XtGem Forum catalog
Tổng Giám Đốc Con Được Mẹ Trộm Đi

Tổng Giám Đốc Con Được Mẹ Trộm Đi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323601

Bình chọn: 10.00/10/360 lượt.

h Sơ Luyến thì thấy cô ấy sao mà nhỏ bé, đau lòng như vậy, cô còn tưởng rằng Lãnh Sơ Luyến là một cô gái nhu nhược bất lực, không ngờ bây giờ cô ấy lại đang ở trước mặt cô biểu hiện các kiểu tài hoa khác nhau, khiến cho Thiển Hạ cảm thấy Lãnh Sơ Luyến là một cô gái rất thần bí và từng trải, cô muốn khi nào có cơ hội gặp lại cô ấy sẽ tìm cơ hội hàn huyên nhiều với Lãnh Sơ Luyến một chút.

Sau khi Thiển Hạ đi khỏi, Lãnh Sơ Luyến lập tức mang người đàn ông rời khỏi quán bar, cơ hồ là cô dùng phương thức kéo anh ta đi.

Đến nhà mình, cô để anh ta nằm ở phòng khách, sau đó xoay người đi vào phòng tắm tắm rửa, tắm xong cô nằm dài ở trên giường định sẽ trải qua một giấc ngủ thật ngon.

Hơn hai giờ sáng, khi đó cô mới ngủ chưa được một giờ thì ở phòng khách chợt có tiếng động.

Là người đàn ông đã tỉnh dậy, cũng ý thức được là mình đang ở một nơi xa lạ, nhưng cũng không có nguy hiểm gì.

Anh dựa vào trực giác nhạy bén và cảm giác tìm được phòng ngủ, mở cửa đi vào là muốn tìm giường ngủ.

Anh có thể ở trong bóng tối nhìn thấy rõ ràng bài trí trong gian phòng, tự nhiên cũng sẽ nhìn thấy giường.

Anh đi tới bên giường, không chút suy nghĩ lập tức nằm xuống.

"A, anh...tại sao anh có thể đi vào phòng của tôi?"

Lãnh Sơ Luyến vốn rất nhạy cảm, trên giường chợt nhiều hơn một người, còn là một người đàn ông, lại chính là người đàn ông đã uống rượu say rồi cướp đi lần đầu tiên của cô, lại vẫn dám mặt dày leo lên giường của cô, anh ta, chẳng lẽ anh ta còn muốn đối với cô như vậy?

Cô cảm thấy hơi sợ nên vòng hai tay ôm thật chặt thân thể của mình, hu hu, cô không cần, không cần bị anh ta cường bạo lần nữa.

Anh căn bản không quan tâm tới sự giãy giụa thương tâm của cô, do uống rượu quá nhiều nên vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo.

Anh bắt được bàn tay nhỏ bé không an phận mà đang làm loạn của cô, sau đó đưa tới khóe miệng hôn lòng bàn tay của cô, làm người cô có một hồi tê dại, truyền từ lòng bàn tay tới toàn thân, lúc cô nhìn xuống mới phát hiện, phát hiện anh ta được voi đòi tiên còn hôn lên ngực của cô, lúc đó cô thật hối hận là mình đang mặc áo ngủ có quá ít vải, mà việc cô hối hận hơn chính là cô còn không có mặc áo ngực, mới vừa vặn bị anh ta hôn lên. . .

Sau khi Thiển Hạ trở về chỗ ở, cũng không có tâm tư ăn uống gì, chỉ yên lặng ngồi trên ghế sa lon ở phòng khách chờ đợi tin tức của Lãnh Sơ Luyến.

Nửa đêm, gần ba giờ sáng, rốt cuộc cô mới thấy hơi buồn ngủ, cũng là nửa tỉnh nửa mê, cả người cũng mềm nhũn, đầu đau như muốn nứt ra.

Miệng thì khô khốc, cổ họng lại ẩn ẩn đau, cô muốn mở mắt xem sao nhưng hai mắt cũng rất mệt mỏi chỉ muốn nhắm lại, vậy nên cô nhắm hai mắt lại, cả người cũng không còn hơi sức.

Ngoài phòng, một người đàn ông toàn thân màu đen dùng bản lĩnh vô cùng lưu loát tiến vào trong phòng, thấy cô đang nằm trên ghế sa lon trong phòng khách, hắn tiến lên đứng ở trước mặt cô, dù không có mở đèn, vẫn như cũ có thể nhìn rõ dung mạo của cô. (Nhân vật mới chưa biết thiện ác nên dùng tạm danh xưng "hắn" - Mều)

Biết cô bị bệnh rồi, hắn lập tức ôm lấy cô, đi lên lầu, không biết cô ở gian phòng nào nên chỉ tùy tiện ôm cô vào gian phòng gần nhất, sau đó đặt cô nhè nhẹ ở trên giường.

Đang nửa đêm, dưới ánh trăng cũng có thể lờ mờ nhìn thấy ngũ quan tuấn tú trên khuôn mặt của hắn, mà hắn giống như cũng rất quen thuộc với gian phòng này. Nhắm mắt lại cũng có thể biết chỗ nào có bậc thang hoặc là vật dụng gì?

Hắn thay cô bắt mạch, vốn định cho cô uống thuốc, nhưng sau khi bắt mạch xong thì phát hiện cô đang có bầu, cũng khoảng chừng hai ba tháng rồi.

Phụ nữ có thai thì không thể tùy tiện dùng thuốc, vậy nên làm thế nào để cho bệnh tình của cô chuyển biến tốt đây, mà cô ngã bệnh chính cô cũng không biết, cô thật sự quá không chăm sóc tốt thân thể của mình rồi.

Hắn chính là chủ nhân căn nhà này, chỉ vì hàng năm liên tục làm việc ở công ty nên mỗi năm chỉ trở về nơi này một lần, năm nay trở lại hắn phát hiện trong phòng ốc ở ba cô gái, bất quá hắn biết rõ là ai đã cho mướn mấy phòng ốc này, dĩ nhiên cũng chỉ có cái nha đầu tham tiền Trái Ngư Nhi mới làm ra được, nhưng hắn lại không thể đuổi ba người các cô đi, tối nay hắn đang ở ngoài phòng quan sát được ba người họ đều đi ra ngoài, chờ lúc các cô đi cũng một thời gian kha khá, hắn mới chuẩn bị đi vào thu dọn một ít vật dụng của mình, không ngờ mới vừa vào tới thì nhìn thấy cô đang nằm lộn xộn ở trên ghế sofa ngủ.

Vì không thể cho cô uống thuốc nên hắn không thể làm gì khác hơn là tìm chút thức ăn thay thế gồm trái cây, rau dưa và cháo đến giúp cô bổ sung thể lực và để cho thân thể cô khỏe mạnh hơn.

Tô Thiển Hạ ngủ được một chút, lúc rạng sáng hơn bốn giờ, cô mơ hồ cảm thấy giống như mình đang tựa vào một lồng ngực cường tráng rất thoải mái, trong miệng còn được ai đó đút cháo, mà mùi vị cháo so với bình thường cũng không giống nhau, ở bên tai còn truyền đến giọng đàn ông trầm thấp dịu dàng khuyên lơn cô ngoan ngoãn ăn thì bệnh sẽ tốt lên.

Cô mơ màng nghĩ, nhất định là mình đang nằm mơ thôi.

Nhưng cô cũng rất nghe lời ăn hết chén cháo mà hắn vừa đặc biệt nấ