
ng
tròng, ngay sau đó, cô gắt gao ôm lấy bả vai Cung Quý Dương, trong lòng
tràn ngập hạnh phúc!
Rốt cuộc cô cũng trở thành người phụ nữ của anh!
Con dã thú nam tính thở dốc, đan xen với tiếng thở dốc của người phụ nữ…..
Một đêm âm mưu cũng trôi qua….
Sáng sớm, ánh mặt trời chiếu trên mặt đất, Cung Quý Dương hơi tỉnh lại, đầu
đau như búa bổ, anh lấy tay đỡ lấy cái trán, lại nghe thấy có tiếng khóc nỉ non từ bên cạnh truyền sang……
Cung Quý Dương đột nhiên bừng
tỉnh, bật dậy từ trên giường, đưa mắt nhìn sang người phụ nữ đang nỉ
non, khi thấy một màn này, nhất thời sợ!
Ngải Ân Hà tóc tai lộn
xộn nằm quay lưng lại với anh, trên cơ thể trắng như ngọc là các dấu hôn và vết cào, hai chân thon dài bất lực co lại, cô mệt mỏi nức nở, nước
mắt như hạt trân châu rơi xuống đầu gối, biến mất…..
Hô hấp Cung Quý Dương trở nên dồn dập, nhất là khi anh nhìn thấy vết máu đã khô trên drap giường, trong mắt lại càng hoảng sợ!
Lại nhìn lại bản thân mình, dáng người cao lớn lộ rõ, còn phía dưới giường là quần áo bị xé tan nát của Ngải Ân Hà.
Trời ơi!
Chẳng lẻ tối qua mình lại…..
“Ân Hà…..”
Bàn tay anh chạm vào Ngải Ân Hà có chút run rẩy, khi ngón tay anh chạm vào
làn da Ngải Ân Hà, đột nhiên Ngải Ân Hà kêu lên một tiếng kinh sợ……
“Đừng đụng vào em!” die»ndٿanl«equ»yd«on Cô cuộn mình lại sát mép giường, trong đôi mắt rưng rưng là sự oán hận dành cho Cung Quý Dương.
Dường như nước mắt phủ đầy khuôn mặt xinh đẹp, cố gắng biến bản thân đến mức tổn thương cực độ!
Cung Quý Dương ngẩn người, rõ ràng tối hôm qua anh nhìn thấy Tử Tranh, tại sao lại là Ân Hà?
Chẳng lẽ bản thân say rượu đến mức xem Ân Hà là Tử Tranh sao?
Một chút nhói đau xâm chiếm toàn bộ Cung Quý Dương, đồng thời còn có chút sự áy náy vô cùng!
“Ân Hà, tối hôm qua, anh….” “Cung Quý Dương, anh….. die»ndٿanl«equ»yd«on uổng công tôi xem anh tôn trọng anh như một người anh trai, làm sao anh có thể…..làm sao có thể làm ra chuyện như vậy?” Ngải Ân Hà lớn tiếng
nói, cầm lấy chiếc gối đánh không ngừng vào người Cung Quý Dương.
Trong lòng đã sớm vui như hoa, đối với phản ứng của Cung Quý Dương cô rất
thỏa mãn, không sai, điều cô muốn chính là phản ứng này của anh!
Sự áy náy trong lòng, bởi vì cô biết rất rõ ràng rằng Cung Quý Dương chỉ
xem cô như một đứa em gái, cho nên sau khi xảy ra chuyện như vậy, anh
lại càng không thể tha thứ cho bản thân!
Vì để có được Cung Quý Dương, bước vào Cung gia, cô đã không tiếc mà diễn kịch!
Nhưng, sự áy náy đó của Cung Quý Dương là chưa đủ, vì tình yêu của bản thân, cô không ngại nghĩ ra các biện pháp để ép anh!
“Ân Hà, chẳng lẽ tối qua thật sự là anh đã ép buộc em theo anh…..”
“Tôi không muốn nghe!” Ngải Ân Hà dùng hai tay gắt gao che lỗ tai lại, Ngải
Ân Hà cuồng loạn như thế khiến trong lòng Cung Quý Dương dậy sóng!
Đối với cảm giác của tối hôm qua, anh hoàn toàn nhớ, nhưng…..đó không phải
là Tử Tranh sao? Chỉ vì Tử Tranh anh mới có thể điện cuồng như vậy mà!
Đối với Ngải Ân Hà, anh chỉ xem cô như một đứa em gái, vì vậy, người phụ nữ nào anh cũng có thể chạm vào, chứ không thể chạm vào cô, nhưng…..anh
lại không khác gì một loài cầm thú, cường bạo đứa em gái luôn kính trọng mình!
“Ân Hà, thật xin lỗi!” Cung Quý Dương nhìn thấy bộ dạng
xốc xếch của cô, trong lòng càng thêm áy náy, sự đau lòng đôi mắt cũng
không cần phải nói ra.
“Anh Quý Dương…..” Ngải Ân Hà thốt ra âm
thanh nghe có chút bình tĩnh, giọng nói cô nghẹn ngào, ánh mắt buồn bã
nhìn Cung Quý Dương: “Em biết anh xem em như Tử Tranh…..Em không trách
anh…..”
“Ân Hà, thật xin lỗi, thật xin lỗi…..” Giờ phút này trong lòng Cung Quý Dương vô cùng rối loạn, ngoài những lời này anh cũng
không biết nói gì nữa.
Nếu anh không nhớ nhầm, Ân Hà đã có người đàn ông mình yêu, thế nhưng bản thân mình lại cướp đi lần đầu tiên của cô……
“Anh Quý Dương, anh không cần xin lỗi em, có lẽ vì tối qua anh uống say mà thôi…..”
Nước mắt Ngải Ân Hà rơi xuống gò mà, cô kéo áo ngủ, thất tha thất thiểu rời
khỏi phòng ngủ, dường như không muốn nhìn thấy Cung Quý Dương nữa.
“Ân Hà…..” Cung Quý dương phiền não vò vò tóc, bàn tay to đột nhiên nắm
lại, một tiếng ‘Rầm’ nện vào bức tường, dường như bức tường bức tường
rắn chắc cũng muốn rung theo…..
Đáng giận!
Anh chưa bao giờ cảm thấy hận bản thân như bây giờ!
Cung thị và Ngải Thị là có mấy đời quen biết với nhau, tuy rằng cha mẹ hai
nhà đã làm đám hỏi, nhưng gặp trở ngại là hai đứa con đều không để ý
đến, cũng tạm thời bỏ qua, nhưng trải qua chuyện tối hôm qua, anh có thể ăn nói như thế nào với Ân Hà? Ăn nói như thế nào với bác Ngải?
Nếu Ân Hà chỉ là một cô gái bình thường thôi, một đêm? Chỉ là chuyện bình
thường, nhưng đây lại chính là cô gái mà cha mẹ mình chọn!
Sự buồn phiền vây quanh Cung Quý Dương, đột nhiên từ bên ngoài phòng khách truyền đến tiếng kêu thất thanh của Ân Hà…..
“Anh Quý Dương, cứu em…..”
Sắc mặt Cung Quý Dương nhất thời biến sắc, cầm lấy áo tắm bên cạnh mặc vào, sau đó lập tức chạy tới phòng khách, lại nhìn thấy một màn kinh hãi……
Chỉ thấy một người đàn ông cao to đang nắm lấy tóc Ngải Â