XtGem Forum catalog
Tứ Đại Tài Phiệt: Gặp Gỡ Nhân Vật Lớn Hàng Tỷ

Tứ Đại Tài Phiệt: Gặp Gỡ Nhân Vật Lớn Hàng Tỷ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3210181

Bình chọn: 8.00/10/1018 lượt.

họn được ngày chưa ?" Ông lão Hoa

Đô nói.

Hoàng Phủ Ngạn Tước cười nói :" Xin người yên tâm, hôn lễ đã chọn được ngày, là vào âm lịch mùng tám tháng sau!

"

" Mùng tám ?" Ông lão Hoa Đô không rành về âm lịch lắm liền hỏi lại.

" Cũng là nửa tháng sau !" Hoàng Phủ Ngạn Tước nhắc nhở.

" Ồ ! Vậy sao ? Được được, nếu như chuẩn bị không quá gấp rút thì ta đồng ý!" Hoa Đô lão nhân cười rạng rỡ.

" Tất cả con đã sắp xếp thỏa đáng, tuyệt đối sẽ không để Liên Kiều chịu

một chút ủy khuất nào." Hoàng Phủ Ngạn Tước đỉnh đạt nói.

" Được được. Kuching...đến bên ông nội này." ông lão Hoa Đô vẩy tay về phía Liên Kiều.

Cô vội chạy đến.

" Kuching,qua nửa tháng nữa chính là hôn lễ của con và Tước Nhi,trong

thời gian này con phải ngoan ngoãn, đừng gây thêm phiền phức gì cho nhà

Hoàng Phủ ,sau khi kết hôn cũng phải học làm một người vợ hiền, đừng

giống như bây giờ mỗi ngày đều ham chơi, có nghe chưa ?." Hoa Đô lão

nhân nói lời tận đáy lòng.

Liên Kiều căn bản là nghe cũng như không mấy lời này nhưng bởi vì muốn ông nội không lo lắng và giận dữ, cũng liền gật đầu.

" Vậy mới là cháu ngoan của ông chứ !." Ông lão Hoa Đô thấy vậy, trong lòng rất vui

Liên Kiều thấy ông nội vui vẻ,trong lòng cũng nhẹ nhàng, cô nghiêng đầu

nhìn Hoa Đô lão nhân :" Ông nội, lâu rồi con không về đây,con muốn ra

ngoài chơi !."

" Đừng làm rộn,bây giờ đang bàn luận chuyện đám cưới của con,con ngồi yên ở đó,một lát nữa nói sau!" Ông lão Hoa Đô khẽ trách.

Liên Kiều đảo mắt một vòng, sau đó bước đến níu cánh tay của Hoàng Phủ

Ngạn Tước, " Ngày đám cưới không phải đã quyết định rồi sao ? Hơn nữa,

anh ấy trước giờ chưa từng đến nhà chúng ta lần nào, con dẫn anh ấy đi

dạo,được không ? ".

Hoàng Phủ Ngạn Tước cười cười nhìn cô gái trong lòng... thật biết tìm

bia đỡ đạn nha. Nói không chừng một lát nữa không biết chạy đến đâu chơi bỏ lại mình mộít đây.

Nhưng... thấy cô ỷ lại mình như vậy hắn rất vui cho nên cất lời :" Liên

Kiều nói cũng không phải không có lý, con trước giờ chưa từng đến đây,

đi dạo một chút cũng tốt !"

Nghe vậy, Liên Kiều giương mắt nhìn hắn đầy cảm kích.

Ông lão Hoa Đô nghe vậy liền cười nói :" Được, vậy... Tước Nhi con đi cùng con bé dạo một vòng đi !". Chỗ ở của hoàng thất Mã Lai được trang hoàng rất đặc sắc, tuy không bề

thế như “Hoàng Phủ” nhưng mang một vẻ đẹp riêng, diện tích cũng không

lớn lắm nhưng so với nhà của những người giàu có ở Mã Lai thì quy mô

cũng không phải nhỏ.

