Vợ Trước Của Tổng Giám Đốc Máu Lạnh

Vợ Trước Của Tổng Giám Đốc Máu Lạnh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324691

Bình chọn: 8.5.00/10/469 lượt.

t cả mọi thứ vốn thuộc về

anh.

==============

Cuối cùng trời cũng đã sáng, Tiểu Thi

mở hai mắt sưng đỏ ra, tài liệu vẫn còn ở trong tay, cô miễn cưỡng bò

dậy, đầu đau muốn nứt. Nhìn đồng hồ đã là bảy giờ sáng có lẽ Trác Minh

Liệt sắp tới rồi!

Cô sắp xếp lại chăn màn, kéo rèm cửa sổ ra thì

bên ngoài lập tức vang lên tiếng còi xe của Trác Minh Liệt, anh dẫn Mộc

Mộc từ trong xe đi ra.

"Tiểu Thi, bọn anh tới rồi" Trác Minh Liệt vui vẻ gọi tên cô.

Tiểu Thi mở cửa phòng ra, Mộc Mộc lập tức chạy thẳng vào trong ngực của cô.

"Mẹ! Mộc Mộc nhớ mẹ lắm! Con đến đọn mẹ với ba" Mộc Mộc khoa tay múa chân,

khuôn mặt nhỏ nhắn cười rạng rỡ "Ba, hôm nay muốn kết hôn với mẹ!"

Tiểu Thi sờ sờ khuôn mặt nhỏ nhắn của nó cười cười miễn cưỡng "Là đính hôn không phải kết hôn!"

"Chúng ta mau lên đường thôi!" Mộc Mộc thúc giục.

"Anh đã hẹn thợ trang điểm vào 7h30 ! Sau khi xong chúng ta sẽ đi đến Ngày

Chín! Mẹ đã chờ chúng ta ở đó!" Trác Minh Liệt kéo tay của cô. Tiểu Thi

gật đầu thuận theo, theo sát anh đi ra khỏi cửa nhà. Bây giờ cô không

còn mong muốn gì hơn là có thể hoàn thành nghi thức đính hôn này một

cách chọn vẹn vì ít nhất khi nhớ lại cô còn có một kí ức thật đẹp

===============

"Phùng Thiếu Diễm khi nào anh mới đưa tôi đi?" Thẩm Tử Quân gõ cửa phòng lớn.

Phùng Thiếu Diễm đẩy cửa phòng ra, trong tay bưng một ly sữa tươi và một chút điểm tâm "Ăn xong những thứ này thì chúng ta sẽ xuất phát!" Anh lạnh

lùng nói.

Thẩm Tử Quân nhìn anh, bưng sữa tươi lên uống một hơi

cạn sạch "Xong rồi bây giờ có thể đi chưa?" Cô xoay người chuẩn bị đi ra ngoài ″ Đợi đã nào...!" Anh gọi cô "Em hận tôi rất nhiều phải không?"

"Anh phá hủy tôi" Cô bình tĩnh lạnh nhạt nói, sau đó lập tức đi ra ngoài.

Bảy giờ hai mươi lăm phút, đang đi trên đường bông nhiên Phùng Thiếu Diễm đâm phải một chiếc BWM đang chạy như bay.

"Chuyện gì xảy ra?" Lý Triết Vũ hỏi trợ lý.

"Thật xin lỗi, tiên sinh tôi đụng vào xe của người khác rồi !" Trợ lý nhỏ giọng nói.

"Đáng chết, mắt cậu mù sao?" Phùng Thiếu Diễm đẩy cửa xe ra, cẩn thận kiểm

tra vị trị bị đâm rồi đi đến xe của Lý Triết Vũ gõ cửa sổ xe "Các anh

định làm như thế nào?"

"Anh muốn bao nhiêu tiền?" Lya Triết Vũ không ngẩng đầu nói luôn.

"Mười triệu!" Phùng Thiếu Diễm cắn răng nghiến lợi nói.

"Được!" Lý Triết Vũ móc chi phiếu ra.

