XtGem Forum catalog
Trọn Đời Có Duyên

Trọn Đời Có Duyên

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323661

Bình chọn: 9.5.00/10/366 lượt.

nước bùn khắp người Hữu Hữu, cau mày hỏi.

"Con... Con chính là chơi mệt rồi nên năm trên mặt đất...." Hữu Hữu bĩu môi, lẽ thẳng khí hùng. thật ra thì cậu bị vấp ngã, nhưng mà chuyện mất mặt như vậy, tại sao có thể nói ra đây?

Vệ Khang thật là dở khóc dở cười, bọn tiểu tổ tông này, đừng rước lấy thêm phiền phức cho anh! "Doanh trưởng!" Thấy Tất Tử Thần tới đây, Vệ Khang giống như thấy mẹ ruột thân thiết, liên tục không ngừng cầu cứu.

Tất Tử Thần nhìn con trai ướt dầm dề một cái, chợt thổi lên cái còi: "Toàn thể đều có! Bắt đầu chạy bộ! Lượn quanh bãi tập 2000m!"

Lần này toàn thể cũng ngu. Vệ Khang cũng ngu. Đổ mưa to rồi, để cho bọn họ chạy bộ?

"không phải muốn nghịch mưa sao? Vậy thì chơi cho đủ!" Tất Tử Thần dẫn đầu ở trước mặt chạy, những đứa bé không cam tâm tình nguyện cũng phải chấp nhận theo sát ở phía sau, từng bước một dấu chân chạy.

Tả Tả Hữu Hữu tuổi mặc dù nhỏ, nhưng mà từ nhỏ bị phạt chạy vòng mà lớn lên, cho nên đuổi theo ba đặc biệt thả chậm bước chân của thật cũng không khó khăn. Chỉ là khổ cho mấy cô nhóc Thẩm Mộng, vô duyên vô cớ bị tội, tự nhiên không thiếu được xem thường đối với mấy tên đầu sỏ gây chuyện.

Vệ Khang nghe theo doanh trưởng ra lệnh, nhanh chóng bảo ban cấp dưới chuẩn bị canh gừng, đợi cho bọn tiểu tổ tông trở lại, từng người một liều mạng uống hai chén canh nóng mới tính xong việc. "Nếu bọn nhỏ đều ngã bệnh thì làm thế nào?" Diệp Dĩ Mạt cũng nghe nói chuyện xảy ra lúc huấn luyện rồi, thủ đoạn của Tử Thần làm cho cô chắc lưỡi một hồi. Người này, thật đúng là không suy tính hậu quả, mưa lớn như thế, ngộ nhỡ bọn nhỏ trở về sinh bệnh thì sao? Phụ huynh không tìm tới cửa à?

"Đây là quân huấn, không phải tới chơi. Có thưởng có phạt, không đúng chỗ nào rồi hả ?" Tất Tử Thần nằm lỳ ở trên giường, mặc cho vợ mình nắn vai, tay nghề xoa bóp của vợ anh càng ngày càng tốt, ai yêu rất thoải mái!

Diệp Dĩ Mạt liếc mắt xem thường, muốn phản bác lại không tìm được lời nói. Lời này của Tử Thần cũng không sai, là bọn nhỏ không nghe quân lệnh trước, anh theo lý trừng phạt sau, huống chi ngay cả Tả Tả Hữu Hữu nhỏ nhất cũng đi theo phạt, người khác nghĩ có lời gì cũng khó nói rồi? Chỉ là --"Anh không sợ con trai ngã bệnh à?" Diệp Dĩ Mạt đấm anh.

