XtGem Forum catalog
Tổng Giám Đốc Tôi Không Bán

Tổng Giám Đốc Tôi Không Bán

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325341

Bình chọn: 7.00/10/534 lượt.

iên hoàn thành công việc, lúc đó nói cho anh tin tức tốt lành này.

Cô đến hoa viên tản bộ, vừa hô hấp một cái không khí trong lành vừa thưởng thức những đóa hoa nở rộ.

Đứng ở trong bụi hoa, hai tay của Vũ Vi nhẹ nhàng đặt ở bụng, vừa nghĩ tới trong bụng của mình chứa đựng hai sinh linh bé bỏng, cô liền cực kỳ hưng phấn và hạnh phúc.

Bỗng dưng, cô cảm thấy hai tầm mắt nóng rực đang ngó chừng cô, cô ngước đầu nhìn theo tầm mắt, chỉ thấy Mạc Tử Hiên đứng ở phía trước cửa sổthư phòng, trên mặt lộ nụ cười đẹp mắt nhìn cô.

Vũ Vi hé miệng mà cười cười, phất phất tay với Mạc Tử Hiên, "Xuống đây đi, em có lời muốn nói với anh."

"Chờ anh." Mạc Tử Hiên cười một tiếng với Vũ Vi, xoay người đi khỏi thư phòng.

Vũ Vi đứng lẳng lặng tại bụi hoa, chờ Mạc Tử Hiên đến, cô không khỏi đang suy nghĩ hai tiểu sinh mệnh trong bụng mình là con trai, hay là con gái, hoặc là thai Long Phượng đây?

Nghĩ tới đây cô nhịn không được cười lên một tiếng, nếu như là sinh đôi thì thực tốt. Nhưng mà cô lại thích có con gái hơn.

"Vũ Vi. Không cần đứng ở chỗ này, ánh mặt trời quá gắt, nếu là phơi hư da thì làm sao?" Mạc Tử Hiên đứng ở trước người của Vũ Vi, giúp cô chặn lại ánh mặt trời chói mắt.

Vũ Vi cười ha ha, chuẩn bị thông báo chuyện mình có thai với Mạc Tử Hiên, khiến Mạc Tử Hiên cũng cao hứng một chút, "Thật ra thì, hiện tại phơi nắng ánh mặt trời đối với em mới có lợi, bởi vì em. . . ."

"Tử Hiên, em mang thai, đứa bé là của anh." Lời nói của Vũ Vi, mới nói được một nửa, liền bị giọng nói dễ nghe của một người phụ nữ cắt ngang.

Lúc Vũ Vi cùng Mạc Tử Hiên nghe được lời nói của người kia, sắc mặt đồng thời biến đổi.

Hai người theo nơi phát ra giọng nói chỉ thấy một người phụ nữ mặc váy hồng đứng ở giữa đường nhỏ của vườn hoa, trên mặt là vẻ e lệ, nhìn Mạc Tử Hiên.

Mạc Tử Hiên không khỏi trừng lớn cặp mắt muốn giết người vào trước người Tề Mỹ Linh, hai tay nắm chặt quả đấm răng rắc, ngày đêm phòng vệ, vậy mà vẫn không thể nào bảo vệ tốt, vậy mà Tề Mỹ Linh lại tìm được tới cửa.

Hắn xoay người dùng thân thể của mình ngăn trở tầm mắt Vũ Vi, "Vũ Vi, nơi này quá nóng, anh đưa em về phòng." Tuyệt đối không thể khiến Vũ Vi biết chuyện giữa hắn và Tề Mỹ Linh.

Mà thân hình Vũ Vi đã sớm cứng ở tại chỗ, cô kinh ngạc nhìn người phụ nữ cách đó không xa, cô gái này rất đẹp, da thịt trắng noãn, đôi môi phấn hồng, thân thể đầy đặn. . . Đặc biệt là đôi mắt to kia, nhìn qua cực kỳ có hồn, cô đã nhìn thấy trong bức ảnh, cô ta chính là bạn gái trước của Mạc Tử Hiên!

