
đoàn phim ai cũng quý mến ông, nhiều lúc mọi người trêu đùa, nhưng
ông cũng chưa bao giờ nổi giận. Thấy Tiểu Ái mặt mày bơ phờ, vị đạo diễn lại
vui vẻ trêu chọc: "Tiểu Ái hôm nay tâm trạng không được tốt, ai có thể
giúp cô ấy cười được đây? Cảnh quay hôm nay rất quan trọng, nếu tâm trạng không
tốt làm ảnh hưởng đến diễn xuất, cô ấy sẽ chịu thiệt thòi lớn đấy!"
"Đạo diễn! Ông đừng gấp gáp như vậy! Đến lúc đó ai chịu
thiệt còn chưa biết được đâu!" Trong đám nhân viên đoàn làm phim có người
phì cười: "Hôm qua tôi nghe thấy Tiểu Ái nói với anh Minh rằng, từ hồi đi
học cô ấy đã mê mệt anh Minh rồi. Tôi thấy tám phần là vì cảnh phim hôm nay mà
hồi hộp đến nỗi cả đêm thao thức."
Nói đến đây, cả đoàn phim phá lên cười. Tiểu Ái không hiểu
đầu cua tai nheo gì cả, đúng lúc đó Minh Phỉ bước vào.
Anh cố ý nghiêm mặt nói: "Cười gì chứ? Hôm nay, đạo
diễn sẽ đuổi những người không cần thiết đi, vì thế các người sẽ không được xem
đâu!"
Đạo diễn cũng cười rộ lên: "Ơ kìa! Ai nói tôi muốn đuổi
hết mọi người đi? Tôi nói câu đó khi nào?"
Dung Tiểu Ái ù ù cạc cạc, sao chỉ có mình cô không hiểu lời
nói của mọi người. Cô quay đầu nhìn Minh Phỉ, anh mỉm cười với cô, nhưng gương
mặt lại có chút ngại ngùng. Tiểu Ái chợt nhớ ra cảnh quay hôm nay là... cảnh
hôn.
Không những vậy còn là cảnh cô nổi giận đùng đùng cưỡng hôn
anh.
Mặt Tiểu Ái bỗng trở nên xám xịt.
Thảo nào mọi người đều cho rằng cô đang kích động vì chuyện
này. Xem ra cô phải điều chỉnh lại cảm xúc, nếu bị "No good" thì cô
chắc chắn phải chịu thiệt lớn rồi. Bất chợt Tiểu Ái nghĩ đến lần trước nghe Tư
Nhã nói, chỗ đoàn phim của cô ấy có một người quay cảnh hôn, là bị người khác
cưỡng hôn. Vì lần đầu chưa có kinh nghiệm, lại căng thẳng quá nên cuối cùng đã
"No good" mười mấy lần, phải hôn đi hôn lại gần một tiếng đồng hồ.
"Tiểu Ái, lát nữa phải biểu hiện được dáng vẻ vừa tức giận kiên quyết lại vừa yêu đến mức không thể từ bỏ được, phải quấn quýt vào." Đạo diễn đang giải thích cảnh hôn cho hai người: "Minh Phỉ, cậu phải cật lực đẩy cô ấy ra, nhưng phải chú ý không được đẩy thật." Nói xong, người hoá trang bước đến giúp Tiểu Ái trang điểm thêm một lần nữa, nhân cơ hội đó cô nhổ kẹo cao su, quay đầu lại nhìn thì bất ngờ thấy Minh Phỉ cũng đang xịt nước thơm miệng. Không nén được Tiểu Ái liền phì cười, xem ra ngôi sao nổi tiếng lúc quay cảnh hôn, tâm trạng cũng không khác nhiều so với những người vô danh tiểu tốt như bọn cô.
Bối cảnh là tầng hai của quán bar, phía sau Minh Phỉ là lan can, trong cảnh quay này anh sẽ bị Tiểu Ái đè lên không cựa quậy được trong chốc lát. Hai người nhập vai rất nhanh, những nhân viên vốn vẫn nghĩ "No good" đều đã bị cảnh quay y như thật qua ống kính làm cho chấn động, tất cả nín thở, mở rộng hết cỡ ống kính để quay kĩ càng.
Khi diễn cảnh này, Tiểu Ái nghĩ là sẽ lúng túng, thế nhưng cô lại chỉ có một cảm giác duy nhất là đau. Cảnh cưỡng hôn lãng mạn, nhưng thực chất là cảnh khó diễn nhất, cộng thêm người dồn sức cưỡng hôn là cô, rõ ràng môi và răng va đập rất đau, lại phải hôn mạnh mẽ, đợi tiếng "cắt" của ngài đạo diễn mà thiêng liêng vô cùng.
Đạo diễn còn chưa kịp hô "cắt", Minh Phỉ đã lùi về phía sau hai bước, không may đụng trúng chân ghế, trọng tâm không vững cộng thêm toàn thân Tiểu Ái đang đè lên người khiến cả hai cùng ngã về phía lan can, gần như sắp rơi xuống dưới. Đám nhân viên đoàn phim la thất thanh vội chạy đến đỡ hai người, Tiểu Ái từ trên người anh bò dậy, vừa sợ vừa tức.
"Ai đặt ghế vậy hả?" Bản thân Minh Phỉ cũng giật mình. Sau khi đỡ anh dậy, những người có mặt ở đó đều cười phá lên.
"Anh Minh! Ngay đến ông trời cũng đã an bài cho hai người hôn lại một lần nữa." Không biết anh chàng nào to gan hét lên, ngay cả đến đạo diễn cũng trêu chọc: "Minh Phỉ, cậu đừng trách Tiểu Ái, ai bảo cô ấy nhập vai như vậy! Tiểu Ái, có phải hôm qua hai người đã tập riêng với nhau rồi không? Vừa nãy phối hợp vô cùng ăn ý đó!"
"Đạo diễn, ông đùa gì vậy?" Tiểu Ái dựa vào lan can lau miệng, nơi đó còn lưu lại hơi ấm của môi Minh Phỉ. Cô đang bực bội, bất mãn thì nghe thấy tiếng ồn ào truyền tới từ khu nghỉ tầng dưới.
Mấy cô nàng trẻ tuổi của đoàn làm phim đang vây quanh một người, hào hứng đưa sổ cho đối phương ký tên. Cô đang nghĩ xem là ai nổi tiếng như vậy, không ngờ thoáng thấy một ánh mắt sắc lạnh. Anh đẩy giấy bút của mấy cô nàng đó sang một bên, khuôn mặt đẹp lạnh lùng, lãnh đạm vờ như không thấy gì. Anh không nói một câu nào, chỉ lẳng lặng xy người bỏ đi, thậm chí còn không thèm ngẩng đầu nhìn Tiểu Ái lấy một lần.
Tại sao Dung Kỳ lại đột ngột đến đoàn phim của cô, hôm nay không phải ứng phó với đám diễn viên xinh đẹp kia sao? Tiểu Ái vẫn đang khó chịu vì chuyện vừa nãy nên cũng không suy nghĩ nhiều về thái độ lạnh lùng của anh. Đạo diễn đứng bên cạnh hô chuẩn bị, cô đáp lại một tiếng rồi bước đến cưỡng hôn nam diễn viên chính.
Vài ngày sau, tâm trạng Tiểu Ái vô cùng khó chịu. Rõ ràng cô và Dung Kỳ ở cùng một thành phố, nhưng anh lại chưa từng đến tìm cô, thậm chí còn không gọi điện cho cô. Hại cô mấy ngày nay ôm