XtGem Forum catalog
Vợ Yêu Của Tổng Giám Đốc Xã Hội Đen

Vợ Yêu Của Tổng Giám Đốc Xã Hội Đen

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327240

Bình chọn: 10.00/10/724 lượt.

ời vợ có thành tựu.

Thẩm Dật Thần nghe cô nói lòng khẽ buông xuống, trong lòng xông lên một hồi cảm động, thật là tiểu mỹ nhân hiểu lòng người. Anh đem caravat đưa cho cô sau đó ngồi chồm hổm trên mặt đất,để cho cô nhìn thẳng dễ dàng giúp anh đeo caravat.

Hồ Cẩn Huyên vui vẻ nhận lấy cà vạt, cho anh một cảm giác cảm động, tỉ mỉ thắt caravat xong hi anh vọng khi thấy cà vạt cô giúp anh đeo khiến tâm tình mình mỗi ngày đều tốt.

Ngửi thấy trên người cô phát ra hương thơm nhàn nhạt lại nhìn bộ dáng nghiêm túc của cô trong lòng anh giống như ăn mật đường ngọt ngào.

"Tốt lắm." Hồ Cẩn Huyên cười ngẩng đầu lên nói.

" Bảo bối anh yêu em." Thẩm Dật Thần hôn gương mặt cô, dịu dàng nói, giọng nói quả thật có thể khiến người ta chết đuối, nhưng có người cố tình không hiểu phong tình đó.

"Hi hi hi. . . . . . Thật là nhột." Hồ Cẩn Huyên cười nói, trong mắt tràn đầy hạnh phúc.

"Đi, ăn điểm tâm." Thẩm Dật Thần cầm áo khoác tây trang màu đen rồi ôm eo cô.

"A . . . . . Thần, mau buông em xuống, em có thể tự đi." Hồ Cẩn Huyên vội vàng ôm cổ anh, mặc dù trên người cô vẫn còn nhức nhưng so với lúc rời giường đã tốt hơn rất nhiều. Công phu xoa bóp của Thần quả nhiên rất tốt, trên thế giới này sợ rằng chỉ có cô mới có loại hạnh phúc đó, buổi sáng chẳng những được ông xã tự mình giúp tắm rửa, còn hưởng được sự săn sóc xoa bóp dịu dàng.

"Em xác định sao?" Thẩm Dật Thần vừa đi vừa cười nói, coi như cô có thể tự đi, anh cũng không ép. Nếu để cô mệt nhọc thêm chút nào thì giờ phút này anh hận không thể thay cô đi bộ, để cho cô ngoan ngoãn trong ngực anh.

"Em có thể, mau buông em xuống bị người khác thấy thì nguy." Hồ Cẩn Huyên nũng nịu nói, bởi vì bọn họ trễ như thế mới rời giường hơn nữa anh còn ôm cô, những người giúp việc kia sẽ nghĩ sao, khẳng định toàn ý nghĩ kỳ quái, cô phải làm sao a, cô cũng không muốn bị người khác dùng ánh mắt mập mờ nhìn cô đâu, giống như họ chuyện gì cũng biết, thật là mất mặt.

"Sợ cái gì, chúng ta là vợ chồng, ân ái là chuyện rất bình thường, ở nơi công cộng tình nhân biểu hiện ân ái so với chúng ta còn nhiều hơn, có biết không? Bảo bối." Thẩm Dật Thần cười nói, nếu để cho người ta biết đường đường đệ nhất sát thủ lại xấu hổ còn không bị giật mình ư. Những người giúp việc kia dám can đảm cười cô, anh nhất định không để cho bọn họ tốt hơn, hừ. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

Thật ra thì anh không nói cho cô biết, tối hôm qua anh đã phân phó sáng nay bất luận kẻ nào cũng không cho phép xuất hiện trong biệt thự của mình bởi vì anh không hy vọng bất luận kẻ nào tới quấy rầy hai người họ ân ái.

". . . . . ." Hồ Cẩn Huyên phát hiện cho tới bây giờ đều nói không lại anh, bất cứ việc gì anh nói cũng có lý cho nên không thể làm gì khác hơn là thôi, anh thích ôm cứ để cho anh ôm, huống chi trong ngực anh cũng thoải mái làm cô không muốn rời đi.

Thẩm Dật Thần ôm cô tới đại sảnh, đặt cô nhẹ nhàng trên ghế sa lon mềm mại, dịu dàng nói: "Huyên, em ngồi đậy một chút, nếu chán thì xem ti vi."

Nói xong đem điều khiển ti vi đưa cho cô, cưng chiều sờ sợi tóc mềm mại của cô.

"Vậy còn anh?" Hồ Cẩn Huyên nhận lấy điều khiển ti vi nghi ngờ hỏi, nói cô xem ti vi vậy anh đi làm gì? Chẳng lẽ không ăn điểm tâm mà tới công ty đi làm? Công ty thật sự bận rộn như vậy sao?

"Anh đi làm bữa ăn sáng cho em, sẽ rất nhanh… chờ anh." Thẩm Dật Thần dịu dàng nói, sợ cô đói bụng nên anh muốn nhanh một chút bắt lấy thời gian làm xong bữa sáng, nếu không cô đói thì người đau lòng lại là anh.

"Oh, kỳ quái, người giúp việc đâu? Sao đã trễ thế này lại không thấy ai cả?" Hồ Cẩn Huyên nghi ngờ nói, chẳng lẽ người giúp việc đều xin nghỉ, cho nên anh phải đi làm bữa ăn sáng? Không thể nào! Sao có thể hoạt động nhất trí như thế?

"Anh bảo bọn họ sáng sớm nay không cần tới, sợ mèo con xấu hổ, ha ha ha. . . ." Thẩm Dật Thần sờ sờ cái mũi nhỏ của cô, mặt cưng chiều nói.

"Ai xấu hổ, hừ. . . . Em không có xấu hổ." Hồ Cẩn Huyên không chịu thua nói, trong lòng cảm động vì sự săn sóc của anh, người đàn ông cô yêu này thật sự có nhiều từ xưng hô thân mật dành cho cô như: bảo bối, Huyên, mèo con, con heo lười nhỏ, bé ngốc, bảo nhi (bảo vật nhỏ), yêu dấu, bà xã đại nhân, bà xã thân yêu. . . . Mỗi một tên đều làm cô thấy ngọt đến tận não.

"Đúng, đúng, mèo con không sợ thẹn thùng, em chờ anh chút bữa ăn sáng sẽ xong nhanh." Thẩm Dật Thần cưng chiều nói, rất nhanh sau đó đi tới phòng bếp riêng trong biệt thự.

Nhìn bóng lưng của anh, khóe miệng Hồ Cẩn Huyên không tự chủ vểnh lên, lộ ra đường cong hạnh phúc.

Cho đến khi không nhìn thấy bóng lưng của anh, Hồ Cẩn Huyên mới chuyển tròng mắt, nhàm chán mở ti vi lên.

"Tin tức mới nhất, tối ngày hôm qua nghị viên quốc gia Lý Thanh Quốc chết bên lề đường, trước mắt nguyên nhân cái chết không rõ, cảnh sát hoài nghi là thuộc về tình sát. . . . . ."

Xem tin tức buổi sáng xong, Hồ Cẩn Huyên cả kinh nghẹn họng nhìn trân trối, vậy. . . . vậy quá khác biệt! Lý Thanh Quốc rõ ràng là chết ở khách sạn, sao bây giờ thành chết ở bên đường rồi? Hơn nữa việc này căn bản không phải tình sát mà?

Tin tức