
anh hùng kia, võ công của
ta không tốt, mỗi ngày chỉ biết làm thơ, tất nhiên Y Y không vừa mắt ta
rồi!” Thượng Quan Hi cười khổ nói.
“Thượng Quan công tử nói đi đâu vậy,
có lẽ tạo hóa đã trêu người, vì Lâm Y Y nghe thầy bà nói vớ vẩn xong mới bị mê hoặc, Thượng Quan công tử hãy kiên nhẫn chờ, lâu ngày sẽ sinh
tình, ta tin nhất định Y Y sẽ cảm nhận được tình cảm của ngươi!” Hắn mỉm cừi tiến lên an ủi.
“Vậy Lâm đại ca, huynh cũng đợi một nữ nhân sẽ cảm nhận được tấm lòng của huynh sao?” Thượng Quan Hi thấp giọng hỏi, từ lời phàn nàn của Lâm Y Y hắn biết Lâm Kiếm
Hồng yêu mến một nha hoàn xinh đẹp, thì ra hiện giờ lại là vương phi
Đoan Tuấn!
Ngơ ngẩn, chậm rãi ngước mắt lên, sau đó thản nhiên mỉm cười: “Có lẽ nàng đã từng cảm nhận được, nhưng mà hiện giờ…” Hắn khẽ thở dài, chậm rãi lắc đầu, chính bản thân hắn đã phá hủy tất cả những điều tốt đẹp kia, rời xa Tây Nhi, hắn không biết phải diễn tả tâm tình thế nào!
“Lâm đại ca vẫn còn muốn tiếp tục chứ?”
Trầm ngâm hồi lâu, Lâm Kiếm Hồng như đang hạ quyết tâm, chậm rãi nói: “Không được, ta quyết định từ bỏ, bởi vì nàng đã sắp làm mẹ… Ta đã không còn bất kì cơ hội nào!”
“Lâm đại ca, hãy yên tâm giao Y Y cho ta, nhất định ta sẽ làm cho Y Y hạnh phúc!” Thượng Quan Hi ngước mắt lên, nắm chặt hai tay Lâm Kiếm Hồng cao giọng nói.
“Ta tin tưởng ngươi, nhưng trước hết ngươi phải thật kiên nhẫn!” Lâm Kiếm Hồng ngoái đầu nhìn về phía phòng Lâm Y Y thấp giọng nói.
“Ta hiểu rồi!”
“Vậy là tốt rồi, ta đi trước đây, có vài chuyện quan trọng phải xử lý, còn lại phải trông cậy vào ngươi!” Lâm Kiếm Hồng dùng sức vỗ vỗ vai hắn, chắp hai tay phía sau, cau mày bước ra khỏi Lâm phủ.
Chỉ mấy ngày không gặp mà dường như Lâm
Kiếm Hồng và Lãnh Tuyệt Tâm đều tiều tụy đi rất nhiều, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, sau khi cả hai hổ thẹn liếc nhìn nhau thì chỉ im lặng.
“Ta quyết định từ bỏ việc hợp tác cùng ngươi!” Một phút đồng hồ sau, Lâm Kiếm Hồng là người đầu tiên mở miệng.
“Rốt cuộc ngươi cũng nghĩ thông suốt rồi sao?” Lãnh Tuyệt Tâm cười nhạt nói, rót trà, chậm rãi ngước mắt lên.
“Ngươi đã sớm biết ta sẽ nghĩ thông suốt sao? Cho nên mới cho ta thời gian ba ngày!” Hắn nhìn khuôn mặt tuấn tú lạnh nhạt của Lãnh Tuyệt Tâm nói khẽ.
“Không phải, cho ngươi thời gian thật ra cũng là cho ta thời gian, ta và ngươi đều suy nghĩ!” Lãnh Tuyệt Tâm cười cười, nâng chung trà lên, khẽ thổi lá trà trên mặt, nhẹ nhàng nhấp một ngụm.
“Hả? Ngươi cũng đổi ý rồi sao?” Lâm Kiếm Hồng liếc nhìn hắn, hoài nghi nói.
