Vô Diệm Vương Phi

Vô Diệm Vương Phi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3211724

Bình chọn: 8.00/10/1172 lượt.

c, thấp giọng nói.

Cửa phòng chậm rãi mở ra, Lục phu nhân mặt đầy nụ cười bước vào Lạc Hà cư, sau lưng, Thảo Môi cầm một chiếc hộp tinh sảo.

“Tỷ tỷ tới tìm ta để cãi nhau sao?” Y Nhân đứng dậy, cười nhạt nói.

“Muội muội nói đi đâu vậy, vừa rồi

thái độ của tỷ tỷ có hơi kích động nên mới khắc khẩu với muội muội, còn

kinh động đến vương gia, thật là đáng chết mà! Cái này là tổ yến tốt

nhất lão gia mang về, muội muội đang mang thai, vất vả vô cùng, tỷ tỷ

đặc biệt gọi nhà bếp trưng lên để mang tới cho muội muội!” Lục phu nhân miễn cưỡng vui vẻ cười nói.

“Cám ơn tỷ tỷ!” Tự đắc nhướng

mày, nhìn thứ trên tay Thảo Môi, Y Nhân vui vẻ ra mặt, mời Lục phu nhân

ngồi, lời nói cũng cung kín hơn rất nhiều, hai người nói tới nói lui

cũng không đấu võ mồm nữa.

“Hay là thừa lúc còn nóng muội muội uống đi!” Lục phu nhân bảo Thảo Mai dâng lên, thúc giục.

“Tỷ tỷ đừng vội, vừa rồi muội muội

mới ăn mứt hoa quả, trong bụng cũng không thấy đói, tỷ tỷ cứ đặt ở bên

kia là được rồi, lát nữa đói bụng sẽ bảo Thạch Lựu hâm nóng lại là có

thể ăn!” nói xong, nàng ta giả vờ mệt mỏi day day trán: “Tỷ tỷ, thật ngại quá, tỷ xem mang thai thật là dễ mệt mỏi…”

“Muội muội đã mệt vậy thì nghỉ ngơi đi, tỷ tỷ ta đi trước.” Lục phu nhân chuẩn bị rời đi, dịu dàng cười cười, đứng lên.

“Cảm ơn tổ yến của tỷ tỷ!” Y Nhân đứng lên, sai bảo Thạch Lựu: “Thạch Lựu, tiễn đại phu nhân giúp ta, nhất định phải đưa tiễn tử tế!” Nàng ta nhấn mạnh thêm.

“Vâng nhị phu nhân!” Thạch Lựu nhận lệnh, dáng vẻ phục tùng đi theo sau đại phu nhân ra ngoài cửa.

Vẻ mặt tràn ngập âm tàn, nhanh chóng lấy bình ngọc trong tay ra, mở nắp, rắc bột phấn vào trong tổ yến, đến khi

làm xong tất cả thì Thạch Lựu cũng tiễn đại phu nhân xong quay vào!

“Thạch Lựu, đại phu nhân đi chưa?” Nàng ta ngối trên giường đệm biết rõ còn cố hỏi.

“Rồi thưa nhị phu nhân.” Thạch Lựu thấp giọng nói.

“Tốt lắm, đưa chén tổ yến này đến cho vương phi nương nương, nói là ta đưa tới, làm xong thì về biết chưa!” Nàng ta ngắm nghía móng tay đỏ sẫm không kiên nhẫn nói.

“Phu nhân người thật tốt với vương phi nương nương!” Thạch Lựu không nghi ngờ gì thấp giọng nói, tiến lên đặt chén tổ yến vào trong khay cơm, chậm rãi ra khỏi phòng.

“Tốt sao? Đương nhiên, nữ nhân đoạt mất nam nhân của ta, từ trước đến nay ta đều không hạ thủ lưu tình!” nàng ta cười một cách ngoan độc, cười đến run rẩy hết cả người!

***

Lâm phủ, rốt cuộc Lâm Kiếm Hồng biến mất ba ngày cũng xuất hiện, chỉ là khuôn mặt tiều tụy đi rất nhiều, đôi mắt lạnh đạm đỏ ngầu.

