XtGem Forum catalog
Vợ Yêu Nữ Cảnh Sát Của Thượng Tướng

Vợ Yêu Nữ Cảnh Sát Của Thượng Tướng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325094

Bình chọn: 8.5.00/10/509 lượt.

vệ sĩ chứ? Ông nội rốt cuộc đang làm cái gì!

"Mạc Thiên Kình!"

Âm thanh tiếng chuông mạnh mẽ vang lên, một đôi giày cao bảy tấc bước vào biệt thự, cô gái ngoài cửa đi vào, liếc nhìn xung quanh một cái, rồi đem chiếc túi du lịch ném trên ghế sa lon, ánh mắt cuối cùng rơi vào người bị thương đang ngồi trên xe lăn.

Cau mày, rồi lại cau mày!

Đi tới, chiều cao 170cm từ trên cao nhìn xuống Mạc Thiên Kình.

"Cô là vệ sĩ do ông nội mời tới?"

Giọng nói Mạc Thiên Kình rất lạnh, trên mặt hiện đầy vẻ không vui, xem ra mình đoán không sai!

Ngọc Sính Đình sững sờ, tùy tiện nói.

"Tôi là do ông nội anh phái tới chăm sóc anh, vị hôn thê chưa cưới được hứa hôn từ trong bụng mẹ!"

Ngọc Sính Đình giương môi cười một tiếng, đem mấy từ “vị hôn thê hứa hôn từ bé” nói rất rõ ràng.

Chỉ cần vừa nghĩ tới những suy nghĩ bảo thủ của ông nội và ông lão nhà anh, cô liền nổi giận!

"Cô là Ngọc Sính Đình?"

Mạc Thiên Kình kinh ngạc, không ngờ vị hôn thê chưa từng gặp mặt lại là cái bộ dáng này, xem ra không phải là dê non ngây thơ!

"Thượng tướng, đã hoạt động tốt, chúng tôi đi trước!"

Cảm giác hơi thở áp bức tràn ngập trong không khí, những công nhân kia co cẳng chạy, lúc ra không quên đóng cửa cho bọn họ!

"Thượng tướng? Hừ. . . . . . Mình thấy là nhuyễn tướng mới đúng, dễ dàng bị thương như vậy, thật là vô dụng!"

Ánh mắt lạnh lẽo của Ngọc Sính Đình quét qua, bình luận rất không khách khí.

"Cô nói cái gì!"

Mạc Thiên Kình chưa từng nghĩ tới miệng lưỡi người phụ nữ này lại lợi hại như thế, thực lực của anh ai từng thấy đều sợ hãi, vậy mà cô lại nói anh là nhuyễn tướng?

Nếu sau khi cô ta biết mình phải chiến đấu với hơn một trăm tên, mới bị như vậy cô còn có thể nói thế sao?

Nhưng mà nếu ông nội nói đây là vị hôn thê, như vậy anh cũng sẽ hân hạnh tiếp đón cô .

Ai bảo trong cuộc đời này anh nhất định chỉ có thể cưới người phụ nữ này!



Ngọc Sính Đình không nhìn thẳng vào anh, nhìn bộ dáng như hiện giờ của anh, dù tức giận như thế nào, anh còn có thể là đối thủ của cô sao?

Đôi chân thon dài bước tới một bước, ngồi xuống ghế sa lon, quay đầu nhìn xung quanh.

"Không có người giúp việc?"

Ngọc Sính Đình phát hiện, trong biệt thự này trừ giọng nói của hai người ra thì hoàn toàn yên tĩnh, ngay cả vũng nước đọng trên sàn nhà do vừa làm xong cũng không có ai lau.

"Không có, chỉ có một mình cô!"

Mạc Thiên Kình nhìn thấy sắc mặt kinh ngạc của cô, khóe miệng vểnh lên, giọng nói cũng trở nên vui vẻ.