Hành động này của Phùng Thiếu Diễm làm cho không ít người giật mình nhưng

tất cả mọi người đều là người từng trải nên đều thông cảm cho!

"Tiên sinh!" Trợ lý kêu lên "Mười triệu đã đủ mua một chiếc Lamborghini mới rồi!"

"So với việc chúng ta đang làm 10 triệu này có đáng là bao !" Lý Triết Vũ

nhỏ giọng nói "Lại nói chưa chắc hắn có thể cầm được số tiền này qua một ngày!" Anh ném chi phiếu cho Phùng Thiếu Diễm, Phùng Thiếu Diễm cười

lạnh một tiếng đi ra lấy. . . Nhưng đúng lúc này cảnh sát giao thông

tới. Hai người đều là không có thời gian nên nếu cảnh sát giao can thiệp vào thì thực sự là không tốt!

Lý Triết Vũ và Phùng Thiếu Diễm

đều muốn mau chóng đi đến hội trường vị họ đã bỏ lỡ quá nhiều thời gian

nhưng trong khi Phùng Thiếu Diễm thành công thoát khỏi cảnh sát thì Lý

Triết Vũ lại bị cảnh sát bắt lại.Ba mươi phút sai Tiểu Thi đã trang điểm xong, lễ phục màu hồng phấn trễ vai.Mái tóc dài được búi cao chỉ để sót vài sợi tóc rơi xuống trán và gò má làm cho cô càng trở lên mặn mà hơn. Trác Minh Liệt dắt tay của cô xuyên qua 3 lớp phóng viên để vào trong

xe.

"Mẹ thật xinh đẹp" Mộc Mộc vỗ tay cười.

Tiểu Thi ôm nó vào trong ngực dịu dàng hôn một cái.

"Sao Cầu Cầu vẫn chưa tới?" Mộc Mộc hỏi.

"Lát nữa Cầu Cầu sẽ đến ngay "

"Tại sao câu ấy không đi cùng mẹ?"

Tiểu Thi không trả lời.

Điện thoại của Trác Minh Liệt chợt vang lên, lòng Tiểu Thi cũng nhói lên. .

." Tổng giám đốc, chúng tôi phát hiện hệ thống bảo vệ của công ty bị phá hủy vào tối hôm qua, bây giờ chúng tôi đang xử lý không biết tài liệu

bên trong có mất hay không!"

"Quả nhiên không ngoài dự đoán của

tôi! Không cần lo lắng tất cả đều ở trong lòng bàn tay của tôi!" Trác

Minh Liệt tỉnh táo nói. Trán Tiểu Thi ra đầy mồ hôi lạnh.

"Các anh từ từ sửa chữa, sau khi xong hãy đưa tài liệu đến cho tôi!"

Trác Minh Liệt cúp xong điện thoại xuống nhìn Tiểu Thi một chút: " Tối hôm

qua khi em đến công ty có phát hiện có người nào khả nghi hay không?"

Anh vốn dĩ không có chút gì hoài nghi cô.

"Không có nhìn thấy. Tại sao anh không nghi ngờ em?" Tiểu Thi hỏi.

"Ha ha" Trác Minh Liệt cười to "Em sao? Em có thể mở máy vi tính của anh

sao? Cả đó là máy vi tính còn không biết thì sao có thể mở đây. Đồ

ngốc!"

Tiểu Thi chợt muốn khóc, cô vẫn nắm chặt tài liệu ở trong lòng bàn tay chợt bông nhiên cô muốn nói sự thật với anh.

“Minh Liệt, thật ra thì em…"

Đúng lúc ấy, Trác Minh Liệt dừng xe lại thì ra là đã đến nơi.

"Đến rồi, xuống xe thôi! Công chúa của chúng ta!" Trác Minh Liệt ưu nhã đưa

tay phải ra, lúc này Tiểu Thi mới để ý thấy hôm nay anh và Mộc Mộc đều

mặc một bộ vét màu đen nhìn qua y như một vị hoàng tử tôn kính.

" Có phải Cầu Cầu lại bị bệnh hay không?" Anh nắm lấy tay cô nhỏ giọng


Old school Swatch Watches