
nhất không cần lo lắng những người mang lòng dạ độc ác!
Xem ra, anh phải dốc công tận lực không ít!
Suy cho cùng, vị trí chủ mẫu nhà họ Lăng, e rằng cô căn bản cũng không nhìn trúng!
Không thể không khâm phục độ nhạy cảm của Lam Duê, cơ hồ là khi xe vừa dừng lại trong tích tắc, động cơ vừa tắt, Lam Duê liền mở mắt!
Có thể là do bị giảm huyết áp đôi chút, mặc dù đã tỉnh lại, nhưng mà thời điểm nhìn thấy Lăng Ngạo, giữa đôi con ngươi đen nhánh vẫn còn đọng lại chút mê man!
Sự phát hiện này, làm người ngồi bên cạnh như Lăng Ngạo cũng khó kiềm nén được nụ cười!
"Đến!" Âm thanh trầm thấp dễ nghe, vang vọng trong khoang xe!
Từ từ chậm rãi chớp chớp hàng mi, đáy mắt thoáng chốc khôi phục lại sự tinh anh thường lệ!
Gật đầu một cái, mở cửa xe đi xuống!
"Lam chủ, người đã trở lại!"
Vừa đi vào khách sạn, Vân Trạch liền tiến lên chào đón! Vân Thanh ngậm điếu thuốc trên miệng, liếc mắt hướng về phía cô! Sau khi đánh giá từ trên xuống dưới một lần nữa mới mở miệng: “Mình còn tưởng rằng hai người đã chạy đi đâu, trễ như thế mới về!”
"Chuồn ra ngoài một vòng!”
Lam Duê nhún vai, nhìn về phía Lăng Ngạo đang đứng lặng thinh bên cạnh, cười nói: “Tối nay về muộn, hay là hội nghị ngày mai bắt đầu vào hai giờ chiều?”
"Ừ, được!" Gật đầu một cái, gương mặt của Lăng Ngạo khôi phục lại sự rét lạnh!
"Lăng Ngạo, như vậy ngày mai gặp!"
Phất tay một cái, Lam Duê đi về phía phòng mình!
Ánh mắt nóng rực phía sau vẫn cố định trên bóng lưng của cô, Lam Duê mơ hồ cảm nhận được, dường như có chuyện gì đó đã thoát ra khỏi tầm kiểm soát………..
Hơn một giờ chiều ngày hôm sau, Lam Duê và Lăng Ngạo đúng lúc bước vào cung điện dưới lòng đất của Gia tộc Raymond!
Gọi là cung điện dưới lòng đất tuyệt đối không hề khoa trương, toàn bộ bố cục của nơi này đều được thiết lập hệt như một toàn thành thực sự. Hơn nữa, mức độ xa hoa cũng không hề thua kém những toà lâu đài hiện hữu trên mặt đất!
Chợt nghĩ đến, sở dĩ Raymond có thể dứt khoát đồng ý hội nghị lần này, nguyên nhân đại khái cũng bởi vì tính kín đáo ở đây, người bình thường thật sự rất khó tìm thấy!
Lam Duê cho tay vào bên trong túi áo khoác, ánh mắt linh hoạt đảo qua toàn bộ khu vực chung quanh!
Nếu không nhầm, e rằng nơi bí mật này ẩn núp không ít người. Chẳng qua cô không biết mục đích chính hướng đến bọn họ là để ra oai, hay còn có nguyên nhân nào khác!
"Lam Duê, tớ cảm thấy có chút bất an!”
Vân Thanh đi theo sau lưng Lam Duê, liên tục quan sát kết cấu chung quanh, cau mày nói! Đến một nơi xa lạ như vậy, đối với bọn họ mà nói, sẽ chẳng có chuyện gì tốt lành xảy ra. Thêm vào đó, từ lúc bước vào cung điện dưới lòng đất này, tâm trạng lo lắng bất an ấy cứ quanh quẩn mãi trong tim cô, hơn nữa khi càng vào sâu bên trong, cảm giác càng thêm mãnh liệt!
“Cậu cũng có cảm giác này? Thật là hiếm thấy!” Lam Duê chỉ cười, hình như chẳng hề bận tâm đến lời nói của cô! Nhưng nếu tỉ mỉ quan sát một chút, vẫn có thể nhìn thấy được sự tăm tối rét lạnh toát ra từ gương mặt điềm tĩnh kia!
"Tớ rất là nghiêm túc!" Vân Thanh có chút nổi đóa, cô nghiêm túc như vậy còn đi trêu đùa!
Vân Trạch ở một bên khẽ kéo cô về phía sau, lắc đầu một cái!
Theo như tình hình hiện tại, chắc chắn trong lòng Lam chủ phải rõ ràng hơn ai hết. Nói một cách chính xác, thật ra thì từ thời điểm bọn họ quyết định đến nơi này, cũng đã đoán được sẽ có chuyện gì đang chờ đón!
Vân Thanh trầm lặng, mới vừa rồi quả thật có hơi kích động!
Lăng Ngạo đi song song với Lam Duê, dĩ nhiên là đã đem hết toàn bộ chuyện vừa diễn ra gom vào trong mắt!
Môi mỏng khẽ mím, đây sẽ là một trận chiến khó khăn, nếu không biết ứng biến đúng cách, rất có thể bọn họ sẽ bị chôn sống ở chỗ này!
"Chúng ta nhất định sẽ an toàn đi ra ngoài, tuyệt đối!"
Ở bên cạnh, Lam Duê chợt mở miệng, trong giọng nói không còn mang theo ý cười mà trở nên vô cùng kiên định!
"Tuyệt đối!" Lăng Ngạo gật đầu, bỗng nhiên cười lên, người như vậy, nên gọi là tự tin hay là mù quáng? Hẳn là ý thứ nhất đi, chí ít trong lòng anh cho là vậy!
Rốt cuộc lúc bọn họ vào đến bên trong, ba vị thế lực hắc đạo kia đã ngồi vào vị trí của từng người, dường như đang chờ bọn họ!
"Lam đương gia và Lăng thủ lĩnh tới đúng là hơi muộn!" Trong tay William đang kẹp một điếu xì gà, nhả ra một vòng khói thật to, cười nói!
Đối với việc hai người này đến đây cùng nhau, dường như những người có mặt ở đây cũng chẳng tỏ ra bất ngờ, vẻ mặt tự nhiên, không có một tia biến hóa!
"Đúng hai phút nữa mới đến hai giờ, nói cách khác, chúng tôi cũng không đến trễ!"
Âu Liêm kéo ghế ra, sau khi Lăng Ngạo ngồi xuống, liền nói! Mà Lam Duê cũng vừa ngồi xuống bên cạnh Lăng Ngạo, đồng thời cũng ngồi ngay bên cạnh Nathan Andrew!
"Nói cũng phải, xem ra là bọn tôi tới sớm! Đã sớm biết phụ nữ tương đối chú trọng giấc ngủ, chắc hẳn Lam đương gia đã định rõ giờ giấc, mà Lăng thủ lĩnh là vì chờ Lam đương gia, cho nên mới phải thu hẹp thời gian đến đây!”
Andrew cười cười xã giao, con ngươi màu xanh lục lơ đễnh quét qua người bên cạnh, chút tóc bạch kim trước trán khẽ rũ xuống, che khuất nửa gương mặt, có vẻ cực