pacman, rainbows, and roller s
Vợ Đồng Chí, Cố Lên!

Vợ Đồng Chí, Cố Lên!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323274

Bình chọn: 8.00/10/327 lượt.

hơn nữa là nồng đậm ghen tuông khi vật sở hữu của mình bị cướp

đoạt. . . .

Ở Triệu Nhiễm Nhiễm xem ra, nhiều nét mặt có độ khó cao như thế lại có thể biến chuyển liền nhau, thật sự là một kỹ thuật.

Em trai Triệu tiến lên mấy bước, trợn mắt nhìn Giang Tiềm một cái, kéo chị gái Triệu tới bên cạnh mình, nổi giận, "Chị đang làm gì hả?"

Vậy mà chị gái Triệu ở trước mặt em trai Triệu căn bản cũng không biết

ngượng ngùng là gì, liếc mắt xem thường trừng cậu, "Em không thấy sao?"

Triệu Trí Lược lôi kéo cô đi xa mấy bước, đưa lưng về phía Giang Tiềm, nhỏ

giọng lại tức giận rống, "Hai người mới quen mấy ngày, em thấy chị là

cần ăn đòn."

Triệu Nhiễm Nhiễm cứng cổ cãi lại cậu, "Em mới gặp

người ta lần đầu tiên đã kêu người ta là anh rể rồi, hơn nữa, chuyện này em cũng không phải chưa trải qua, em đều được sao chị lại không được?"

Triệu Trí Lược tức giận nâng bàn tay lên, dọa cô co rụt cổ lại, làm bộ khiếp

sợ nói, "Người ta, người ta tò mò nha, em đã nếm thử rồi."

"Chị nói mò gì đâu." ánh mắt của Triệu Trí Lược khẽ né tránh.

"Nếu không thế nào em cũng chánh hảo ở nơi này công viên nhỏ?"

Triệu Trí Lược ho hai tiếng, "Em nghiêm chỉnh đi ngang qua chỗ này, chuẩn bị

đi đường tắt về nhà, huống chi coi như thật. . . . . ."

Triệu

Nhiễm Nhiễm vội vàng cắt đứt lời của cậu, "Dù thật sự muốn, cũng sẽ chọn khách sạn nhỏ mà không phải công viên nhỏ đúng không?"

Ánh mắt của Triệu Trí Lược lóe lóe lần nữa, giơ tay lên lại muốn đánh người.

Triệu Nhiễm Nhiễm biết, lúc này làm nũng tốt hơn tranh cãi, dính sát khiến em ấy phiền, mình cũng liền thoát hiểm rồi. Vì vậy ôm cánh tay của cậu,

"Được rồi được rồi, hôm nay mới bắt đầu, với lại hai chúng tôi là đối

tượng của nhau, vô cùng danh chánh ngôn thuận."

"Không phải, chị. . . ."

"Chị gì mà chị, Giang Tiềm là một người đàng hoàng, sẽ không dẫn chị đến

khách sạn, yên tâm đi. Còn nữa, thuận tiện vá miệng lại."

"Chị là đồ ngốc, ngốc thiệt hả." Triệu Trí Lược hung hăng chọc chọc ót cô, "Chị không thấy. . . . . Chỗ kia, phình lên như cái bao to, anh ta đang ở

tuổi như sói như hổ, chị biết không hả?"

Triệu Nhiễm Nhiễm ngượng ngùng cười một tiếng.

Làm sao lại không biết, dù không có kinh nghiệm thực chiến, nhưng dầu gì

cũng là một người học y, lúc nãy ôm chặt vặt, có thể không có cảm giác

đến sao. Nhưng cô chưa kịp đẩy ra, thì kỳ đà cản mũi đã tới rồi.

Khi người bình thường thân thiết với bạn gái bị em vợ bắt gặp, sẽ có phản ứng gì?

Giang Tiềm không biết, nhưng dù thế nào đi nữa anh cũng không thấy có lỗi,

anh xem Triệu Trí Lược là em trai, là đứa bé, chứ nếu như bị cha vợ

tương lai hoặc là mẹ vợ tương lai bắt gặp, vậy thật sự phải tìm một cái

lỗ để chui vào rồi. Đổi thành Triệu Trí Lược, một đứa trẻ, làm gì có

chuyện chứ.

Triệu Nhiễm Nhiễm nghe xong giải thích của Giang

Tiềm, bình tĩnh giựt giựt khóe miệng, vậy có thể hiểu là, kinh nghiệm và hiểu biết của anh ấy còn không bằng tên nhóc kia?

Chiều nay, Giang Tiềm ngủ trên cái giường Triệu Nhiễm Nhiễm dọn cho anh nên rất an tâm.

Anh kể với cô rất nhiều chuyện, về những ngày ở trong đại đội đặc chủng,

không thể chia sẻ với người khác, về thời gian anh dấn thân vào sự

nghiệp, ở trong đó có thanh xuân của anh, mồ hôi của anh, máu tươi của

anh, hỉ nộ ái ố của anh. . . .

Vào sinh ra tử trong mắt người đời, theo ý anh, đó là những tháng ngày sinh động như hoa tươi nở rộ.

Ở trong đó có nhiệt huyết sôi trào và kích tình nhất của anh, cũng có bất sự cam chịu và tiếc nuối đối với sống chết. . . .

Suy nghĩ của Giang Tiềm trở lại tám năm trước, trở lại cái đêm Khuông Vĩ trực tiếp dùng trực thăng đón anh đi. . . . .

Anh đến nay cũng không biết nơi Khuông Vĩ dẫn anh đến là chỗ nào, lúc đầu

tất cả đều rất mới lạ, thức ăn tốt hơn ở đoàn pháo binh gấp mấy lần.

Khuông Vĩ an bài cho anh huấn luyện trong hai tuần lễ, anh dễ dàng hoàn

thành, sau đó mới biết nửa tháng qua là kỳ chọn lựa đầu tiên của bộ đội

đặc chủng.

Sau đó, anh cùng với những chiến hữu mới có khẩu âm và dáng người khác nhau bước chân vào trụ sở huấn luyện bí mật, tiến hành

những huấn luyện cường hóa như ám sát, đánh lộn, thể năng, thâm nhập,

phá hủy, xạ kích, lái xe ở hạn độ cao nhất.

Ở nơi đó, anh đã chịu đựng bị tàn phá tôn nghiêm và thể năng vô số lần, lại cắn răng nén lấy một hơi chống tới cùng.

Giang Tiềm hôn nhẹ mu bàn tay Triệu Nhiễm Nhiễm, "Ở nơi đó không thể xem mình là người."

Giang Tiềm nhập ngũ lúc còn rất trẻ, đi theo lão binh học không ít nếp sống

xã hội, Khuông Vĩ đặc biệt ưu ái anh khiến anh không tự chủ có chút lâng lâng, mấy chuyện xấu dối trên lừa dưới cũng không phải chưa từng làm.

Giang Tiềm quả thật có bản lĩnh, Khuông Vĩ đích xác là kính trọng anh vài

phần, nhưng Giang Tiềm lại là một chàng trai mới lớn chưa được khai

thác, được voi đòi tiên, không biết cân nhắc, cho nên chuyện thứ nhất

Khuông Vĩ làm là, hung hăng đánh nát sự kiêu ngạo của anh.

Một

lần huấn luyện, là tập hít đất trong dòng nước sâu nửa thước, thời hạn

năm phút đồng hồ, không kể bao nhiêu, top 10 người làm nhiều nhất mới có thể được ăn cơm tối. Khuô