Căn biệt thự được xây gần biển, bởi vậy trong không khí tràn đầy mùi vị

của biển cả, đứng ở biệt thự có thể thu hết phong cảnh đẹp đẽ nên thơ

vào tầm mắt.

‘Ha ha, Hoàng Phủ Ngạn Tước, nơi đây đẹp không? Từ khi dọn đến đây em

chỉ trở về có hai lần, nhưng lần nào cũng chơi rất vui. Anh biết không, ở gần đây có rất nhiều điểm du lịch nổi tiếng nha!’ Liên Kiều ríu rít như chút chim.

Đối với phong cảnh của Langkawi Hoàng Phủ Ngạn Tước đương nhiên là biết

rõ. Tuy rằng bận rộn với công việc nên hắn không có quá nhiều thời gian

đi du lịch, nhưng cũng không phải chưa từng đi qua những khu có phong

cảnh đẹp như thế này để thị sát hoàn cảnh hoặc đi gặp khách hàng. Nơi

đây phong cảnh rất đẹp, nhưng đẹp mấy cũng không bằng cảnh đẹp trước

mắt.

Ánh mặt trời chiếu vào Liên Kiều khiến vẻ đẹp của cô có chút không chân

thật. Ánh sáng nhàn nhạt như một vầng hào quang màu vàng nhạt lấp lánh

vây quanh cô, chiếu lên làn da trắng nõn của cô khiến nó trở nên gần như trong suốt, đẹp không chút tỳ vết mà nụ cười rạng rỡ trên môi cô khiến

cô như một vị thiên sứ trên trời, toàn bộ vẻ đẹp đó hiện ra trước mắt

Hoàng Phủ Ngạn Tước.

Đối diện với một cô gái như vậy làm sao có thể không trầm luân!!!

***

‘A, Hoàng Phủ Ngạn Tước, mau đến đây xem nè!’ Ở gần đó vọng lại tiếng của Liên Kiều.

Hoàng Phủ Ngạn Tước men theo hướng âm thanh của Liên Kiều lần đến, nhìn

thấy dưới tán cây xanh um là hai chú chim nhìn bên ngoài giống như chim

két, màu sắc rất rực rỡ, thân hình lùn mập, đuôi ngắn, chiếc mỏ đỏ khá

to, trên đầu có một chỏm lông đen trên cổ lại có một chỏm lông màu vàng, ở ngực và lưng đều là lông xanh nhưng cánh và đuôi lại là màu đen, chân màu chì.

‘Đây là chim gì?’ Hoàng Phủ hiếu kỳ hỏi.

Liên Kiều nhìn hai chú chim một cách kiêu ngạo, nói: ‘Đây là Hornbill,

chính là “chim tình yêu” mà mọi người hay gọi, cũng gọi là chim tê giác, đây là “quốc điểu” của nước em.’

‘Chim tình yêu? Cái tên lạ quá, nhưng rất đẹp!’

Hoàng Phủ Ngạn Tước nhìn hai chú chim đang cách mình không xa, cảm thấy cái tên này rất đúng.

‘Là rất đẹp, loại chim này rất si tình, chúng nó đều sống thành đôi

thành cặp, chỉ cần một trong số hai con chết đi, con kia cũng không sống nổi…’ Liên Kiều nghiêng đầu ngắm hai chú chim,trong mắt có chút bi ai.

''Xem ra loài chim này còn si tình hơn loài người nhiều "Hoàng Phủ Ngạn Tước cười nói.

Đi qua một vườn hoa rộng, không khóđể thấy rất nhiều chim tình yêu,bọn

chúng đều là từng đôi từng cặp bay cùng nhau,quảđúng là " chỉ nguyện

uyên ương không làm tiên" cũng chỉđến thế này thôi.

" Đây là hoa gì ? Đẹp quá !"

Hoàng Phủ Ngạn Tước nhìn t