Teya Salat
Vợ Yêu Của Tổng Giám Đốc Xã Hội Đen

Vợ Yêu Của Tổng Giám Đốc Xã Hội Đen

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326265

Bình chọn: 10.00/10/626 lượt.

ng phải là người để tâm vào chuyện vụn vặt.

Trong đêm tối Hồ Cẩn Huyên nhanh chóng giống như con thằn lằn, bò vách tường đến cửa sổ nhà vệ sinh lầu một, tin tưởng hiện tại mọi người đang chạy tới, cô còn có một chút thời gian.

Tiếng vang rất nhỏ vẫn bị lỗ tai bén nhạy của cô nghe được, hiện tại đang có một đám người đi vào biệt thự, Hồ Cẩn Huyên tăng nhanh tốc độ của mình, nhìn cửa sổ càng ngày càng gần, cô hơi cong người, tay nhanh chóng bắt được cửa sổ, sau đó rất linh hoạt leo vào, nhẹ nhàng rơi vào trên sàn nhà vệ sinh, Hồ Cẩn Huyên mới hơi thở ra một hơi, lần này an toàn, cô thả váy xuống, sau đó soi gương sửa sang lại dung nhan của mình, xác định toàn thân trên dưới thỏa đáng mới mang giày cao gót trên đất vào chậm rãi đi ra ngoài.

Bên kia, Thẩm Dật Thần nghe báo động vang lên vẫn giữ bộ mặt lạnh không biểu tình như trước, chỉ lạnh nhạt liếc hồ bơi cách đó không xa, suy nghĩ đã bay thật xa, bảo bối đi rửa tay đã nửa giờ rồi, chẳng lẽ lạc đường? Hay bị người khác khi dễ?

Nếu vừa rồi người đi cùng cô là Nhiếp Phong, đoán chừng giờ phút này anh đã sớm nghĩ rằng Nhiếp Phong khi dễ cô nổi đóa. Ở bên ngoài, anh không cách nào yên tâm cô rời khỏi mình lâu như vậy, hơn nữa còn là trong nhà tình địch, ai biết Nhiếp Phong có phải mặt ngừoi dạ thú hay không.

Nhiếp Phong và Phượng Dương nghe còi báo động, sắc mặt khẽ biến đổi, sau đó vội vội vàng vàng nói xin lỗi với Thẩm Dật Thần chạy vào biệt thự.

"Nhiếp tổng giám đốc gấp gáp như vậy, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì?" Thẩm Dật Thần không biến sắc hỏi, anh không phải muốn để ý chuyện của Nhiếp Phong, nhưng hiện tại bảo bối đang trong phòng, mà biểu tình hai người rõ ràng có cái gì đó không đúng, Anh không quên thân phận bảo bối là một sát thủ, mà cô tối nay đến đây có thể là vì nhiệm vụ, chẳng lẽ lúc cô hành động bị người phát hiện? Giờ phút này trong lòng Thẩm Dật Thần nóng nảy cực kỳ, nhưng trên mặt lại không thể biểu hiện ra.

"Có người len lén vào thư phòng, không thận trọng khởi động máy báo động." Nhiếp Phong nhàn nhạt giải thích, sau đó liền theo Phượng Dương vào biệt thự.

Nghe vậy, lo lắng trong lòng Thẩm Dật Thần càng lúc càng lớn, anh có thể cảm thấy phòng ngự của biệt thự này không chỉ tốt bình thường. Ngoài cửa có nhiều thủ vệ như vậy, theo lý thuyết sẽ rất ít người có thể thuận lợi đi vào, còn có thể khởi động máy báo động, như vậy rất có thể là Huyên rồi, Huyên muốn làm gì? Mục đích của cô đến tột cùng là cái gì? Chẳng lẽ có người bỏ tiền muốn cô đi tìm văn kiện quan trọng trong công ty của Nhiếp Phong? Còn những thứ khác? Nếu không cô sẽ không đi tới thư phòng, Thẩm Dật Thần lo lắng nói, sau đó cũng theo đuôi vào trong.

Có lẽ anh nghĩ nhiều, nói không chừng là người giúp việc không cẩn thận xông vào thư phòng. Trong lòng Thẩm Dật Thần ảo não không thể biết Hồ Cẩn Huyên lần này tiếp thu nhiệm vụ gì, xem ra phải phân phó nhân viên kỹ thuật nhanh chóng xâm nhập vào trang web tổ chức của Huyên. Tùy thời tùy chỗ nắm giữ nhất cử nhất động của cô, anh mới không kinh hồn bạt vía như vậy.

Khi Thẩm Dật Thần bước vào biệt thự, vừa lúc thấy Hồ Cẩn Huyên mở cửa phòng rửa tay đi ra, Nhiếp Phong hướng về phía cô nhàn nhạt gật đầu một cái, sắc mặt không còn lạnh lùng như trước, ngược lại còn thoáng qua một chút nhu hòa, sau đó anh bước nhanh tới nơi báo động.

"Thế nào? Đã xảy ra chuyện gì?" Hồ Cẩn Huyên mơ hồ đối hỏi Thẩm Dật Thần, trong lòng thầm than nguy hiểm thật, thiếu chút nữa đã bị phát hiện. Không hổ là Nhiếp Phong, các biện pháp an toàn làm tốt như vậy, cũng đúng, bởi vì đây chính là tâm phiến mà thế giới thương nhân tha thiết ước mơ, ai không muốn.

"Không sao, chẳng qua là có người xông vào thư phòng kinh động máy báo động, Nhiếp tổng giám đốc sẽ xử lý tốt." Thẩm Dật Thần thấy Hồ Cẩn Huyên bình yên vô sự, chân mày mới vừa nhíu chặt mới chậm rãi dãn ra, thật may là cô không sao, đồng thời trong lòng đang suy nghĩ chẳng lẽ anh đã đoán sai, người xông vào thư phòng không phải là Huyên, nếu như đúng, cô không thể nào trong một ít thời gian có thể từ lầu ba trốn vào phòng rửa tay, nhưng nếu không phải là cô, vậy thì ai có thể lặng yên không tiếng động đi vào .

Thôi, anh chỉ lo cho cô mà thôi, chỉ cần cô không bị gì là được rồi, về phần là ai thì đó là phiền não của Nhiếp Phong, không liên quan đến anh.

"Đừng lo lắng, không có chuyện gì." Nhiếp Phong nhìn thấy cô ngây người, cho là cô sợ, nhất thời có chút dịu dàng nói.

"Xông vào thư phòng?" Hồ Cẩn Huyên kinh dị trợn to mắt nhìn Thẩm Dật Thần, miệng thành chữ O, không thể không nói Hồ Cẩn Huyên diễn quá tốt, làm người ta hoàn toàn không tìm ra nhược điểm, lúc này sẽ không ai đem ánh mắt hoài nghi đặt trên người cô, dĩ nhiên trừ một người.

Phượng Dương lao thẳng đến ánh mắt nửa tin nửa ngờ nhìn Hồ Cẩn Huyên, dò xét tính chân thật trong lời nói của cô. Sau đó đuổi theo Nhiếp Phong vào thư phòng.

"Đi, chúng ta cũng đi xem một chút." Thẩm Dật Thần ôm Hồ Cẩn Huyên đi theo phía sau, hướng lên thư phòng lầu ba.

Khi mọi người vào thư phòng, bên trong hoàn toàn không có dấu vết bị người động vào, Thẩm