The Soda Pop
Tổng Giám Đốc Con Được Mẹ Trộm Đi

Tổng Giám Đốc Con Được Mẹ Trộm Đi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323672

Bình chọn: 8.00/10/367 lượt.

u xong, vừa muốn buông chén xuống thì hắn nghe phía bên ngoài phòng truyền đến tiếng bước chân, chắc là các cô gái kia trở lại.

Thấy vậy, Hắn lập tức cầm chén đến phòng bếp rửa sạch, sau đó nhẹ nhàng khôi phục phòng bếp thành bộ dáng như ban đầu, lúc hắn chưa từng tới, tiếp đó nhảy qua cửa sổ rời đi.

Trở về là Y Đồng, vốn là cô đã sớm trở lại, nhưng trên đường về lại nhận được điện thoại của một người xa lạ, đối phương nói là đã tìm được bạn tốt của cô, muốn cô đi đến nhìn nhận xem cô gái kia có phải là người bạn mà cô muốn tìm hay không.

Kết quả, tốn hơn hai giờ đi tới đi lui cũng là một chuyến phí công, bởi cô gái kia chỉ là một cô gái còn rất nhỏ tuổi, còn là học sinh nữa.

Người này không đúng, khiến cô lại phải chạy trở về rồi.

Chính cô trở lại phòng của mình, vừa muốn nằm xuống ngủ, chợt phát hiện trên giường lại đang có người nằm, cô lập tức mở đèn nhìn, thấy là Thiển Hạ, cũng thấy rõ gương mặt Thiển Hạ đỏ bừng khác thường.

Cô lập tức lay tỉnh Thiển Hạ.

"Cậu đã trở lại, mình không cẩn thận ngủ thiếp đi, đã tìm được Điềm Điềm chưa?"

Thiển Hạ có cảm giác cả người mình không bình thường, thật khó chịu.

Giọng nói cũng có chút khàn khàn.

"Thiển Hạ, có phải cậu bị bệnh hay không, mặt của cậu thật là đỏ. Giọng nói cũng là lạ."

Y Đồng sờ sờ trán Tô Thiển Hạ, cẩn thận xem xét nhiệt độ trên trán Thiển Hạ, rồi lại sờ trán của mình lần nữa, sau khi xác thực nhiệt độ trên trán của bạn cao hơn so với mình, cô biết là Thiển Hạ đã phát sốt rồi.

Mà phát sốt vào mùa hè cũng không đáng lo bằng phát sốt lúc mùa đông, hơn nữa Thiển Hạ lại còn đang mang thai, không thể uống thuốc cảm, thế nên khiến Y Đồng gấp muốn chết.

"Mình không sao, có thể là hơi mệt, giống như mình ngủ lộn phòng rồi."

Thiển Hạ muốn xuống giường trở về gian phòng của mình ngủ, vì đầu có chút đau nên nửa không rõ nửa mơ hồ, vì vậy cô không có cách nào nghĩ được mình tiến vào gian phòng của Y Đồng như thế nào.

"Không có việc gì, mình qua phòng cậu ngủ, cậu đừng lộn xộn, bộ dạng này của cậu để mình lấy khăn lông đắp lên trán cậu, cậu phải nằm xuống ngủ thật ngon, uống thêm chút nước ấm nữa."

Nói xong, Y Đồng rót ly nước ấm muốn Thiển Hạ uống hết, sau đó chạy đi lấy khăn lông đắp lên trán Tô Thiển Hạ nữa, xong xuôi cô mới tắt đèn đi qua phòng Tô Thiển Hạ ngủ.

Ngoài cửa sổ, người chủ nhân của gian phòng, mặc dù thấy phương thức xử lý kia của Y Đồng có chút không đồng ý, nhưng hiện tại hắn xuất hiện cũng không tốt, không thể làm gì khác hơn là tối mai trở lại xem tình hình Tô Thiển Hạ một chút.

Hắn biết tên tuổi của ba cô gái này, là do Trái Ngư Nhi chột dạ, nào dám không cho hắn biết.

Cô gọi Tô Thiển Hạ, cái tên thật dễ nghe, mà tên hai cô gái kia cũng không tồi.

Nhưng mà trong lòng hắn đối với bệnh tình Tô Thiển Hạ lại càng nhiều thêm một tia thương tiếc.

*

Hơn bốn tiếng sau, lúc chuông kêu tám giờ sáng.

Tần Y Đồng rời giường đến phòng khách thì thấy điện thoại đã thất lạc của Thiển Hạ ở trên bàn trà, đang muốn đưa cho Thiển Hạ thì đã có người gọi điện thoại tới, cô lập tức nhấn nút nghe điện thoại, là Lãnh Sơ Luyến gọi tới, nói cho cô biết là mình đã tìm được Hạ Điềm Điềm.

Tìm được Hạ Điềm Điềm, đây thật sự là một tin tức tốt, cô lập tức chạy vào gian phòng của mình muốn nói cho Thiển Hạ biết tin tức tốt này, hi vọng Thiển Hạ nghe được thì tâm tình và cơn bệnh cũng có thể mau tốt lên.

Ước chừng qua hơn nửa canh giờ, Lãnh Sơ Luyến đã tìm được Hạ Điềm Điềm trở về, mà lúc này Điềm Điềm khóc thật thê thảm, cô chỉ nói là cô không có gặp phải người xấu, bảo Y Đồng và Thiển Hạ đừng lo lắng, Y Đồng nói Thiển Hạ bị bệnh, nên cô hấp ta hấp tấp chạy vào phòng bếp bảo Y Đồng cùng chuẩn bị nguyên liệu nấu bữa ăn sáng cho Thiển Hạ.

Thì ra chủ nhân của khu nhà này tên là Phượng Thiên Linh.

Hắn nhìn thấy Hạ Điềm Điềm rất thuần thục chuẩn bị bữa ăn sáng, kỹ thuật nấu nướng cũng rất tốt, lúc này hắn mới yên tâm rời đi.

Còn mình thì trở lại một trụ sở khác.

Nhưng mà, ở trong phòng khách nhà hắn lại có người đang nằm trên mặt thảm nghiên cứu cái gì đó, người này có một thân hình thon thả, một mái tóc dài ngang vai, dáng dấp cực kỳ xinh đẹp, cộng thêm trên gương mặt còn có mấy điểm rất hài hước dí dỏm.

Cô gái còn có một đôi mắt to tròn, sáng như hai vì sao.

"Người anh em, cậu trở về vừa đúng lúc, cậu xem tôi chụp như thế nào?"

Sau đó, cô gái lập tức lấy vài tấm ảnh mà mình vừa cố công chụp được đưa cho Phượng Thiên Linh nhìn, mặc dù toàn thân Phượng Thiên Linh đều mặc màu đen, lại là một người đàn ông, có thể ở chung một chỗ với Trái Ngư Nhi, hắn cũng rất thoải mái, bởi vì hắn thật sự là một người đàn ông tuyệt mỹ hoàn hảo. (@Mều : xin nói trước là các nhân vật thần bí, xuất hiện thoáng qua thì Mều sẽ dùng danh xưng "hắn,ngươi", tại có quá nhiều nhân vật mới!!!)

"Ngươi ở đây là theo dõi Đường Đồng Ngạo, tại sao lại theo dõi hắn?"

Đường Đồng Ngạo và Phượng Thiên Linh đều là anh em sống chết có nhau, mà tính tình Trái Ngư Nhi lại có phần hơi đỉnh đạc, nên Phượng Thiên Linh xem cô giống như bạn thân, mà cô lại ôm ấp một ước mơ rất lớn, ước mơ