"Chết tiệt, bọn họ, cư nhiên kêu mình tới làm người giúp việc, làm vệ sinh, nấu cơm, ta đây không làm!"

Ngọc Sính Đình vừa nghe anh nói xong lập tức bão tố nổi lên thốt ra câu nói này, khiến Mạc Thiên Kình ở một bên không nhịn được bật cười.

Người phụ nữ này thật sự là rất thú vị, anh cảm giác mình trong khoảng thời gian dưỡng thương này chắc mình sẽ không cảm thấy hiu quạnh!

"Anh cười cái gì!"

Ngọc Sính Đình đang muốn gọi điện thoại cho ông nội, không ngờ nhìn thấy anh cười đến bỉ ổi như vậy. . . . . .

(Thật ra thì anh chỉ là bị tiếng la mắng của cô khiến bật cười thôi, ai nói là bỉ ổi?)

Mạc Thiên Kình nghiêm sắc mặt, cười nhạt nói, "Không có gì, cô thật đáng yêu!"

Ngọc Sính Đình nghe anh nói thế, gương mặt trở nên ngây dại, lạnh lùng trừng mắt liếc anh một cái, xoay người đi lên lầu.

"Ngọc Sính Đình, tôi đói rồi !"

Sính Đình vừa mới lên lầu, Mạc Thiên Kình đã ở phía dưới kêu lên, Sính Đình tiện tay cầm lên một vật đánh vào người Mạc Thiên Kình, Mạc Thiên Kình vội vàng né, tránh khỏi kiếp nạn này.

"Bản lĩnh không tệ!"

Mạc Thiên Kình khen ngợi nói, Ngọc Sính Đình cũng không quay đầu lại đi tìm phòng, trống không? Nhìn lại, vẫn là trống không.

Cả lầu hai cư nhiên chỉ có một phòng?

"Mạc Thiên Kình, anh nói xem tại sao nơi này chỉ có một căn phòng?"

Cô sắp phát điên, phong thái tu dưỡng 23 năm của cô đã bị sự tức giận làm cho mất hết!

Mạc Thiên Kình nhún nhún vai, vẻ mặt không sợ nói.

"Bây giờ cái gì tôi cũng không làm được, vì vậy việc ăn uống vệ sinh cô hoàn toàn chịu trách nhiệm, cho nên cô phải ở cùng một phòng với tôi!"

Cười rất tà ác, thật ra thì anh hoàn toàn không nghĩ như vậy.

Chỉ có điều khi nhìn thấy bộ dáng muốn phát điêncủa cô, anh nhịn không được muốn trêu chọc cô !

Ngọc Sính Đình nghe anh nói ăn uống vệ sinh đều do cô phục vụ, cả người cũng bối rối.

Cô đến để chăm sóc em bé sao? Tại sao còn phải đổ cứt đổ nước tiểu!

"Tôi không làm!"

Ngọc Sính Đình đạp mạnh vào vách tường một cước, bị đau đến nhăn cả mặt!

"Ha ha ha. . . . . . Ha ha. . . . . ."

Mạc Thiên Kình không khống chế nổi nữa, ôm bụng cười lăn lộn, đụng tới tay chân bị thương, không khỏi đau đến co quắp lại.

Ngọc Sính Đình nhìn thấy anh đau đến như vậy, không khỏi giễu cợt.

"Ai bảo anh cười, cho đau chết anh!"

Lại dám cười nhạo ta, đáng đời, cho đau chết!

Sắc mặt Mạc Thiên Kình tái nhợt, trên lớp băng gạc màu trắng đã bắt đầu rịn ra máu đỏ, khiến anh không khỏi mở miệng.

"Ngọc Sính Đình, vết thương của tôi hình như bị rách ra!"

Nói xong cả người đổ mồ hôi nhễ nhại, Ngọc Sính Đình đứng ở lầu hai liếc mắt nhìn lớp băng gạc trên tay chân củ