Disneyland 1972 Love the old s
Trân Bảo Vợ Yêu

Trân Bảo Vợ Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326204

Bình chọn: 10.00/10/620 lượt.

ộ, không thể ra tay.

.

Cho nên thay đổi kế hoạch, bắt Lục Kiều tương đối dễ dàng hơn.

“Tôi muốn nghe giọng của con tôi.”

Tọa đường địa gia kêu người bế đứa nhỏ đến, cách điện thoại véo Kiều Kiều một cái: “Tiểu tử thối, khóc cho tao!”

Kiều Kiều rất có cốt khí không khóc, ngược lại khanh khách nở nụ cười, Tọa đường đại gia nghe xong nóng vội, muốn tiếp tục véo Kiều Kiều, Côn Sơn đã xác nhận là Kiều Kiều, đây là tác phong con của hắn, Côn Sơn khàn giọng đối với điện thoại nói: “Con trai, ba ba yêu con .”

Côn Sơn vừa nói xong, điện thoại trở lại trong tay Tọa đường đại gia, hắn tin tưởng tràn đầy mà nói: “Thế nào quyết định xong chưa? Chỉ cần cậu giao vị trí đó ra, chờ tôi thuận lợi leo lên vị trí đường chủ, con của cậu tôi sẽ trả lại cho cậu.”

“Ông thả con tôi về trước.”

“Không có khả năng, cậu xem tôi là tên ngốc sao.”

Côn Sơn nghĩ, vậy ông cho là tôi bị choáng váng sao, Côn Sơn tức giận đến muốn giết người, lại đột nhiên bình tĩnh lại, lừa dối nói: “Được, tôi đáp ứng ông, sáng sớm ngày mốt, tôi sẽ ở trước mặt mọi người từ chức, đem vị trí giao cho ông, nhưng ông phải mang con tôi theo, tôi gặp được con của tôi, tôi mới có thể đem vị trí cho ông.”

“Được.” Tọa đường đại gia thật cao hứng.

Cúp điện thoại, Côn Sơn không thể chờ đợi được gọi điện thoại cho A Thiếu: “A Thiếu, Kiều Kiều bị Tọa đường bắt cóc , tôi nghĩ không thoát khỏi có liên quan tới Hình đường, tôi cần trợ giúp của cậu, sáng sớm ngày mốt cậu mang theo một trăm người đi Tổng đường, nghe mệnh lệnh cho tôi hành động, hai người kia phải bắt sống.”

Côn Sơn cúp điện thoại, thấy Thẩm Kỷ Lương đang dùng một loại ánh mắt cậu điên rồi nhìn xem Côn Sơn, tức giận nói: “Cậu làm như vậy, Kiều Kiều sẽ rất nguy hiểm.”

“Con trai tôi muốn, nhưng an nguy của mười vạn đệ tử Trí Đường tôi không thể không để ý. Mười vạn tánh mạng, toàn bộ nằm trong tay tôi, tôi không thể đem tương lai của bọn họ giao cho một tên tiểu nhân hèn hạ, cho dù là vì con của tôi cũng không được.” Tất cả anh em Trí Đường và con của hắn, nếu hắn nhất định phải lựa chọn, hắn chọn phía trước.

“Tôi nên nói cậu vĩ đại, hay là nói cậu vô tình? Đó là con trai cậu.”

“Tôi biết rõ, tôi có thể đem mạng của tôi đổi với mạng của Kiều Kiều, nhưng đem mạng của mười vạn huynh đệ đổi con của tôi, không thể.” Hắn ngồi ở trên cái ghế này, nên phân rõ công và tư, phải lấy lợi ích của mọi người làm trọng.

“Vạn nhất hắn phát hiện cậu muốn bắt hắn, Kiều Kiều sẽ nguy hiểm, tôi đi với cậu.”

Côn Sơn lắc đầu: “Tôi không muốn để anh cuốn vào trận thị phi này, anh không phải đệ tử bổn đường, cũng không thích hợp xuất hiện ở đó.”

“Vậy cậu làm sao?”

“Anh quên tôi làm gì sao?”

Thẩm Kỷ Lương nghĩ cũng đúng, buôn bán vũ khí cộng thêm lão đại bang phái, hắn có cái gì để lo lắng, chỉ sợ người chịu thiệt chính là đối phương: “Vậy cậu cẩn thận một chút, vì Bảo Châu, cũng vì chính cậu.”

“Tôi biết rõ.”

Hai ngày sau, bên ngoài Tổng đường, Côn Sơn gặp thủ hạ của Tọa đường đại gia đứng rất xa trong tay ôm đứa nhỏ.

Bởi vì rất xa, căn bản nhìn không rõ lắm, Tọa đường đại gia rất cảnh giác kêu người ôm đứa nhỏ đứng trên ban công ở lầu hai khách sạn đối diện Tổng đường.

Thấy Côn Sơn nhìn chằm chằm vào đứa bé kia, Tọa đường đại gia rất hài lòng đi đến trước mặt hắn nói: “Nếu cậu làm tôi không hài lòng, tôi sẽ kêu người ném con của cậu xuống.”

“Tôi đã biết.” Côn Sơn khẽ cúi đầu, biểu hiện vô cùng bất đắc dĩ.

Đợi Tọa đường đi vào bên trong, Côn Sơn nhìn thoáng qua A Hổ núp trong góc, A Hổ cho hắn một cái thủ thế anh yên tâm, mọi người phân công hợp tác, hắn và A Long phụ trách cứu người, A Thiếu phụ trách bắt người, Côn Sơn phụ trách khống chế cục diện.

Côn Sơn cúi đầu, đè nén sợ hãi sẽ thất bại trong lòng, đi đến phòng họp, Côn Sơn thấy tất cả mọi người đã ngồi xuống, đi đến trước vị trí của mình ngồi xuống, đối với mọi người nói: “Tôi có một việc muốn tuyên bố với mọi người, hi vọng mọi người sau khi nghe xong phải bình tĩnh.”

Tọa đường đại gia nhìn về phía Côn Sơn, kích động tay đều đang run rẩy.

Vẻ mặt Côn Sơn thân mật đối với hắn nói: “Tọa đường đại gia làm phiền ngài đi ra, bởi vì chuyện kế tiếp tôi muốn tuyên bố có liên quan tới ngài.”

Tọa đường đại gia thấy Côn Sơn đang gỡ ngọc ban chỉ trên ngón tay xuống, cho rằng muốn truyền cho mình, đứng dậy hướng Côn Sơn đi đến, Hình đường cảm thấy có điểm gì là lạ, hình như tất cả đều quá thuận rồi, vừa định mở miệng ngăn cản, chỉ thấy Côn Sơn từ từ gỡ ban chỉ xuống đặt lên bàn, sau đó đột nhiên dùng xu thế sét đánh không kịp bưng tai bắt hai tai Tọa đường ném xuống đất, một cước dẫm lên trên bụng của hắn, móc dao ra cúi đầu nhắm ngay cổ của hắn, hung tợn nói: “Chuyện tôi muốn tuyên bố , chính là Tọa đường đại gia của chúng ta, vì mưu đồ đoạt vị trí Tổng đường chủ, bắt cóc con của tôi.”

Lời này vừa nói ra chung quanh một mảnh xôn xao, tại sao có thể như vậy?

Tọa đường nghe vậy quát to lên: “Tôi không có! Lục Côn Sơn mày ngậm máu phun người!”

“Ông không khai thật sao, tôi đã bày ra thiên la địa võng, ông không nói đồng đảng của ông cũng sẽ nói.” Côn Sơn nói