
giương mắt nhìn về hướng bọn họ, thấy ánh mắt từ chính diện nóng bỏng nhìn bọn cô không hỏi cười dịu dàng một tiếng, con người trong sáng dí dỏm chớp chớp, vội vàng bảo con trai trong ngực chào hỏi với ba.
Tả Tả Hữu Hữu vừa nhấc mắt thấy nhiều 'ba' như vậy, mắt đều hoa rồi, chỉ là đứa trẻ nhỏ mới không cần quan tâm nhiều, mẹ bảo kêu liền vội vàng kêu người, cũng không biết hướng về phía người nào liền vừa thông suốt phất tay loạn kêu: "Ba ba~~"
"Gào khóc gào khóc ngao ~" Trong nhóm Tất Tử Thần mỗi một người đều đố kị được nổi điên, đáng yêu như vậy đứa bé gào khóc ngao! "Lão Tần cậu đi xa một chút nhanh lên, chớ ở lại chỗ này chướng mắt!"
Tất Tử Thần đắc chí hàm súc mà cười, mặt ngoài hàm sú nội tâm đắc chí, "Tôi đi sang đó đây, con tôi gọi tôi đấy ~" Cái phút chốc xoay người kia, doanh trưởng Tất quyết định, phải vội vàng đem vợ con nhận lấy, loại quan hệ cha con này, người ta muốn có còn không có đâu, tại sao anh muốn lãng phí vô ích chứ?
Tất Tử Thần đi tới, bế Tả Tả lên, nâng lên thật cao, cười nói: "Con trai, cùng ba đi bộ đội có được hay không?"
Tả Tả nháy mê mang mắt to, tò mò hỏi: "Ở bộ đội có thể bắn súng ngắn sao?" Ông nội và ông ngoại luôn theo chân bọn họ nói bắng súng, bộ đội, huấn luyện, như vậy cậu không phải có thể bắn súng máy ở bộ đội sao? Rống rống, súng máy là cậu nhỏ mua cho cậu đấy.
Doan trưởng Tất nghẹn chẹn họng, vội vàng trả lời: "Có thể, trong bộ đội có thể bắn súng còn có thể đi xe tăng."
Hữu Hữu nằm ở trên đầu gói mẹ nghẹn, liền lăn một vòng lay vạt áo ba: "Ba ba, Hữu Hữu muốn đi ~ Hữu Hữu muốn đi bộ đội!" Ba và anh trai không thể ném con lại!
Diệp Dĩ Mạt vội vàng ôm lấy con trai, nhẹ giọng dụ dỗ nói: "Được rồi được rồi, Hữu Hữu cũng đi cùng ba." nói xong, vẫn không quên liếc anh một cái, lúc này nói cái này làm gì, lát nữa lại muốn chọc ba mẹ mất hứng sao.
Tất Tử Thần vừa muốn nói chuyện, liền phát hiện đã có người đến gần, vừa nhìn, không khỏi cau mày, người tới mặt tươi cười, trên mặt trang điểm tinh sảo tràn ngập vui mừng: "Anh Tử Thần!"
Người tới chính là người măc áo đỏ mới vừa cùng Tử Nghiêu nói chuyện trời đất, con gái nhà chính ủy Mạc, cùng tuổi với Tử Nghiêu tên là Mạc Tiếu Mẫn. Nghe nói cô ra nước ngoài nhiều năm rồi, năm nay tại sao trở lại? Mạc Tiếu Mẫn tuổi so với bọn anh nhỏ hơn rất nhiều lúc bọn họ rời đi đại viện cô còn là cô bé ghim bím tóc sừng dê, cho nên ấn tượng không sâu, nhưng là bây giờ nhìn lại, cô nhóc này cũng lớn lên từng ngày.
Bởi vì là em gái của Mạc Tiếu Diệu, mặc dù Tất Tử Thần đối với cô đã không có bao nhiêu ấn tượng, nhưng là vẫn lễ phép cười cười: "Là Tiểu Mẫn à, trở về nước lúc nào vậy?"
