XtGem Forum catalog
Tứ Đại Tài Phiệt: Gặp Gỡ Nhân Vật Lớn Hàng Tỷ

Tứ Đại Tài Phiệt: Gặp Gỡ Nhân Vật Lớn Hàng Tỷ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326060

Bình chọn: 7.5.00/10/606 lượt.

ơi lớn như vậy mà rất nhiều người nghèo hiện tại không có chỗ ở.

Anh ta xác thực là đang trong bể bơi, Liên Kiều nhìn tới ngây ngốc….

Nói về dáng người của người đàn ông này quả thực rất cao lớn, tuy rằng chỉ nhìn thấy nửa người trên, nhưng hoàn toàn có thể nhìn ra sự tráng kiện trên bắp tay còn dính nước như ánh hào quang mặt trời.

Cô không tự chủ được mà đi lên phía trước không ngồi trên ghế che nắng, ngược lại ngồi xổm bên bờ tò mò mà nhìn anh với tư thế oai hung.

“Wow!!!”

Cô đang xem các động tác cùng kỹ xảo của Hoàng Phủ Ngạn Tước, song đứng dậy cố làm ra vẻ như xem trận đấu mà vỗ tay.

Biết được có người tới Hoàng Phủ Ngạn Tước hơi quay đầu lại, khi anh nhìn thấy người đứng bên bờ khóe môi hơi nhếch lên:

“Cô, nha đầu này sao hôm nay lại tới đây?”

Hoàng Phủ Ngạn Tước lên bờ, người làm hai bên đã đứng sẵn đưa cho anh khăn bong lau đi những giọt nước còn đọng trên người..

Khuôn mặt Liên Kiều bỗng nhiên đỏ ửng lên, cô lấy tay che môi, mắt trừng lớn.

Lúc này Hoàng Phủ Ngạn Tước vừa lên bờ, trên người chỉ mặc độc một chiếc quần bơi. Thân thể to lớn rắn chắc không có chút mỡ thừa, hai chân thẳng tắp, dáng người so với các mẫu nam Phương Tây còn tiêu chuẩn hơn.

Liên Kiều nuốt nuốt một chút nước miếng, cô còn muốn tiếp tục nhìn xuống. Ngay lúc này cô chỉ muốn hét chói tai, dáng người hoàn mỹ đã bị áo tắm che khuất gần hết.

“Cung Quý Dương, anh bơi lội quả thực rất đẹp trai, giống như anh cũng có thể tham gia trận đấu ở Olympic!” Liên Kiều nghiêm trang cộng sùng bái mà nhìn người đàn ông trước mặt nói.

“Trận đâu, thế vận hội Olympic?”

Anh không thể không bội phục trí tưởng tượng của nha đầu này: “Liên Kiều tiểu thư khích lệ tôi như vậy, nghĩ lại tại hạ vẫn chưa đủ bản lĩnh để so sánh với các vận động viên!!!”

Hoàng Phủ Ngạn Tước đang nói lại phát hiện Liên Kiều đã đi tới trước mặt anh, vẻ mặt tò mò ngón tay nhỏ bé không chút cố kị mà đem áo tắm của anh kéo ra lộ mảng ngực lớn.

“Này!! Tiểu nha đầu cô muốn làm cái gì?” Anh bị giật mình, cô gái này cũng quá lớn mật đi!!

Đôi mắt Liên Kiều mạnh mẽ nhìn ngực anh, không chút nào để ý tới câu hỏi của Hoàng Phủ Ngạn Tước ngược lại bàn tay nhẹ nhàng chụp lấy ngực anh…

Hai bên người làm bay qua một đàn quạ đen.

Hoàng Phủ thiếu gia của bọn họ bị một nha đầu phi lễ ngay trên địa bàn của mình? Một màn này thực đáng sợ.

Đầu ngón tay non mịn của Liên Kiều khẽ đụng vào khiến Hoàng Phủ Ngạn Tước tò mò nhưng lại khát vọng nhiều hơn.

