Polly po-cket
Từ Bi Thành

Từ Bi Thành

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324542

Bình chọn: 7.5.00/10/454 lượt.

một bóng người. Chỉ tới khu vực đã xây dựng nhà cửa mới sầm uất náo nhiệt hơn.

Vì đã ra khỏi nội thành nên xe cộ đi lại cũng rất ít, con đường phía trước hun hút.

Bắt gặp một chiếc xe tải cỡ lớn đỗ ở đằng trước, Trần Bắc Nghiêu linh cảm thấy điều gì đó bất thường.

Vừa nói chuyện với Mộ Thiện, anh vừa quay đầu quan sát, quả nhiên bên lề đường phía sau còn có một chiếc xe Jeep. Cửa sổ xe Jeep đóng kín nhưng trực giác cho anh biết, trong xe có nhiều người.

Hai bên đường một bên là lều lán của công nhân xây dựng, một bên là dãy nhà xi măng thấp. Nếu đối phương có ý định tấn công thì bọn họ đang ở trong tình thế bị bao vây tứ phía.

“Quay đầu!” Trần Bắc Nghiêu ra lệnh. Nhưng không còn kịp nữa.

Tiếng súng nổ giòn giã và kịch liệt, ánh lửa lóe sáng trong đêm tối. Trần Bắc Nghiêu và thuộc hạ rút súng nhằm ra ngoài cửa sổ. Dãy lều lán tối om ở bên đường thấp thoáng mười mấy bóng người cầm súng.

Trần Bắc Nghiêu hít một hơi sâu, mặt anh đanh lại. Tiếng ồn ào ở xung quanh dường như vợi đi, Trần Bắc Nghiêu lặng lẽ quan sát đối thủ qua ánh chớp lửa từ loạt đạn chúng bắn ra.

Pằng, pằng, pằng. Anh liên tục nổ súng, gần như sau mỗi phát đạn, hỏa tuyến từ khu lều lán yếu đi một phần.

Thế nhưng đối phương dũng mãnh vượt quá sự tưởng tượng của Trần Bắc Nghiêu.

Một tiếng nổ lớn vang lên, ánh lửa nở rộ trên thân xe. Ở vị trí tài xế, Châu Á Trạch cố gắng đánh tay lái, chiếc xe thương vụ chống đạn màu đen ngoằn ngoằn ngoèo ngoèo nhắm tránh luồng đạn có uy lực cực lớn. Đạn bắn kịch liệt khiến bọn họ hoa mắt chóng mặt, đạn pháo nã vào thân xe làm một cửa xe rơi xuống đất như miếng đậu phụ.

Đúng lúc này, một loạt đạn bay tới với tốc độ cực nhanh.

“Lão đại!” Lý Thành hét lên một tiếng đồng thời nhoài người che chắn Trần Bắc Nghiêu.

Trần Bắc Nghiêu cảm thấy người anh như bị thứ gì đó xuyên thủng, sau đó mọi thứ xung quanh dần trở nên yên tĩnh.

Anh ngẩng đầu, thấy một chiếc xe thương vụ của đám thuộc hạ bị xe tải đâm nát, chiếc xe thương vụ còn lại bị xe Jeep đâm mạnh từ đằng sau, khiến nó văng đi và lật nhào bên vệ đường.

Trên mặt đất nằm không ít người, có người đã tắt thở, có người còn thoi thóp, một hai người đứng dậy, gương mặt họ lộ vẻ kinh hoàng.

Trần Bắc Nghiêu quay đầu, bắt gặp Lý Thành nằm ngoẹo cổ sang một bên, đầu anh ta toàn máu.

Cuối cùng là hình ảnh Châu Á Trạch ôm cơ thể anh, anh ta trợn trừng mắt hét lên câu gì đó.

Trần Bắc Nghiêu nghĩ, đối phương đã ra tay trước bọn anh.

Đội trưởng Vương bị anh mua chuộc từ lâu, vậy mà anh ta vẫn chơi trò hai mang, nhận chỉ thị của ai đó cài bẫy dụ anh tới nơi này.

Đối phương thậm chí không quản ngại cho người mai phục ngay trong địa bàn thành phố. Chúng còn tìm không ít sát thủ, sử dụng vũ khí hạng nặng, tạo ra một vụ án đẫm máu với mục đích nhổ cỏ nhổ tận gốc.

Rốt cuộc đây là hành động trả thù của Đinh Hành, hay âm mưu loại bỏ anh của Lữ Triệu Ngôn?

Trần Bắc Nghiêu cố gắng mở mắt, anh biết anh không thể chìm vào giấc ngủ. Anh cúi đầu, nhìn thấy điện thoại di động rơi ở bên cạnh, màn hình vẫn sáng đèn. Trần Bắc Nghiêu dùng chút sức lực cuối cùng nhặt điện thoại.

“Thiện Thiện…”. Anh muốn hét to nhưng chỉ có thể thều thào hai từ.

Vào giây phút bị ngất đi, Trần Bắc Nghiêu đột nhiên nảy ra ý nghĩ khá mỉa mai, lần này thì hay rồi, Châu Á Trạch luôn cười nhạo anh giữ thân như ngọc vì Mộ Thiện. Kết quả là anh đi đời trong khi vẫn chưa có được cô. Lúc bấm số điện thoại, đầu ngón tay của Mộ Thiện run đến nỗi cô lập cập bấm mãi không xong.

Trong tiếng ồn ào nhức tai, giọng nói của Đổng Tuyên Thành vọng tới: “Mộ Thiện, tớ không rõ, vụ này quá lớn, hiện trường bị phong tỏa, bọn tớ cũng không được phép đưa tin…”.

Mộ Thiện đặt di động lên bàn, cô ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ. Trời đã tờ mờ sáng, ông mặt trời trốn đằng sau tầng mây trắng chiếu ánh sáng nhàn nhạt khắp không gian.

Suốt đêm qua, Mộ Thiện không tìm thấy tung tính Trần Bắc Nghiêu, cô không biết anh còn sống hay đã chết.

Ba ngày sau đó, Mộ Thiện đi làm bình thường, cuộc sống cô không có gì thay đổi. Buổi tối đáng sợ đó dường như trở thành quá khứ rất xa xôi.

Thế nhưng cô ngày càng nghe nhiều tin đồn liên quan đến Trần Bắc Nghiêu.

Anh bị trúng ba phát đạn, đầu lìa khỏi cổ, công ty đóng cửa, bị người lập kế hãm hại, anh em trở mặt…Mấy ngày trước anh còn là lão đại mới nổi của thành phố Lâm được thiên hạ trọng vọng, đến bây giờ anh trở thành trường hợp “trèo càng cao ngã càng đau” điển hình.

Tin đồn ngày càng thật thật hư hư, ngày càng vô lý. Nhưng có một điều không thay đổi là tất cả mọi người đều chắc chắn Trần Bắc Nghiêu lành ít dữ nhiều.

Cuối cùng đến buổi chiều ngày thứ ba, Mộ Thiện nhận được điện thoại của Diệp Vi Nông. Diệp Vi Nông từ trước đến nay đều tỏ thái độ không mấy có thiện cảm với Trần Bắc Nghiêu, lần này cô thở dài: “Trần Bắc Nghiêu hiện đang nằm bệnh viện, ba viên đạn đã được gắp ra rồi, nhưng não bộ của anh ta bị va đập mạnh, tình trạng máu tụ không mấy lạc quan. Các chuyên gia của tỉnh nói anh ta khó có thể cầm cự trong một tháng; nghe nói Lý Thành cũng không qua khỏi, một mình Châu Á Tr