Vợ Yêu Của Tổng Giám Đốc Xã Hội Đen

Vợ Yêu Của Tổng Giám Đốc Xã Hội Đen

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327001

Bình chọn: 9.5.00/10/700 lượt.

trả lời, cô không nhớ mình quen một người như thế, đối phương càng không thể nào biết thân phận của cô, chẳng lẽ là bắt chuyện hay sao?

Điều này cũng có khả năng, lúc nãy khi ông xã thân yêu của cô đi mua nước cho cô, rất nhiều đàn ông nước Pháp đã đến bắt chuyện với cô, mà cô cẩn tuân phân phó của chồng, không cho phép chào hỏi với bất kỳ người đàn ông nào, cả mỉm cười cũng không được.

Nghĩ đến cá tính bá đạo của anh, Hồ Cẩn Huyên hơi cong môi một cái, trong lòng cũng sợ có cô nàng nước Pháp nhiệt tình nào bắt chuyện với anh.

"Chào cô, tôi là chủ bút tòa soạn báo Reuters, đây là danh thiếp của tôi." Người đàn ông nghe tiếng Anh của đối phương, hơi kinh ngạc, chẳng lẽ anh đã đoán sai, đối phương không phải người Trung Quốc? Anh không có suy nghĩ nhiều, lập tức rút một danh thiếp màu xanh trong túi quần ra đưa tới trước mặt Hồ Cẩn Huyên, cũng dùng tiếng Anh lưu loát nói.

"Sau đó thì sao?" Hồ Cẩn Huyên không có nhận danh thiếp, xã hội bây giờ rất hỗn loạn, thuốc mê có thể để ở khắp nơi, mặc dù cô đã ngửi thấy tấm danh thiếp này không có vấn đề gì, nhưng mà nhất định có mục đích gì.

Cô nhìn chăm chú con ngươi của đối phương, ý đồ từ nhìn ra cái gì trong ánh mắt của anh ta, cô tuyệt đối không tin tưởng đối phương đưa cho cô danh thiếp chỉ đơn giản là vì nói cho cô biết anh ta là một chủ bút tòa soạn báo.

"Là như vậy, gần đây tòa soạn của chúng tôi chuẩn bị làm tạp chí về phái nữ thời đại mới, cho nên muốn mời cô làm nhân vật bìa mặt cho tạp chí này. . . ." Người đàn ông chân thành nói, vốn những chuyện vặt này không cần anh phí tâm, nhưng vừa rồi trong lúc vô tình anh nhìn thấy nữ tử đông phương tuyệt mỹ trước mắt thì có một loại cảm giác chính là không ai ngoài cô, tin tưởng tạp chí kỳ này dùng hình của cô làm bìa mặt để tạo thế nhất định rất tốt, anh thật đúng là chưa từng thấy cô gái nào xinh đẹp như vậy, càng nhìn càng có mùi vị.

"Xin lỗi, tôi nghĩ anh tìm lộn người." Hồ Cẩn Huyên cười nói, sau đó xoay người muốn đi, xem ra cô vẫn nên đi tìm ông xã thân yêu của cô, kết bạn cùng nhau sẽ không gặp phải nhiều người đến gần như vậy.

"Tiểu thư, làm phiền cô suy nghĩ một chút, thù lao không thành vấn đề." Người đàn ông thấy Hồ Cẩn Huyên không có hứng thú gì, nhướng nhướng mày, lo lắng kéo cô lại.

Tòa soạn báo Reuters chính là thành địa phát triển mà nhiều người Paris tha thiết ước mơ, anh cho rằng cô gái trước mắt nhất định sẽ cao hứng, huống chi anh tự thấy thân phận của mình không kém, đi trên đường cũng có một số cô gái trẻ nhìn trộm anh, không ngờ đối phương từ đầu tới đuôi đều không nhìn anh cái nào cũng không để ý tòa soạn báo mà anh tự hào tay trắng dựng nghiệp.

"Tiên sinh, tôi nghĩ phương thức bắt chuyện của anh đã quá giới hạn rồi." Hồ Cẩn Huyên quay đầu, thản nhiên nói sau đó dùng lực mở tay của đối phương ra, đi vào trong đám người.

"Cô gái thú vị!" Người đàn ông đứng ở bên lề đường người đến người đi nhìn bóng lưng tuyệt mỹ đi xa, cười lẩm bẩm.

Tút tút tút. . . . . .

Một tiếng chuông điện thoại dễ nghe cắt đứt sự trầm tư của anh, anh lấy điện thoại di động ra, bấm xuống nút trả lời.

Một giọng nam trầm thấp truyền tới: "Thụy, cậu đang ở đâu? Sao còn chưa tới, chỉ còn thiếu cậu." .

"Có chút việc trì hoãn, tôi lập tức tới ngay." Người đàn ông tên Thụy giải thích, sau đó cúp điện thoại, nhìn phương hướng cô gái rời khỏi, lúc này làm sao còn thấy được bóng dáng của cô.

Hồ Cẩn Huyên đứng bên đường nhìn bóng dáng quen thuộc đang xếp hàng ở cửa hàng đối diện, khẽ mỉm cười. Trong đám người, anh không phải người cao lớn nhất nhưng lại là người cô nhìn thấy đầu tiên. Cô đoán không sai mà thỉnh thoảng bên cạnh anh lại mấy cô nàng ngoại quốc phóng mị nhãn với anh, thậm chí còn có không ít người lớn mật chủ động xáp lại gần mà cả khuôn mặt ông xã nhà cô đen thui như hoá trang, mặc dù như thế nhưng anh vẫn rất anh tuấn.

Không biết có phải cảm ứng hay không, chỉ thấy anh đột nhiên quay đầu nhìn về phía cô, nhu tình cười một tiếng. Mặc dù khoảng cách rất xa, nhưng cô nhìn thấy ánh mắt anh cưng chiều mang theo tình yêu ngọt ngào, trong bể người bọn họ cứ nhìn nhau như vậy, giống như không ai có thể dung nhập vào thế giới của bọn họ.

Lúc này, có phụ nữ không hề thức thời chủ động dính vào Thẩm Dật Thần, Hồ Cẩn Huyên khẽ cau mày, mặc dù biết là người khác chủ động dính lên nhưng cô vẫn cảm thấy trong lòng không thoải mái, giống như vật quan trọng của mình bị người khác giành mất.

"Cô bé hư, thế nào thấy anh bị một đám sói háo sắc vây công cũng không tới cứu?" Chẳng biết từ lúc nào Thẩm Dật Thần đã thoát khỏi đám phụ nữ kia, tay đưa nước suối cho cô, giọng nói cưng chiều, anh cũng không tin cô bé này không nhìn thấy anh bị một đám khủng long vây công, không ăn giấm thì thôi còn không chịu đi cứu, thật là làm cho anh vừa yêu vừa hận.

"Đó? Anh xác định đó là một đám lang sói mà không phải một đám mỹ nữ?" Hồ Cẩn Huyên nhíu mày, giọng nói không rõ ràng, cô nhìn những cô nàng ngoại quốc đang tụ tập xung quanh anh nhưng bởi vì có cô bên cạnh nên những nhân tài này không dám nhào lên.

". . . . . . ."

"V


XtGem Forum catalog