Hoàng Phủ Ngạn Tước cúi đầu nhìn cô bộ dáng tập trung tinh thần, lông mi dài như búp bê đôi mắt nháy nháy thoáng cười nhạt càng thêm mê người. Anh đứng ở đó cũng phá lệ mà để một người phụ nữ đụng chạm tới mình, cảm giác như bị điện giật ngay sau đó hơi gợn sóng lăn tăn.

Tâm anh không khỏi rung động, lập tức khẽ ngẩng đầu chỉ cần liếc mắt một cái khôgn hai lời bọn người làm lập tức rời đi.

Không biết vì cái gì mà Hoàng Phủ Ngạn Tước rất muốn cùng cô bé này ở chung một chỗ.

“Cung Quý Dương, dáng người của anh thực quá lớn, nhất là ngực đó!!” Liên Kiều như phát hiện ra một châu lục mới vui sướng nói.

Hoàng Phủ Ngạn Tước mỉm cười, trong măt có thêm vài phần nhu tình.

“Thích không?” Anh cúi đầu nhẹ giọng hỏi. ( anh này tính dụ dỗ quá bà con )

Liên Kiều vẻ mặt nghi hoặc ngẩng đầu nhìn nhìn Hoàng Phủ Ngạn Tước không rõ ý tứ của anh là gì? Là hỏi thích ngực anh sao? Lập tức liền cười cười gật đầu:

“Ừ, thích ngực anh…giống như… giống như…”

Hiện tại cô đang liều mạng suy nghĩ nên dùng từ ngữ nào cho thích hợp!!

Hoàng Phủ Ngạn Tước thấp giọng cười cười, rốt cuộc là muốn giống cái gì?

“Ếch! Chính là giống con ếch!” Liên Kiều đột nhiên cui vẻ mà kêu lên hưng phấn.

Vì câu nói này mà ý cười trên môi Hoàng Phủ Ngạn Tước cứng đờ, nguy hiểm mà híp mắt: “Cô nói cái gì?”

Nếu anh không bị trúng gió thì hình như câu vừa rồi cô nói chính mình giống —— ếch?

Đang bị vây trong nỗi hưng phấn, Liên Kiều vẫn không có ý thức được nguy hiểm đang tới gần, liền ngẩng mặt lên nghiêm túc giải thích:

Anh mò mẫn, đứng lên, mát mẻ, cứng rắn, cứng rắn không giống ếch chẳng lẽ giống con rắn hả? Ha ha.

Hoàng Phủ Ngạn Tước sắc mặt càng thêm âm trầm, không biết phải làm sao Liên Kiều tuổi trẻ không nhìn ra hướng gió đã thay đổi.

“Ôh? Anh tức giận sao? Bất quá tôi nói đều là sự thực mà, tôi đã từng thấy ếch nhất là hiện tại anh tức giận đó, càng giống ếch hơn vì nó tức giận thì phình….”

Câu nói cuối cùng được phát ra, Hoàng Phủ Ngạn Tước hận không thể giết người giệt khẩu.

“A? Phải không?”

Anh mạnh mẽ áp chế tư tưởng muốn giết người. Bàn tay to đột nhiên vòng ra kéo người phụ nữ không biết trời cao đất dày này vào trong ngực.

“Vậy cô giống cái gì?”

“Ách?”

Liên Kiều nhìn cặp mắt đoán không ra, con ngươi đen trong lúc nhất thời không biết trả anh như thế nào?

“Tôi…Tôi…”

“Không biết sao? Tôi đây sẽ giúp cô thể nghiệm xem rốt cuộc cô giống cái gì!” Hoàng Phủ Ngạn Tước giơ bàn tay to lên lập tức cởi một hai cái cúc áo của cô.

“Này, này …Anh sắc lang!!!”

Liên Kiều bị dọa sợ, cô không nghĩ tới người đàn ông này hư hỏng đến vậy, không hề cảnh cáo cô