Pair of Vintage Old School Fru
Trọng Sinh Chi Đại Giới

Trọng Sinh Chi Đại Giới

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325641

Bình chọn: 9.00/10/564 lượt.

ước, tớ mơ thấy cũng rất giống…”

“Cái gì gọi là rất giống?” Tô Nham ép hỏi.

Lương Khuê hoang mang: “Không biết nói thế nào… Thế nhưng về sau chợt nhớ

tới, chuyện này giống như từng phát sinh… Giống như từng mơ thấy, tớ

cũng không phân rõ là trước là sau … Nhưng lại có chút khác biệt, tớ nhớ trong mộng vớt tớ từ trong nước lên là cha. Nhưng sự thật lại là cậu.”

“… Còn gì nữa không?”

Lương Khuê nhíu mày nhớ lại: “Còn có… tớ trong bệnh viện hỏi cha chuyện xuất

ngoại… Cũng khác, hình như tớ chấp nhận đi. Nhưng tớ rõ ràng không muốn

đi nước ngoài, tớ không muốn mà.”

Tô Nham trầm mặc, nhưng trong

lòng đang quay cuồng, theo cách nói của Lương Khuê, đời trước hắn cũng

bị Hoàng Thịnh An đâm? Hơn nữa trong lúc trị liệu lại ra nước ngoài .

“Cậu cảm thấy đây là siêu năng lực?” Tô Nham thay một khuôn mặt tươi cười.

Lương Khuê có chút mặt đỏ: “Tớ cảm thấy cái này rất kỳ quái, bằng không cậu

giúp tớ giải thích một cái đi? Hừ, tớ tuyệt không muốn mơ quái mộng!

Những mộng này không có cái nào là tốt! Hừ!”

Tô Nham cười nhạo:

“Là cậu miên man suy nghĩ, có câu đại nạn không chết tất có hậu phúc,

cậu cũng đừng phí sức hao tâm tốn sức .”

Lương Khuê buông tay: “Quên đi, chẳng muốn nói với cậu.”

“Theo tớ về nhà ăn sủi cảo đi. Sau khi lên năm ba, học tập càng lu bù. Kề từ lúc học kì tiếp theo

của năm ba bắt đầu, hai người cơ bản đều lượn quanh trường học. Cách một năm, thân thể Lương Khuê đã khôi phục như lúc ban đầu, thần kỳ chính là vết sẹo trên mặt, hắn cũng không làm giải phẫu, lại tự nhiên dần nhạt

đi rồi biến mất. Lương Khuê mừng rỡ không ngậm miệng được, có thể không

động dao kéo đương nhiên không còn gì tốt hơn. Hơn nữa hiện tại hắn cảm

thấy làn da đẹp hơn cả lúc trước, mặc kệ thời tiết gì cũng không khô

không dính, cho dù mỗi ngày ăn đồ Tứ Xuyên cũng không giống trước nóng

đến nổi mụn.

Khi hắn phát hiện cả vết dao hung ác trên ngực kia

cũng nhạt đến không đáng kể, Lương Khuê cảm thấy điều này quá mức thần

kỳ… Nhưng hắn nghĩ thế nào cũng không rõ đây là chuyện gì, hắn không

dùng bất kì sản phẩm trừ sẹo gì, cũng không thoa thuốc đặc biệt gì, là

thể chất hơn người sao? Lương Khuê cảm thấy không đúng, khi còn bé hắn

ngã tét cả đầu gối, về sau để lại sẹo, hơn mười năm qua vẫn còn. Chỉ là

gần đây những sẹo cũ kia cũng theo sẹo mới biến mất. Hôm hắn tắm nhịn

không được soi gương, sau khi nhìn mình chằm chằm nửa ngày, hắn đột

nhiên hô to tên Tô Nham.

Tô Nham giơ cây cà rem, giẫm phải chữ

nhân[?'> kéo cửa đi vào, liếm cây kem một ngụm, trừng mắt Lương Khuê

trước gương hỏi: “Gì hử?”

Lương Khuê kéo y đến trước gương khoa tay múa chân, nghiêm túc nói: “Cậu nhìn tớ, có phải không giống trước kia hay không?”

Tô Nham quay đầu bước đi.

“Ai ai cậu đừng đi mà! Cậu lại đây nhìn kỹ xem, tớ có phải càng đẹp trai hơn trước kia không?”

Tô Nham say sưa gặm cây kem ngon lành.

Lương Khuê tự kỷ chằm chằm vào gương, thở ngắn thở dài nói: “Nhìn kỹ mới phát hiện, da sáng bóng hơn trước, thoạt nhìn càng khỏe mạnh. A, tớ cảm thấy cả mấy sợi lông cũng đẹp mắt hơn trước kia nha.”

Con mắt Tô Nham như máy quét quét qua lông tơ toàn thân Lương Khuê.

Lương Khuê bị quét đến lông mao dựng đứng, ho nhẹ nói: “Khụ khụ, thôi mà. Tớ

chỉ là kinh ngạc thôi, những vết sẹo kia của tớ lại không thấy. Tớ cảm

thấy tớ khẳng định có siêu năng lực, cậu tin hay không?” Hắn rất trịnh

trọng chờ Tô Nham trả lời.

Tô Nham ăn xong cây kem, bàn tay lạnh

buốt búng một cái lên ** của Lương Khuê, Lương Khuê bụm lấy ** lui về

phía sau, đỏ mặt trừng Tô Nham.

Tô Nham vặn vòi sen, vươn tay cởi

T-shirt ra, khinh miệt nói: “** phàm thai thôi, cho một dao thì đứt.

Siêu nhân khẳng định không sợ bị chém .”[=.='>

Lương Khuê chán nản, đi qua đẩy Tô Nham lên tường, hung dữ hôn y. Làn nước ấm áp róc rách

xối lên hai người, bọt nước cuồn cuộn chảy xuống từ thân thể, hai thân

thể dính sát vào nhau ướt đẫm, Lương Khuê híp mắt hừ hừ cười, nhìn gương mặt Tô Nham dần ửng hồng càng cười si mê hơn. Tô Nham đem lưng chống đỡ trên vách tường bóng loáng, toàn thân dựa vào Lương Khuê, hai tay ôm

đầu Lương Khuê kích tình hôn nồng nhiệt, ý loạn tình mê, hai chân sớm bị Lương Khuê nâng lên, gắt gao vòng qua lưng. Bọt nước không ngừng cọ

rửa toàn thân hai người đang trầm mê, không gian nho nhỏ hơi nước mờ

mịt, thanh sắc kiều diễm. Hai người huyết khí phương cương, trong toilet khó bỏ khó phân.

Trong phòng Lương Khuê lại xuất hiện hai vợ

chồng Lương gia đang đứng sững sờ, hai người thấy cửa không khóa mới đi

vào, kết quả gian phòng không ai, tiếng động trong toilet lại kích tình, hai người đứng ngốc một hồi, lập tức nét mặt già nua đỏ bừng. Lương mụ

mụ xấu hổ chân tay luống cuống, trán Lương Hưng Quốc gân xanh trực

nhảy, hừ lạnh một tiếng vung tay rời đi. Lương mụ mụ gượng cười cùng ra ngoài, sợ Lương Hưng Quốc giận, cứng ngắc cười nói: “Cái này… Người

tuổi trẻ… Cảm tình tốt…”

Hai người Lương Khuê hoàn toàn không biết tình hình, chờ lúc cả hai thay quần áo sạch sẽ, sảng khoái tinh thần ra khỏi phòng liền nhìn thấy ba mẹ đều ở, Lương Khuê vui vẻ nói: “