“Con người đều có mặt thiện mặt ác,
mặt ác còn phải xem đến tột cùng là mặt thiện chiếm thế thượng phong hay mặt ác làm chúa tể trong lòng người, khái niệm thiện ác thật ra chỉ là
một ý niệm mà thôi, ai cũng có!” Lãnh Tuyệt Tâm chậm rãi nói, cười khổ một tiếng.
“Chỉ đáng tiếc là ngươi hiểu ra sớm hơn một chút so với ta, ta…có lẽ đã làm tổn thương Yên Chi!” Hắn lẩm bẩm nói.
“Không đâu, nàng sẽ không trách
ngươi, chỉ là hãy trông chừng muội muội của ngươi cho tốt, ngươi có biết không, nàng ta đã từng bắt cóc Yên Chi đến làm tín vật liên minh giữa
hai chúng ta, ngươi ngẫm lại xem nếu như Đoan Tuấn Mạc Nhiên biết chuyện này…Hắn là một người có thù tất báo!” hắn cũng không phải đang nói
quá, dù cho Như Yên đã trở thành một kẻ tàn phế hắn ta cũng không chịu
tha cho nàng một mạng, với tính tình như vậy, phỏng chừng Lâm Y Y cũng
không thể tiêu dao tự tại!
“Ngươi nói cái gì? Y Y từng bắt cóc Yên Chi?” Lâm Kiếm Hồng trấn kinh đứng dậy.
“Xem ra ngươi thật sự không biết!” Lãnh Tuyệt Tâm lắc đầu, lòng ghen tuông của nữ nhân thật đáng sợ, sau
này hắn sẽ không xem nhẹ nữ nhân nữa, cũng sẽ không hoàn toàn tin tưởng
vào nữ nhân nữa!
“Như vậy hiện giờ Yên Chi có khỏe không?” Lâm Kiếm Hồng hoang mang hỏi, trên mặt khó nén vẻ lo lắng.
“Lâm huynh, hãy ngồi xuống đi, nghe ta từ từ kể cho ngươi nghe!” Lãnh Tuyệt Tâm vỗ vỗ vai hắn an ủi.
Một lúc sau, Lâm Kiếm Hồng hiểu rõ chân tướng, hắn ngước mắt lên, không dám tin nhìn vào Lãnh Tuyệt Tâm: “Ngươi thật sự muốn từ bỏ Thiên Địa Thịnh sao?”
“Đúng vậy, ta đã nghĩ kĩ rồi, nếu có cơ hội ta sẽ gác kiếm, rời khỏi giang hồ!”
“Rời khỏi giang hồ?” Lâm Kiếm Hồng cười cười, hắn quyết tâm như vậy từ khi nào thế! “Yên tâm đi Lãnh Tuyệt Tâm, sau khi trở về nhất định ta sẽ quản giáo Y Y, lần này hẳn là phải thật sự cho nó nếm mùi đau khổ!” Hắn nhíu chặt mày.
***
“Đại ca, huynh nói cái gì? Huynh muốn đuổi ta đi sao?” Bàn thêu hoa trong tay Lâm Y Y rơi trên mặt đất, nàng ta khó hiểu ngước mắt lên, vì tin tức quá mức chấn kinh kia mà hoang mang lo sợ.
“Muội nên biết mình đã làm gì, đuổi muội ra khỏi Lâm phủ là ta đã hạ thủ lưu tình rồi!” Lâm Kiếm Hồng lạnh lùng nói.
“Đại ca, ta là muội muội của huynh
mà, chỉ vì một nữ nhân không chiếm được như Yên Chi mà thôi, huynh lại
vì nàng ta mà đuổi ta đi sao?” Lâm Y Y tức giận gào to lên.
“Ta không phải vì Yên Chi mà là vì
Lâm gia, muội nên biết hiện giờ Yên Chi đã không còn là một nha hoàn để
mặc muội bắt nạt nữa, thân phận của nàng là vương phi Đoan Tuấn, mà muội đã làm gì chứ? Muội dám bắt cóc Đoan Tuấn vươ