The Soda Pop
Tương Tư Bất Hối

Tương Tư Bất Hối

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323795

Bình chọn: 7.5.00/10/379 lượt.

hôn quân này rồi. ‘Trung quân ái quốc, Thiết gia gia huấn’ nhà hắn thật đúng là “quân muốn thần tử, thần không thể không tử” phát huy vô cùng nhuần nhuyễn rồi!

Nhưng nàng lại yêu đứa ngốc này, tay cầm trọng binh lại thúc thủ chịu trói , như thế nào lại dễ dàng tha thứ người khác khi dễ hắn như vậy .

Như vậy, nàng nên chuẩn bị tốt trước, hiện tại cứ như vậy bảo vệ hắn đi.

Sẽ có một ngày, hắn sẽ không hề lo sợ rời đi nhà giam này rồi.

Ở trên xương tỳ bà của hắn bóp nát dược gây tê, hắn hẳn là rất đau đi. Nhưng mà hắn chỉ nhíu mày. Hắn như thế nào còn có thể kiên nhẫn như vậy ? Chẳng lẽ an thần hương không có hiệu quả? Nếu là không có hiệu quả, hắn hẳn là sớm bị đau mà tỉnh, lại như thế nào vẫn mê man như vậy ?

“Ân……” Thiết Diễm nhẹ nhàng rên rỉ một tiếng, Mị ngẩng đầu xem xét, thấy hắn mặt mày giản ra, đôi môi hé mở. Một tiếng rên rỉ tựa hồ phóng ra này sở hữu mạnh mẽ áp lực đau đớn, hắn dần dần ngủ thiếp đi….

Mị biết gây tê hoàn đã có tác dụng, nàng đau lòng cho hắn phải nhẫn như vậy nha. Những chuyện nàng có thể làm đều đã làm, hiện tại chuyện duy nhất có thể làm chính là giúp hắn hảo hảo ngủ một giấc đi.

Mị kéo hắn nằm ở trong lòng nàng , cẩn thận tránh đụng tới miệng vết thương của hắn , kéo chăn bông qua cẩn thận đắp ở trên người hai người . Tuy nàng đã cẩn thận tất cả , vẫn là không cẩn thận chạm vào miệng vết thương, tuy là an thần hương rốt cục đã phát huy tác dụng, làm lơi lỏng ý chí của hắn, nhưng trong lúc mê man, Thiết Diễm vẫn rên ra tiếng.

Mị cúi người, đau lòng nhẹ nhàng hôn lên bạc môi lạnh lạnh kia, đây là nụ hôn đầu tiên của hắn cùng của nàng nha. Hôn như vậy, đau đớn của nàng mấy ngày này đều đã tiêu tán không ít.

Kéo tay hắn qua , áp tay vào song chưởng của hắn, Mị yên lặng vận Hỗn Nguyên Công, thay hắn dưỡng kinh mạch, khơi thông chỗ xương tỳ bà bị chế ngự mà không thể tự khai thông khí huyết kinh mạch. Thân thể hắn dần dần ấm lại, tiếng hít thở cũng trở nên sâu mà vững vàng.

Mị cứ vận công như vậy, mắt dừng ở mặt hắn khi ngủ, suốt một đêm.

Thiết Diễm nghiêng người nằm ở trên giường, dưới thân là một đệm chăn dày, sau lưng cũng có rất nhiều chăn bông, làm cho hắn có thể thoải mái mà dựa vào, chỉ có chăn bông trên người vẫn là như ngày thường a.

Tiếp nhận cái chén thiếu niên áo xám đưa, hắn uống cạn. Thiếu niên này chưa bao giờ mở miệng nói qua một câu, chính là chỉ yên lặng chiếu cố chính mình, nếu không, liền lẳng lặng đứng ở một bên, làm cho người ta cơ hồ không cảm giác hắn tồn tại a.

Trực giác của Thiết Diễm cho rằng thiếu niên này cũng không bình thường như bề ngoài như vậy .

Lúc vào Tiết phủ này, mấy ngày đầu là một ngày một lần ngược hình, sau đến ba ngày một lần, bảy ngày một lần, lại đến bây giờ mười ngày nửa tháng một lần. Trừ bỏ hình phòng, hơn phân nửa thời gian hắn đều là dưỡng thương trên giường tại tiểu viện .

Mới đầu do chịu ngược hình thường xuyên, thời gian hôn mê rất nhiều, nhưng từ mấy tháng trước, vô luận như thế nào dụng hình, như thế nào tra tấn, Thiết Diễm thủy chung chưa từng hô qua một tiếng đau, vô luận ngược hình có tàn khốc như thế nào, dù một tiếng than cũng chưa bao giờ, hắn như vậy, đã làm cho Tiết Thống dần dần đối với hắn mất hứng thú, chỉ có khi tâm tình không tốt , mới tìm hắn xả cho qhả giận.

Vì thế, hắn dần dần cảm thấy có chút không đúng. Miệng vết thương của hắn dần khỏi hẳn, phải nhanh hơn bình thường nhiều, kim sang dược kia nhìn như bình thường tuyệt đối không phải xuất từ Tiết phủ. Hắn nay nội công đã mất hết , thường xuyên chịu hình ngược mà lại còn sống được thời gian dài như vậy cũng tuyệt đối không phải ngẫu nhiên. Mỗi ngày sáng sớm tỉnh lại, bên trong phòng có mùi hương cực thanh đạm, không cẩn thận phân rõ nhất định sẽ không để ý. Hắn có thói quen , khi ngủ thường hay cảnh giác, đặc biệt đêm bị thương đó……

Là ai? Âm thầm giúp hắn. Thiếu niên này lại là nhân vật như thế nào ?

Thiết Diễm trong lòng nghi ngờ càng ngày càng nhiều, nhưng ở mặt ngoài lại vẫn là bình tĩnh vô sự, ân cứu mạng này, Thiết Diễm hắn chắc chắn tướng báo. Nay hắn thầm nghĩ quan trọng nhất là chấn hưng Thiết gia. Bởi vì, là hắn, hại Thiết gia trăm năm danh dự. Là hắn, hại thiết gia, nhà tan cửa nát.

Kỳ thật, Thiết Diễm phát hiện còn chưa đủ nhiều, đó là bởi vì hắn hơn phân nửa thời gian là ở Bắc Cương, suốt ngày hành quân đánh giặc, vừa về nhà lại phải đi ngay, [ăn, mặc ở, đi lại'> đều không có để ý.

Hắn không biết, thực đơn mỗi ngày của mình cần phải đủ chất, là Mị dùng hết bao nhiêu tâm lực, trải qua bao nhiêu trình tự chế biến mà thành.

Hắn không biết, vì đệm chăn của hắn phải giống cái cũ , Mị chạy lần khắp các tiệm bán vải ở kinh thành , mới mua được vải dệt này, nhìn như bình thường nhưng lại mềm mại dị thường, hơn nữa giá trị rất xa xỉ .

Hắn không biết, ban đêm mỗi khi bị thương nghiêm trọng , Mị cả đêm vận công ôn dưỡng thân thể hắn,giúp hắn ngủ yên.

Hắn không biết, mỗi khi có Mị ban đêm, hắn ngủ dị thường yên giấc.

Hắn không biết, một năm này, Mị suốt ngày ngâm mình ở trong sách thuốc về thảo dược , nghiên cứu chế tạo hữu kim sang dược hữu