường phân cách ——

Ánh nắng sớm lười biếng chiếu

vào cửa mỗi nhà, ánh mặt trời mùa đông đúng là khó có được, nhất là rực

rỡ như vậy, trên đường cái đều là náo nhiệt, mọi người vốn trốn trong

nhà, đều ra ngoài vận động rồi, tựa như xua đi khói mù trước đó. Cảnh Tô cũng nghĩ vậy, cô muốn dắt Giang Phỉ Á ra ngoài đi dạo, giải sầu một

cũng tốt, ít nhất cũng làm cho người ta có tinh thần hơn một chút, dù

sao cũng không thể một người trở lại, một người ngã bệnh chứ? Nhưng hình như cô ấy không hề phản ứng trước lời nói của mình.

Mặc dù Cảnh

Tô luôn ở đây bên Giang Phỉ Á, nhưng cô cũng có thể cảm nhận được tinh

thần của Giang Phỉ Á càng ngày càng trở nên sa sút.

Hiện giờ

Giang Phỉ Á không chỉ muốn lấy được điện thoại di động trên người Cảnh

Tô, mà còn muốn biết Tư Mộ Thần bọn họ có kế hoạch gì, cô phải đảm bảo

anh trai mình được an toàn.

Dùng xong cơm trưa, Cảnh Tô thấy hai

ngày nay, Giang Phỉ Á vẫn luôn ngẩn người ở trong phòng, Lục Phạm trở

lại ăn miếng cơm xong liền đi ra ngoài, Tư Mộ Thần thì vẫn ở trong thư

phòng Lục Phạm mày mò mãi.

Cảnh Tô nhìn bọn họ gấp gáp xoay vòng, bản thân mình lại không giúp được gì, hay là đi hỏi tình huống Nha Nha

một chút, mấy ngày nay cô ấy ăn không nhiều lắm, làm chút thức ăn ngon

cũng tốt, lại đi hỏi cô ấy, có lẽ có thể biết được chút tin tức không

muốn người biết từ miệng cô ấy.

Giang


80s toys - Atari. I still have