
Nheo trốn ở một góc, không nói tiếng nào.
"Lão Nheo, hôm nay ngươi lại không nói lạc đề nha!" Con Cua mừng rỡ nói.
Cá Nheo giật thót, "À... Vậy sao? A a ~ "
"Rất khả nghi..." Cá Chuối và Cá Chép đồng thời đi đến, "Có phải có chuyện gì
giấu chúng ta không?"
Cá Nheo cười ầm, "Ha ha ha, sao lại thế ~~~ "
"Càng khả nghi..." Chúng yêu đồng thanh nói.
Cá Nheo hơi run lên một chút, phản ứng vô cùng khẩn trương.
Đúng lúc này, Ly mở miệng, "Tại sao khi ta nói bỏ trốn, nó lại nổi giận
nhỉ?"
Cá Nheo lập tức tiếp lời, "Ai nổi giận? Giao Long hả?"
Ly gật đầu, "Nó nói là muốn mở đầu ta ra, nhìn xem là có rỗng hay không..."
Ly vỗ vỗ ngực, "Thực đáng sợ."
"Ngươi muốn bỏ trốn với Giao Long!!!" Cá Chuối và Cá Chép hô.
Ly lắc đầu, "Không phải, ta chỉ hỏi nó, nếu ta bỏ trốn, nó có lo lắng cho ta
hay không."
= =|||
"Chúng ta cũng nghĩ nên đem đầu ngươi mở ra, để nhìn xem bên trong có rỗng
hay không." Chúng yêu trăm miệng một lời.
Ly đột nhiên co rụt lại, "Tại... Tại sao chứ..." Nó vô tội mở miệng, "Ta chỉ
là, hỏi hắn có lo lắng cho ta hay không thôi mà..."
"Còn hơn cả lo lắng..." Thính Thông ở trên bờ cười, "Sợ là nó sẽ giận điên
lên ấy."
"Tại sao?" Ly càng không hiểu.
Hồ Ly thở dài, "Bạch si... Bỏ trốn, đương nhiên là phải cùng với người mình
thích, ngươi muốn đi cùng ai?"
"..." Ly nỗ lực suy nghĩ.
"Nói đơn giản một chút." Hồ ly nghiêm túc nói, "Có một ngày, ngươi chỉ có thể
lựa chọn ở cùng một chỗ với một người, ngươi sẽ chọn ai?"
Ly đột nhiên hiểu ra điều gì đó, "A... Thì ra, phải bỏ trốn cùng Giao Long
mới đúng."
Chúng yêu rầm rập ngã lăn.
"Ta không xong rồi..." Cá Chép run rẩy mở miệng.
"Hà Tử bao giờ mới trở về a..." Cá Chuối ôm một bó rong, ai oán.
"Tốt nhất ta nên đi học..." Con Cua bò đi.
"Nó hết cứu rồi, chúng ta đi đi..." Hồ Ly kéo Thính Thông, chạy đi.
Ly vô tội đến cực điểm.
"A a ~~~ nói hết cứu nhéo, ta đã từng..."
"Lão Niêm, đừng có nói lạc đề!!!"
= =#
"Ô hay? Nhắc mới nhớ, từ đầu bọn mình đang bàn chủ đề gì nhỉ?" Cá Chuối
hỏi.
"Là chuyện Hà Tử bỏ trốn..." Ly hồi đáp.
"Đúng vậy!" Cá Chép hô, "Lão Niêm, có phải liên quan đến ngươi hay
không!"
"Này cái... Nói đến có liên quan nhéo, ta đã từng..."
"Đừng có nói lạc đề!!!"
= =#
Một ngày vào sáng sớm, bờ cỏ lau bàng bạc, sương trắng vấn vít. Cá Nheo lên
bờ từ sớm, ở trong đám sương mù tập thể dục.
"Lão Niêm, ngươi đang làm cái gì vậy?" Con Cua thò đầu ra, hỏi.
"Trai ba vòng, phải ba vòng, xoay xoay cái cổ, xoay xoay cái mông, ngủ sớm
dậy sớm, chúng ta tập thể dục ~~" cá Nheo vừa nhảy vừa hát.