Mạc Tiểu Mẫn vén vén tóc ra sau tai, một đôi mắt xếch đẹp nhẹ nhàng khơi lên, có vẻ cực kỳ quyến rũ: "Mới vừa trở về nước, tính toán ở lại." nói xong, lại thích giống như đã trải qua tang thương: "Rốt cuộc ở trong nhà vẫn tốt hơn, bên ngoài khá hơn nữa cũng không gặp được người như anh Tử Thần đây nè." Lời nói này liền có chút mập mờ, Diệp Dĩ Mạt không khỏi nhẹ nhàng cau lại lông mày. Tất Tử Thần cũng có chút lúng túng, chỉ xem như cảm xúc của cô ta khi về nhà, cũng không để ở trong lòng, cười một tiếng bảo Tả Tả ở trong ngực kêu dì một tiếng.
Tả Tả ngoan ngoãn kêu một tiếng, Hữu Hữu lôi kéo tay mẹ, ngẩng đầu yếu ớt hỏi: "Mẹ, Hữu Hữu cũng phải gọi sao?"
Diệp Dĩ Mạt cười vuốt vuốt đầu con trai, nhẹ giọng nói: "Đương nhiên là phải gọi chứ, đây là lễ phép."
Hữu Hữu chạy tới, lôi kéo tay của ba, ngẩng đầu lên cười ngọt ngào: "Dì mạnh khỏe ~"
Mạc Tiếu Mẫn trừng lớn cặp mắt, ngạc nhiên nói: "Bé con nhà ai vậy? Đáng yêu như thế ~ chỉ là, các em phải gọi chị là chị, không nên gọi là dì~"
Tất Tử Thần ho một tiếng, giải thích: "Đây là con trai của anh." Suy nghĩ một chút, lại tăng thêm một câu: "Sinh đôi, anh gọi là Tả Tả, em gọi bên là Hữu Hữu."
Mạc Tiếu Mẫn giống như là nghe được việc gì khó tin vậy, mặt khiếp sợ: "Anh Tử Thần, anh kết hôn?"
Lúc này Diệp Dĩ Mạt coi như là hoàn toàn nghe không nổi nữa, tiến lên hai bước, nắm cánh tay Tất Tử Thần, nở nụ cười vừa đúng chuẩn mực, giọng nói dịu dàng nói: "Tử Thần, cô gái này là ai vậy?"
Tất Tử Thần cũng thấy không thích hợp, vội vàng ôm eo vợ mình, vẫn không quên săn sóc thay cô sửa lại tóc trên trán nói: "Đây là vợ anh, Diệp Dĩ Mạt, em gọi chị dâu giống như Tử Nghiêu là được." Nói xong, lại khẽ cúi đầu, đến gần bên tai vợ nói: "Đây là bạn học trước kia của Tử Nghiêu, cũng ở trong đại viện của chúng ta, là em gái của Mạc Tiếu Diệu vừa nãy, Mạc Tiếu mẫn, ngươi kêu tiểu Mẫn là tốt."
Diệp Dĩ Mạt thoải mái vươn tay, "Tiểu Mẫn vừa trở về nước à?"
Thái độ của Mạc Tiếu Mẫn tất nhiên không thể dễ nhìn, miễn cưỡng cười: "Đúng vậy, vừa mới trở về, định không đi nữa."
Trong lòng Tất Tử Thần mắng mẹ nó một tiếng, gọi cái quái gì vậy hả. Vừa nghe đến anh kết hôn liền thay đổi mặt, trước kia sao anh không phát hiện Tiểu Mẫn có tình cảm đối với anh chứ? Tiểu Mạt không thể tính sổ anh được! Anh về nhà có năm ngày, cũng không phải là tới gây gổ .
" Về là tốt rồi, về sau nếu có chuyện gì cũng có thể giúp được nhau