“Đại ca, mầy ngày nay đến tột cùng huynh đã đi đâu vậy? Không phải thời gian kết minh cùng Thiên Địa Thịnh đã đến rồi sao?” Lâm Y Y không kiên nhẫn hỏi, nàng ta đã đi tìm Lãnh Phiêu Hương mấy lần nhưng thái độ của Lãnh Phiêu Hương đột nhiên lại khó hiểu, không nói

gì cả, lại càng không nhắc đến chuyện Lăng Tây Nhi, điều này khiến cho

nàng tràn đầy nghi hoặc, chỉ có thể chờ Lâm Kiếm Hồng về.

“Ta sẽ không kết minh với Thiên Địa Thịnh!” Lâm Kiếm Hồng chậm rãi ngước mắt lên, nhàn nhạt nói.

“Huynh…huynh có ý gì? Không phải đã bàn xong rồi sao? Rốt cuộc mấy ngày nay huynh đã đi đâu?” Lâm Y Y hổn hển hỏi, không kết minh sao? Chẳng phải nàng ta làm vậy là uổng công sao?

“Ta lên miếu Trường Sinh trên núi!” Hắn nhàn nhạt nói, chậm rãi nhắm mắt lại, chiếc cằm vốn trơn bóng đã mọc một ít râu.

“Miếu? Đại ca, ngươi đến miếu làm gì? Huynh có biết không, vài ngày huynh mất tích cả nhà loạn cả lên không?” Lâm Y Y bất mãn thấp giọng nói.

“Có gì mà sốt ruột, không phải đã tiến hành từng bước rồi sao?” Hắn cười lạnh, chuyển tầm mắt nhìn sang Lâm Y Y, đột nhiên trầm giọng nói: “Việc hợp tác cùng Thiên Địa Thịnh dừng ở đây, Y Y, muội hãy chuẩn bị gả cho Thượng Quan Hi đi!”

“Huynh…có ý gì?” Mặt Lâm Y Y không còn chút máu.

“Ý của ta rất đơn giản, ta sẽ làm chủ việc gả muội cho Thượng Quan Hi! Y Y, muội cũng nên đến miếu Trường

Sinh suy nghĩ vài ngày đi, đối với người như muội trong lòng không còn

bất mãn gì mới có lợi!” hắn đứng lên, mệt mỏi cười.

“Ta sẽ không gả cho kẻ bất lực kia!” Lâm Y Y cao giọng nói.

“Không lấy chồng thì cứ vĩnh viễn ở nhà không cần gả nữa!” Hắn lạnh lùng nói, phất tay áo bỏ đi.

“Coi như ở mãi trong nhà ta cũng không muốn gả cho Thượng Quan Hi!” Lâm Y Y cao giọng nói, thế gian thiếu gì anh hùng, nàng ta phải chiếm được một người mới cam tâm!

“Vậy tùy muội!” Lâm Kiếm Hồng không kiên nhẫn nói rồi nện bước bỏ đi.

Nhìn qua cánh cửa phòng đang khép lại,

Lâm Y Y tức giận ném tất cả chăn mền không sót cái nào, nàng ta không

tin, Lâm Y Y nàng không thể tìm được phu quân!

Ngoài cửa phòng, Thượng Quan Hi sầu khổ rủ mắt xuống, nhìn qua Lâm Kiếm Hồng rồi gian nan nở một nụ cười khó coi.

“Thượng quan công tử, ngươi đừng nên gấp gáp, rồi có một ngày Y Y sẽ suy nghĩ lại!” Lâm Kiếm Hồng xấu hổ cười cười, tiến lên, vỗ vỗ đầu vai hắn.

“Lâm đại ca, huynh nói xem có phải ta rất vô dụng không? Trước khi Y Y gặp được Đoan Tuấn Mạc Nhiên thì thái

độ với ta còn tốt một chút, nhưng từ khi Đoan Tuấn Mạc Nhiên cứu nàng

thì nàng lại giống như gặp ma mà mê luyến vị


Duck hunt