
khuôn mặt thon gầy, làn da ngăm đen, hàng lông mày nhàn nhạt, ánh mắt lấp lánh có hồn, nhưng rõ ràng không phải là một ông lão hiền lành, tính khí nóng nảy muốn chết, hơn nữa còn giống như một đứa bé, la lối om sòm. (Chính là uy hiếp cô về nhặt xác đó a)
"Xin chào, cháu là Ngọc Sính Đình!" Sính Đình rất nỗ lực kềm nén của mình lửa giận đang hừng hực cháy trong lòng mình, nhưng khi vừa nhìn thấy gương mặt đó ông nội liền khống chế không được, gương mặt xinh đẹp vì kìm nén mà đỏ bừng.
Dưới ánh mắt của người nhìn, thật sự rất xinh đẹp.
"Ừ, không tệ!"
Sính Đình cười gượng hai tiếng, rất lễ phép nhìn ông nội bên cạnh nói.
"Ông nội, cháu có việc tìm ông, ông qua đây một chút!"
Mang trên mặt một nụ cười nhàn nhạt, cũng không quản Ngọc Kỳ Lân có đồng ý hay không, kéo ông lên lầu hai.
"Ông nội, cầu xin ông đừng trêu chọc cháu có được hay không, cháu rất bận!"
Ngọc Sính Đình cố gắng nói đạo lý với ông nội, nhưng bây giờ Ngọc Kỳ Lân chỉ chấp nhận đúng một chuyện, đó chính là phải gả cô cháu trai của lão Mạc.
"Sính Đình a! Ông nội già rồi, không sống được mấy ngày, cháu thuận theo ông nội một lần đi, trước hết chỉ cần cháu và tiểu tử kia sống chung mấy ngày, nếu không thích nhau thì ông cũng có một lý do tốt để cự tuyệt người ta không phải sao? Nếu cứ nói như cháu không lấy cũng không gả, ông nội rất khó nói chuyện với lão Mạc. Cháu cũng biết đấy, lão Mạc và ông nội là bạn chí cốt, cháu hãy thuận theo ông nội lần này đi!" Trong giọng nói của Ngọc Kỳ Lân tất cả đều là bất đắc dĩ và bi thương, Ngọc Sính Đình đang muốn phát giận, nhưng ngọn lửa đã bị những lời nói này dập tắt.
"Ông nội, ông sẽ sống lâu trăm tuổi!" Ngọc Sính Đình đột nhiên ôm ông nội, giọng nói nghẹn ngào, ông nội là người thân duy nhất của mình ở trên cõi đời này, cô không thể không có ông nội.
"Chỉ cần ông sống khỏe mạnh, Sính Đình đều đồng ý với ông!"
Không phải chỉ là gặp mặt thôi sao? Xem mắt, cô đồng ý, chỉ cần ông nội sống lâu một chút.
"Nó đang bị thương, lão Mạc đã sắp xếp xong xuôi rồi, cháu đi chăm sóc nó mấy ngày, chờ nó phục hồi như cũ, nếu như cháu vẫn không thích nó, đến lúc đó ông nội sẽ giúp cháu nói với lão Mạc." Vẫn là một ông nội hiền lành như cũ, khi nghe thấy người trong ngực ‘vâng’ một câu, trên khuôn mặt già nua tất cả đều là nụ cười.
"Ông nội, tại sao anh ta bị thương!" Sính Đình tò mò hỏi, chẳng lẽ là người tàn phế?
"Nó tên là Mạc Thiên Kình, là sĩ quan trong quân đội, chức vị thượng tướng!"
"Cái gì, thượng tướng mà còn bị thương!"
Cái gì mà thượng tướng cô thấy chính là nhuyễn tướng thì có, đoán chừng tám phần chính là dựa vào thế lực của ông nội anh ta để mà leo lên, khinh thường!
"Nhiệm vụ lần này quá nguy hiểm!"
Ngọc Kỳ Lân không giải thích nhiều, bí mật quân sự không thể tiết lộ, mà ông cũng không biết rõ lắm.
"Vâng!"
Chết tiệt, mềm yếu vô dụng làm mình bị thương lại còn nói do nhiệm vụ quá nguy hiểm, anh ta cho rằng cô không hiểu biết chút nào sao?
Muốn cô chăm sóc anh ta, OK, không thành vấn đề! Cô sẽ tận tình chăm sóc vị hôn phu của cô!
Trong một biệt thự xa hoa rộng 200m2 tại khu ngoại ô phía Bắc một, một người đàn ông đang ngồi ở xe lăn, tay chân quấn đầy băng gạc màu trắng, vẻ ngoài lạnh lùng kiên nghị, sóng mũi thẳng đứng, bờ môi mỏng khêu gợi, đôi mắt đen sâu như biển, nhìn chằm chằm những người công nhân đang làm việc ở đối diện, đôi môi mỏng mím chặt, thỉnh thoảng cau mày, hình như không hài lòng với những biểu hiện của bọn họ.
Mặc dù giờ phút này anh đang ngồi trên xe lăn, nhưng vẫn có thể thấy được dáng người của anh cao lớn rắn rỏi, một cái chân thon dài không có bị thương gác trên ghế salon ở một bên, làn da màu đồng khỏe mạnh, tuy trên người mặc một cái áo sơmi màu trắng nhưng có thể nhìn thấy rất rõ bộ ngực và cơ bụng cường tráng, dáng người cũng không tệ.
Ước chừng sau một tiếng đồng hồ, cuối cùng công trình cũng hoàn thành!
"Như thế mà có thể bảo vệ tốt an toàn của cháu?"
Mạc Thiên Kình nhíu lông mày, nhìn ông nội vận động người giúp anh cài đặt công nghệ cao trong biệt thự, thật không biết nói gì.
Nếu không phải do lần này mình bị thương quá nặng, thì có một trăm người tới giết anh cũng chưa hẳn là đối thủ của anh, nhưng mà anh lựa chọn dưỡng thương ở chỗ này, là bởi vì ông nội nói, vị hôn thê của anh sẽ qua đây!
Không biết là người phụ nữ như thế nào?
Trong lòng có chút mong đợi, nhưng cũng có chút sợ sệt, nếu là cô gái mê trai thì làm thế nào?
Anh cũng không muốn bị một người phụ nữ mê trai dính vào mình.
Đang suy nghĩ, ngoài cửa chợt truyền đến tiếng phanh xe khẩn cấp, cường độ vừa phải.
Mạc Thiên Kình nhướng mi, vẻ mặt khá hài lòng, ánh mắt không khỏi nhìn ra.
Trước mặt biệt thự là một cửa kiếng cực lớn, có thể nhìn thấy rõ ràng những tình huống xảy ra bên ngoài.
Một chiếc xe thể thao hiện SCK màu trắng bạc mở nóc chạy băng băng vào rồi dừng ở cửa, một người vóc dáng nóng bỏng, mặc một bộ trang phục màu đen, trong tay mang theo một cái túi du lịch đi nhẹ nhàng tới biệt thự.
Vệ sĩ?
Chân mày Mạc Thiên Kình nhăn thành dấu ngã, anh không yếu ớt đến nỗi phải cần một nữ