Disneyland 1972 Love the old s
Vợ Yêu Khó Thuần Phục

Vợ Yêu Khó Thuần Phục

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324504

Bình chọn: 9.00/10/450 lượt.

ại vật duy nhất trên người Điềm Điềm cũng bị Mạnh Tử Long ném xuống đất.

Cái khăn tắm duy nhất phía dưới người Mạnh Tử Long cũng bị một thanh tháo ra ném vào mép giường trên sàn nhà.

Hiện tại hai người hoàn toàn **, Mạnh Tử Long đè ở trên người của cô, tận tình hôn lông mày, mắt của cô, mũi cho đến môi của cô, anh cơ hồ là không bỏ sót một tấc da thịt nào trên người cô.

Như đã có chuẩn bị giao phó tấm thân, Điềm Điềm đối với những vuốt ve tự nhiên cũng không kháng cự, trên người truyền tới dòng nước xiết khiến người cô có chút khó chịu, cô chỉ biết để tay túm cổ anh giống như lơ lửng giữa biển gặp được người cứu mạng.

"Điềm Điềm, thả lỏng." Mạnh Tử Long cảm thấy tất cả cơ bắp trên người Điềm Điềm đều căng thẳng, hai chân càng thêm khép lại.

"Điềm Điềm, dạng chân ra có được hay không? Ngoan." Mạnh Tử Long ắn nhẹ chỗ mẫn cảm trên vành tai cô, dụ dỗ.

Mặc dù trong cơ thể anh ** đã đạt tới bờ biên giới chuẩn bị sụp đổ, nhưng anh không muốn hù dọa cô.

"Nhưng… Em sợ." Mặc dù chưa từng trải qua chuyện như vậy, nhưng cô cũng biết chuyện giữa nam với nữ, đều nói lần đầu tiên sẽ rất đau, Điềm Điềm từ nhỏ rất sợ đau cho nên không dám.

"Điềm Điềm, không phải sợ, tin tưởng anh." Môi anh từ vành tai của cô di chuyển đến bờ môi của cô.

Lời anh nói khiến cô tự tin hơn, hai chân khép thật chặt từ từ mở ra.

"Ngoan, Điềm Điềm, thả lỏng là được rồi."

Môi Mạnh Tử Long từ môi Điềm Điềm từ từ di chuyển xuống phía dưới, qua xương quai xanh của co, cuối cùng đến nụ hoa phía trên ngực cô, ngậm vào nụ hoa đã cứng nhắc, nhẹ nhàng mút vào.

"Ừ. . . . . ." Điềm Điềm cảm giác toàn thân tê tê dại dại, dòng nước xiết dưới lòng bàn chân như chạy dọc lên đỉnh đầu, sau đó phía dưới cơ thể như có chất lỏng nhớp nhúa chảy ra.

Mạnh Tử Long một tay vuốt ve chỗ vừa cao vút phía trên của cô, tay còn lại dọc theo bụng của cô từ từ xuống phía dưới, hướng thẳng vào chỗ tốt đẹp của người thiếu nữ.

Ngón tay anh quanh quẩn ở phía ngoài quần lót cô, vuốt ve khiến cơ thể cô nóng bừng lên làm cho phía dưới của cô không ngừng ướt át.

Bởi vì đây là lần đầu tiên của cô cho nên anh rất nhẹ nhàng cẩn thận, như vậy mới có thể giảm bớt được sự khổ sở cùng đau đớn cho cô, anh hy vọng sẽ để lại cho cô những ký ức đẹp về lần đầu tiên.

Một ngón tay anh từ từ trượt vào cửa động bí ẩn, từng chút từng chút một.

"Ừ. . . . . . A. . . . . ." Dòng nước xiết cùng khoái cảm lan tới từng tế bào Điềm Điềm, cô không ngừng thốt ra những tiếng kêu yêu kiều.

Mặc dù cô cảm thấy ngượng ngùng, nhưng là ** khoái cảm cùng hạnh phúc đã sớm che giấu tất cả.

Mạnh Tử Long thấy hạ thể của cô không ngừng chảy ra nước mật hoan ái, ngón anh chỉ mới tiến vào thăm dò một chút đã làm cho toàn thân Điềm Điềm run rẩy từng cơn, hai cánh tay đang ôm cổ anh càng thêm siết chặt.

Ngón tay của anh bắt đầu từ từ khuấy động ở nơi bí ẩn mỗi một cử động lại kéo theo những tiếng thở gấp của Điềm Điềm.

Ướt át của cô nói cho anh biết cô đã chuẩn bị tốt để nghêng đón anh: "Điềm Điềm, thả lỏng, cứ thả lỏng ra sẽ tốt thôi." Anh vừa mơn trớn vành tai cô vừa dụ dỗ.

"Ừ." Điềm Điềm mở mắt nhìn anh e lệ gật đầu, cô tin tưởng anh.

Mạnh Tử Long hít một hơi thật sâu, anh sợ mình quá kích động sẽ làm đau cô.

Anh đặt vật tượng trưng của đàn ông lên cửa động của cô, tùng chút từng chút một tiến vào thật chậm.

Cảm thấy hạ thân truyền tới sự căng tức khó chịu, Điềm Điềm theo phản xạ khép chặt hai chân, cô vẫn cảm thấy có chút sợ hãi.

"Điềm Điềm, dạng chân ra cong người lên một chút nào, ngoan."

Điềm Điềm từ từ mở ra hai chân, sau đó chống hai chân cong mình lên nghêng đón anh tiến vào.

Mạnh Tử Long cắn chặt hàm răng, tận lực thả chậm động tác phía dưới, thế nhưng khi vật to lớn của anh xuyên qua lớp màng mỏng thiếu nữ của Điềm Điềm thì cô vẫn không nhịn được tiếng kêu thất thanh.

"Không cần, đau, đau chết mất." Vốn là hai chân cô đang cong lên nhưng bởi vì đau đớn nên tự động khép chặt lại.

Mật động của cô quá nhỏ hẹp, cộng thêm hiện tại hai chân cô khép chặt lại khiến cho Mạnh Tử Long cảm thấy nơi đó thật chặt chẽ bao quanh lấy to lớn của anh, để cho anh cảm giác thật mất hồn càng muốn tiến sâu vào khám phá hang động bí hiểm tuyệt đẹp ấy.

Nhưng anh chỉ vừa nhẹ nhàng cử động thì Điềm Điềm lại đau đớn đến co rúm người: “ Đau chết mất, em không muốn nữa, anh nhanh nhanh ra ngoài đi, hu hu . . . .anh tiến vào làm cho em khó chịu lắm. . . ."

Mật động nhỏ hẹp này so với vật tượng trưng đàn ông có kích thước to lớn cực đại của anh có chênh lệch quá lớn, vì vậy càng làm cho Điềm Điềm thấy căng tức khó chịu.

"Điềm Điềm, cố gắng chịu đựng một chút, cố gắng thêm chút nữa sẽ không cảm thấy đau ?" Anh cố gắng nín lại ham muốn hung hăng chiếm lấy cô.

Nhìn anh bởi vì ẩn nhẫn mà mồ hôi đọng thành từng giọt lớn ở giữa chán, Điềm Điềm không khỏi đau lòng

: “ Ừ.” Cô gật đầu một cái ngầm cho phép yêu cầu của anh.

"Còn đau không?" Qua một hồi lâu sau Mạnh Tử Long mới khe khẽ cử động, vừa cử động vừa quan tâm đến cảm thụ của cô.

"Ừ." Điềm Điềm chu miệng, "Không đau."

Cô đau lòng khi nhìn thấy anh có gắng chịu đựng