XtGem Forum catalog
Vợ Đẹp Trộm Tim: Đại Thiếu Phúc Hắc Đừng Phách Lối

Vợ Đẹp Trộm Tim: Đại Thiếu Phúc Hắc Đừng Phách Lối

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323994

Bình chọn: 10.00/10/399 lượt.

. Có chút áy náy chính là đi đến một bên sofa ngồi xuống.

"Tiêu Thần, nghe chị, không ăn cơm thì cũng uống chút nước đi ?" Tang Thuyết cầm lên một ly nước đưa tới.

" Em không khát." Tiêu Thần mí mắt cũng không hạ xuống, cự tuyệt.

"Hạ Toa nếu là biết em hành hạ mình như vậy cô ấy sẽ an tâm sao? Nếu cô ấy tỉnh lại thấy bộ dạng em như quỷ thế này sẽ không khổ sở sao? Chuyện đã xảy ra , chúng ta chỉ có thể đối mặt thực tế, bác sĩ cũng không có nói Hạ Toa sẽ không tỉnh lại!" Nhìn Tiêu Thần lại cự tuyệt giống như thường ngày , Tang Thuyết tức giận nói.

"Vậy tại sao lại chưa tỉnh lại, bác sĩ đã nói 72 giờ sau sẽ tỉnh, tại sao còn không tỉnh đây?" Nghe được Tang Thuyết nhắc tới hai chữ bác sĩ, Tiêu Thần kích động, hướng về phía Tang Thuyết la hét.

"Cậu đang làm cái gì vậy? Nơi này là bệnh viện." Nhậm Kiến trong tay cầm đồ ăn, vừa đi vào phòng bệnh, liền nhìn đến Tiêu Thần hướng về phía Tang Thuyết kêu la, trong lòng có chút không vui, tiến lên chỉ trích .

Đối với Nhậm Kiến chỉ trích Tiêu Thần cũng không có phản bác, chỉ là thở dài, đi tới bên giường nắm tay Hạ Toa , yên lặng nhìn chăm chú vào cô.

"Tần Lạc, ăn một chút đi ." Tang Thuyết từ trong túi lấy ra đồ ăn đưa tới trước mặt Tần Lạc .

"Cám ơn, em ăn không vào." Nhìn Tiêu Thần nắm tay Hạ Toa , nhìn chiếc nhẫn sáng bóng trong tay hai người , tim của hắn giống như đao cắt , hắn cũng muốn lẳng lặng chờ đợi ở bên cạnh cô, nhưng không có thể, ngay cả hôm nay, hắn cũng là thật vất vả rút ra một chút thời gian, một lát muốn đi, còn phải tiếp tục chuẩn bị mọi việc cho hôn lễ .

"Đừng lo lắng, tất cả rồi sẽ tốt." Tang Thuyết nhìn Hạ Toa, xoay đầu lại an ủi Tần Lạc.

" Em đi trước, có chuyện nhớ cho em biết." Tần Lạc giơ tay lên nhìn đồng hồ đeo tay một cái, lưu luyến liếc mắt nhìn Hạ Toa nằm ở trên giường, có chút bất đắc dĩ hướng về phía Tang Thuyết nói.

"Chị biết rồi, đi đường cẩn thận." Tang Thuyết đem Tần Lạc đưa đến ngoài cửa, dặn dò .

"Chuyện này em tin là ngoài ý muốn sao?" Nhậm Kiến nhìn Tang Thuyết đi tới nhàn nhạt hỏi thăm.

"Ý nghĩ của anh em hiểu được." Tang Thuyết thở dài nhìn Hạ Toa nằm ở trên giường , lại nhìn Tiêu Thần tiều tụy không chịu nổi, trong lòng có chút khổ sở

Tống Tử Phong lẳng lặng ngồi ở trên ghế sa lon, xem ti vi , trong lòng rất là khó chịu . Hắn chưa bao giờ nghĩ tới muốn thương tổn Hạ Toa, thế nhưng lần thứ nhất lại làm cho cô bị tổn thương lớn như vậy , hắn không dám đi bệnh viện nhìn cô, cho nên mua được thợ sửa chữa của bệnh viện và y tá trong phòng Hạ Toa . Gắn một cái camera ở trong phòng , mỗi ngày đều sẽ có người đem video về Hạ Toa đưa đến trong tay của hắn.