Cá Chuối và Cá Chép bị giọng ca quái dị đánh thức, bất mãn oán hận: "Lão
Niêm, ngươi ồn ào quá! Bình thường rõ ràng lười nhất, hôm nay làm cái gì mà lại
vận động ~ "
Cá Nheo lắc lắc ngón tay, nói: "Thanh niên không hiểu được. Hôm nay là tết
Trùng Dương, theo truyền thống là phải leo núi ~ trước khi leo núi đương nhiên
là cần vận động ~ "
"Trùng Dương?" Ly có chút không hiểu.
"Hôm nay là mùng chín tháng chín, số chín là số Dương, hai số chín, cho nên
gọi là Trùng Dương ~ hôm nay là ngày tốt nha ~~" cá Nheo sờ sờ râu mép,
cười.
"Nga ~ ta biết ta biết, ở trường có dạy: Độc tại dị hương vi dị khách, mỗi
phùng giai tiết bội tư thân. Dao tri huynh đệ đăng cao xứ, biến sáp thù du thiểu
nhất nhân.*" Con Cua lập tức nói tiếp, "Đây chính là nói về Trùng Dương ~~ "
"Không sai ~" cá Nheo cười tít mắt đáp.
Ly đột nhiên có chút mất mát, "Cắm cành Thù Du thiếu một người... Không biết
Hà Tử bây giờ ở nơi nào, ta rất nhớ nó..."
"Ai, Xa biết tỷ muội đi bỏ trốn, cắm cành Thù Du thiếu một Tôm." Cá Chép thở
dài.
Cá Chuối sùng bái, "Lý Tử, ngươi còn có thể làm thơ!"
"Nào có nào có ~" Cá Chép pose vẻ mặt cao thâm, khiêm tốn nói.
"Lý Tử, không hổ là hảo huynh đệ của ta!"
"Hắc Tử!"
"Lý Tử!"
"Hắc Tử!"
...
Ngay khi trong ao đang náo nhiệt, một con chim Nhạn bay nhanh hạ xuống, phanh
gấp một cái dừng lại, giọng thánh thót: "XDJM, ta Vân Trung Nhạn, ta đã trở về
lạp!"
(XDJM: Huynh đệ tỷ muội.)
Cá Chuối và Cá Chép kêu lên một tiếng kinh ngạc, bơi qua.
"Nhạn đại ca ~~ rốt cục ngươi đã trở về!" Cá Chuối và Cá Chép trăm miệng một
lời.
Ly chớp mắt, "Nhạn đại ca?"
"Đây là chim Nhạn ca ca, hàng năm vào thời gian này sẽ đến đây tránh rét ~"
con Cua giải thích.
Chim Nhạn gật đầu, "Nói chính xác, con Cua nhỏ ~" nó rỉa lông, "Niêm huynh,
biệt lai vô dạng!"
Cá Nheo ôm quyền, "Nhờ phúc của ngài."
"Nhạn đại ca, gần có cái gì buôn... Không phải, tin tức gì không?" Cá Chép
sửa lời, hỏi.
"Có!" Chim Nhạn gật đầu, "Gần đây nhất là chuyện phòng thủ, ở biên cương thật
sự rất loạn ~ "
Cá Chép lập tức không có hứng thú bơi đi.
Chim Nhạn cứ thế kể, "Ta đã nói, hoàng đế cũng thực đần quá. Kiếm một mỹ nữ
đi hòa thân là ổn rồi, cần gì mà mất công đánh trận. Nhớ năm đó, Hán cái gì Đế
ấy, rất thông minh ~ "
"Hơ? Hòa thân là cái gì?" Ly hỏi.
Chim Nhạn liếc mắt nhìn nó một cái, "Vị này là?"
"Đây là Thủy Quan ở ao chúng ta, Bạch Si tỷ tỷ." Con Cua đáp.
"Ồ ~ cửu ngưỡng cửu ngưỡng ~" chim Nhạn hô xong, lại tiếp tục đề tài của
mình, "Hòa t