
Chỉ cần là một người đàn ông, không ai không huyết mạch sôi trào...
“Em đã hai mươi tuổi rồi, hơn nữa...Em đã không phải xử nữ, dĩ nhiên biết
mình đang làm gì.....Ai yêu....Thật là đau...” (Cái “Ai yêu” là nguyên
tác, em thấy rất có... nên để đó luôn)
Cánh tay sắt của hắn
đột nhiên thít chặt hông cô, không nhìn đến cô đau đến kêu lên, tròng
mắt đen nhíu lại, thanh âm vô cùng lạnh lẽo. “Là ai?”
“Cái
gì?” Cô cố nến cảm giác đau đớn, nụ cười trên mặt càng nở rộ.”Oh...Để em xem...Người đầu tiên là Mạc Khắc, là Jenny giới thiệu, kỹ thuật trên
giường quả nhiên rất tuyệt, cùng anh ta làm mấy lần, đúng là dục tiên
dục tử. Người thứ hai là Tây Môn, đầu lưỡi anh ta...”
“Đáng
chết!” Hắn nhẹ gầm ra tiếng, hung hăng đem cô trận trên tường. Ặc, chỉ
thấy trong mắt lạnh lẽo của hắn phát ra lửa giận. “Còn có ai? Còn mấy
người?”
Cô bị hắn va chạm, đụng đến đầu choáng váng,
nhưng cũng chỉ là vô tội trừng mắt nhìn hắn. “Để em tính...một, hai, ba, bốn,..., sáu...”
Lời của cô bị hắn hung hăng hôn vào trong
miệng, mang theo cơn giận dữ , môi hắn gặm cắn, giày xéo môi cô. Không
đếm xỉa đến cô khẽ rên, hạ thân hắn cố ý dán vào người cô, hấp dẫn di
động, tỏ rõ dục vọng của hắn, tức giận của hắn, dục vọng của hắn, như là lửa lan trên đồng cỏ.
Cô mềm mại ôm cổ hắn, run rẩy ngênh hợp dục vọng của hắn.
Khi phái nam của hắn xâm lược, cô nhiệt tình đáp lại, kích tình nhanh chóng bốc lên ngùn ngụt. Đem co dán chặt trên tường, nhiệt tình không kịp để
đến trên giường. Khi hắn tiến vòa cơ thể cô, thf cả người căng cứng,
trừng mắt nhìn cô gái đang vì kích tình mà hai má đỏ hồng lên.
“Sao lại nói dối? tình nhân của em đâu?”
Cô thắt chặt cánh tay hắn. “Có thể thảo luận vấn đề này sau không?”
Hắn thô gấp thở mọt tiếng, thanh âm khàn khàn nồng đậm tình dục. “Anh nên dịu dàng một chút.”
Cô lo lắng giãy giụa, bị những xúc cảm trong cơ thể cơ hồ bức đến điên cuồng. “Anh có thể nhanh hơn một chút được không?”
Hắn gầm nhẹ một tiếng, cố gắng kiềm chế dục vọng, chống đỡ thân thể cô, hơi thở hai người quấn lấy nhau. “Tại sao nói dối?”
“Em nhớ là anh dàn dạn kinh nghiệm, nhất định có thể có lỹ xảo dẫn dắt em
đến cao triều?” Cô có chút khẩn trương, nhưng là vẫn dũng cảm cười.
Trong tròng mắt đen của hắn vẫn có tia tức giận. “Em có biết không rối cuộc em đang làm gì?”
“Biết!” Cô cười, lúm đồng tiền nở như hoa.”Em đang ôm người em yêu.”
Lời này nhanh chóng đánh tan cơn giận của hắn, trong ngực dâng lên một tâm
tình xa lạ, chua chua ngọt ngọt khiến người ta kích động. Ôm vào trong
ngực chính là thân thể ấm áp. Sự chấn động lần đầu tiên nhình thấy cô,
chẳng bao lâu sau đã trở thành ái dục mênh mông.
“Long...” Cô cố chống người, cuồng nhiệt thở dốc, hai tay nâng mặt hắn lên. Tai sao, trong đôi mắt đen trầm mặc vẫn có nét kiềm chế này, vẫn có một tầng
sương mù mà cô không thể nào vượt qua được? “Em yêu anh, rất rất yêu
anh.”
Cô nói rất thản nhiên, trong mắt không dấu được, tình
yêu nồng cháy. Hắn lại theo bản nang mà né tránh ánh mắt cô, nhưng cô
thật cố chấp nhốt chặt cổ hắn. Trời ạ! Hắn gào thét một tiếng, lại đè
lên cô, hấp dẫn luật động...
“Long...” Trong cơn kích tình, cô cao giọng kêu lên.
Kích tình qua đi, hai người rốt cuộc cũng lên được đến trwn giường nằm. Ánh
đèn nhu hòa chiếu sáng khắp phòng. Cô dán vào [bad word'> ngực hắn, nghe
tiếng tim đập trầm ổn của hắn, mà hắn, vỗ về chơi đùa với mái tóc đen
dài của cô.
“Em thích nghe tiếng tim đập của anh.” Cô mỉm cười nói.
“Hả?” Hắn như không hiểu, nhìn cô một cái.
“Bởi vì, như thế, khiến em cảm thấy nha cũng là một người đàn ông bình thường.”
Hắn bật cười, tay mang theo yêu thương mà chính hắn cũng không biết, cưng
chiều vuốt tóc cô.”Tôi xác thực là một người đàn ông bình thường, thấy
được cô gái nhỏ dụ dỗ, tôi liền không chịu nổi dụ hoặc rồi.”
Cô cười khanh khách. “Em đã sớm không phải một đứa trẻ, em đã hai mươi tuổi rồi.”
“Khi anh 69 tuổi, em 60 tuổi, chúng ta đều là một dạng tóc bạc nếp nhăn, khi ấy thì nhìn chúng ta cũng không khác biệt nhau lắm đâu.”
“Có đôi lúc tôi nghĩ, nắm đó tôi nhặt được rốt cuộc là cô gái nhỏ như thế nào.”
“Đó! Là dạng gì?”
Hắn buồn cười một tiếng. “Là một tiểu quái vật.”
Cô cũng cười khúc khích, mê muội nhìn khuôn mặt tươi cười của hắn trước
mặt, nụ cười ấy khiến khuôn mặt hắn trông trẻ hơn rất nhiều. Ngón tay cô nhẹ vẽ theo những đường nét trên mặt hắn. “Long, anh nên cười nhiều
hơn, em thích nhìn anh cười.”
Hắn lười biếng hé mắt liếc nhìn cô. “Trên đời, chuyện đáng để cười cũng không có nhiều.”
Tròng mắt cô đảo một vòng (em thề đây là y nguyên cv á.). “Làm sao mà không
nhiều lắm? Anh biết được em không phải là chuyện đáng vui vẻ sao?”
Tay hắn bá đạo vò loạn tóc cô, cô cười he he khẽ gặm cổ hắn. “Long, em yêu anh, rất rất yêu mến anh.”
Hắn trầm mặc, vì hắn đang nhắm mắt nên cô không thấy được tâm tình của hắn, nhưng cô rất hài lòng khi hắn đang ở bên cô.
“Về sao không được nói những lời như thế, tôi không muốn nghe.”
Cô vẫn là mỉm cười, đã sớm thành thói quen nhìn hắn tỉnh táo lạnh
nhạt.”Anh có thể không ngh