Cô nhẹ nhàng đẩy thân thể Mạc Tử Hiên ra, một đôi tay thật chặt nắm thành nắm đấm, cô ngước đầu ở trong mắt hàm chứa nước mắt mặt không tin nhìn Mạc Tử Hiên chất vấn vô cùng rõ ràng Mạc Tử Hiên từng chữ một, "Cô ta mới vừa nói gì?" Cô không tin, không tin cô yêu hắn như vậy mà Mạc Tử Hiên lại phản bội cô!

Trên mặt Mạc Tử Hiên lập tức hiện ra vẻ sợ hãi, hắn như thế nào lại quên Tề Mỹ Linh sẽ tìm tới cửa, nếu cô ta đến đây, hắn một tay kéo Vũ Vi vào trong ngực, gắt gao ôm,"Vũ Vi, vô luận cô ta nói cái gì cũng là giả, giả , giả."

Vũ Vi ở trong ngực Mạc Tử Hiên, nở nụ cười, cười đến chảy cả nước mắt, thời điểm cô nhìn thấy trong mắt Mạc Tử Hiên hiện vẻ sợ hãi, cô liền biết, Mạc Tử Hiên phản bội cô!

Trái tim cô đau,cô cảm giác được hô hấp của mình có chút khó khăn, cô yêu Mạc Tử Hiên như thế, cơ hồ muốn dùng chính sinh mệnh mình thương hắn, nhưng mà hắn? Lại phản bội cô!

Lòng của cô như bị người ta dùng dao hung hăng đăm một cái,rồi sau đó lại ở trên vết thương đó rắc muối lên,làm cho ngực cô đau đớn không thôi. Cô muốn đẩy Mạc Tử Hiên đang ôm chặt cô ra, nhưng cô phát hiện mình đã không còn khí lực để đẩy Mạc Tử Hiên ra nữa rồi.

Đứng ở một bên Tề Mỹ Linh nhìn thấy sắc mặt Đồng Vũ Vi tái mét,cô vui vẻ cực kỳ, bất quá, còn không có đạt tới hiệu quả cô muốn, trên mặt cô mỉm cười, vài bước đi đến trước người Mạc Tử Hiên cùng Đồng Vũ Vi, đứng trước người Mạc Tử Hiên, nhẹ giọng đối với Mạc Tử Hiên nói, "Em nói đều là thật sự, em mang thai, là con của anh. Hiên, chẳng lẽ anh không nhớ vào ngày mưa to đó chúng ta đã dây dưa cả đêm sao."

Ngày mưa to đó?

Vũ Vi lập tức nhớ tới, ngày đó Mạc Tử Hiên về nhà thay quần áo, cả một đêm đều không có trở về, lúc ấy cô còn tưởng rằng Mạc Tử Hiên công tác mệt mỏi, ở nhà nghỉ ngơi a, lòng của cô còn cảm thấy đau lòng vì Mạc Tử Hiên, nhưng không có nghĩ đến. . . Bọn họ cư nhiên tại biệt thự dây dưa cả một đêm!

Mạc Tử Hiên quay đầu hai tròng mắt đỏ rực nhìn Tề Mỹ Linh, lạnh lùng ra lệnh, "Tề Mỹ Linh, mẹ nó cô câm miệng cho tôi!" Sau đó hắn cúi đầu nhìn Vũ Vi ngây ngốc trong ngực mình, "Vũ Vi, không phải, không nên tin lời cô ta, trong lòng anh yêu chỉ có em, anh để ý nhất cũng chỉ có em, anh chưa cùng cô ta lên giường, không có, tuyệt đối không có, tin tưởng anh, Vũ Vi, xin em, tin tưởng anh." Lúc này, chân tay hắn có chút luống cuống, không biết nên làm cái gì bây giờ, chỉ có nói dối Vũ Vi, hy vọng có thể đem việc này che dấu qua đi.

Mà Vũ Vi chỉ là lạnh lùng cười, "Mạc Tử Hiên, nếu anh đã dám phản bội em, tại sao không dám thừa nhận?"

Thân hình M