"Hạ Toa , anh thật sự là không muốn thương tổn em, thật sự ." Nhìn Hạ Toa sắc mặt tái nhợt, Tống Tử Phong bi thương tự mình lẩm bẩm.

Mặt trời ấm áp xuyên thấu qua cửa sổ chiếu vào phòng bệnh, Hạ Toa ngồi ở trên giường, nhìn Tiêu Thần kiên nhẫn bóc vỏ trái cây , trên mặt nhàn nhạt cười. Cô rất rõ ràng tại sao muốn đẩy Tiêu Thần ra , bởi vì cô cảm giác mình không còn gì vướng bận nữa, cha mẹ cô ném cô ở thành phố S chẳng quan tâm, người đàn ông cô thích lại là của người khác rồi, trong lòng cô thật sự là rất khổ, rất khổ, tuy nói bên cạnh cô còn có Tiêu Thần, nhưng cô cuối cùng không có yêu hắn. Chỉ là không nghĩ tới ông trời còn không muốn thu mạng của cô, đây có phải là đại nạn không chết, tất có hậu phúc không ? Cô bây giờ còn không biết được .

"Vết thương thế của anh không sao chứ?" Hạ Toa nhận lấy quả táo Tiêu Thần đưa tới hỏi thăm.

"Không sao, về sau không được làm như vậy nữa biết không, làm anh sợ muốn chết." Tiêu Thần ngồi ở bên giường, có chút hơi giận chỉ trích . Chỉ là chuyện lần này cũng làm cho hắn kiên quyết nhất định phải cùng Hạ Toa ở chung một chỗ. Dù sao đầu năm nay người có thể vì mình mà liều mạng , thật sự là tuyệt chủng. Nếu như hắn biết Hạ Toa nghĩ khác thì chỉ sợ bực muốn chết.

"Em biết rồi, lúc nào thì xuất viện được ?" Mùi của bệnh viện làm cho cô muốn phun, một phút cũng không muốn ở thêm.

" Ở thêm một ngày nữa ." Mặc dù bác sĩ đã nói đã không có gì đáng ngại , nhưng hắn vẫn không yên lòng, mất nhiều máu như vậy làm sao có thể trong nửa tháng đã vô sự rồi ?

"Em mặc kệ, em muốn xuất viện." Ăn xong quả táo, Hạ Toa quệt mồm có chút không vui nói.

"Vẫn là đợi thêm đã , nếu không chúng mình ra ngoài cho thoải mái ." Nhìn Hạ Toa không vui , Tiêu Thần kiên nhẫn hỏi thăm.

" Vâng , anh đi lấy xe lăn đi , anh đẩy em nhé , em ngại đi." Hạ Toa cười hắc hắc sai bảo Tiêu Thần, tiếp tục ở trong phòng này, cô thật hoài nghi mình muốn bốc mùi rồi.

"Đúng rồi, dạo gần đây anh có vẻ rảnh rỗi thế, ngày nào cũng ở đây với em, công ty không có việc gì sao?" Hít thở không khí trong sạch, Hạ Toa quay đầu hỏi thăm Tiêu Thần.

"Ừ, không có việc ." Tiêu Thần cười nhạt, đẩy Hạ Toa đi ở đường mòn trong rừng gần bệnh viện , công ty dĩ nhiên không thể nào không có việc , bây giờ là cuối năm, làm sao có thể không có việc, chỉ là thời gian giành cho cô vẫn phải có.

"Quay về làm thủ tuch cho em xuất viện đi, em thật sự không muốn ở đây nữa." Hạ Toa chỉ chỉ ghế