" Hai tiểu tử này da dày sao có thể dễ dàng ngã bệnh như vậy được?" Tất Tử Thần nắm tay vợ mình, "Hai người bọn nó bình thường thì có chạy bộ rèn luyện thân thể, điểm này không coi vào đâu. Loại thời tiết này, mùa hè nóng, tắm cũng như vậy. Hơn nữa sau đó anh lại để cho mỗi người đều uống hai chén canh gừng lớn, tất cả đều chạy trở về tắm nước nóng, không thành vấn đề." Biết vợ mình đau lòng cho con trai, Tất Tử Thần cũng dùng nời nói tốt lại. Nếu đưa đến bộ đội huấn luyện, vậy sẽ phải có dáng vẻ huấn luyện, không nghe chỉ huy, đây là đại kỵ.

"Tháng Chín sẽ đưa bọn trẻ đi nhà trẻ rồi, em nghĩ muốn đưa đi đâu chưa?" Tất Tử Thần hỏi. Mặc dù ý tứ của anh là đưa đến vườn trẻ của thân nhân bộ đội đi, nhưng là rời nhà quá xa, mỗi ngày Tiểu Mạt không có phương tiện đưa đón, cho nên vẫn là để Tiểu Mạt quyết định, cô cảm thấy đưa nơi nào dễ dàng thì sẽ đưa đến đó.

Tiểu Mạt đã hỏi anh, chờ sau này Tả Tả Hữu Hữu đi học, cũng không cần mỗi ngày phiền toái thím Lục rồi, cô tính toán cho thím Lục ba tháng tiền lương, coi như là cảm ơn khoảng thời gian này bà ấy giúp một tay. Công việc của Tiểu Mạt cũng tìm xong rồi, không phải công ty văn hóa của Hướng Dương, mà một tòa soạn phái nữ khác, đặc biệt mở ra một chuyên mục cho cô, viết về vấn đề tình cảm trong hôn nhân của phụ nữ.

Diệp Dĩ Mạt lựa chọn phần công tác này, chủ yếu cũng là nhìn trúng thời gian tự do, phần lớn thời gian cô đều chỉ cần ở nhà sáng tác là được, như vậy cũng có thể chăm sóc trong nhà, đứa bé cũng không có không ai mang.

Nói cho cùng, nghề chính của cô còn là bà chủ nhà, viết chuyên mục, ngược lại thành nghề phụ."Tử Thần, anh cảm thấy là vườn trẻ song ngữ trong nội thành tốt hay là vườn trẻ nghệ thuật cách chung cư chúng ta gần nhất?" Diệp Dĩ Mạt đeo mắt kính, mở tấm quảng cáo chiêu sinh.

Tất Tử Thần tiện tay rút ra qua, người tốt, hiện tại vườn trẻ cũng hút hàng như vậy, chẳng những tiến hành cuộc thi cho những đứa bé muốn vào vườn trẻ còn phải khảo nghiệm phụ huynh? Đây tột cùng là học vườn trẻ hay là học đại học chứ?

"Vậy làm sao còn có cuộc thi của phụ huynh chứ?" Tất Tử Thần không nói chỉ vào quảng cáo thu nhận học sinh, phía trên chữ phàm viết Thanh Thanh, cha mẹ cùng nhau tham gia khảo nghiệm.

"Cái này thì có cái gì? Không phải là khảo nghiệm độ ăn ý phụ huynh và đứa bé một chút sao?" Diệp Dĩ Mạt chuyên tâm đọc các loại quảng cáo vườn trẻ thu nhận học sinh, cũng không ngẩng đầu lên đáp."Anh là đối với chính mình không tin tưởng hay là đối với Tả Tả Hữu Hữu không tin hả?"

Tất Tử Thần ưỡn ngực: " Con em quân đội nhân dân, không sợ khảo nghiệm!"

"Đức hạnh ~" Diệp Dĩ Mạt giận anh, người này sao ở trước mặt cô sẽ không đứng đắn chứ? Ban đầu làm sao cô lại coi trọng anh? Còn tưởng rằng là một thân sĩ, ai biết là ngụy trang chứ? Ra vẻ đạo mạo chỉ số lưu manh có thừa, chỉ cao hơn c