Snack's 1967
Tổng Giám Đốc Cặn Bã Xin Anh Đừng Yêu Tôi

Tổng Giám Đốc Cặn Bã Xin Anh Đừng Yêu Tôi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327184

Bình chọn: 7.5.00/10/718 lượt.

, tớ cập nhật kiến thức cho

cậu!" Phóng viên gà mờ Kha Văn, bắt đầu khoe khoang kiến thức ——

Một mình thuê nhà đi

làm, rất ít cơ hội đi chợ hay siêu thị mua thực phẩm về nấu nướng. Chủ

nhật ra đường, Nhan Như Y mới phát hiện ra chỗ mình ở cũng rất phồn hoa!

Khu vực phụ cận lại sắp hoàn thành một tòa nhà bán hoặc cho thuê, từ bên

ngoài nhìn vào tiểu khu này rất nhộn nhịp, nhưng xinh đẹp!

Khắp nơi tràn ngập bảng quảng cáo nhà hay căn hộ bán hoặc cho thuê trước

mặt, Nhan Như Y khoác tay lên che mắt, ngửa đầu nhìn căn hộ cao tầng

nhất: "Lúc nào có thể có một căn hộ thuộc về mình. Lúc đó, có thể đưa ba về ở kế bên!"

"Đúng nha, như vậy mới giống như một ngôi nhà, mà không phải bấp bênh thuê nhà bên ngoài!" Kha Văn cũng ngước mắt hâm

mộ nhìn lên!

"Thế nhưng, chỉ là mộng đối với chúng ta. Ít

nhất một căn cũng mất 1,5 vạn hay 1,6 vạn tệ đấy. Đợi đến chúng ta kiếm

đủ tiền đặt cọc (*trong mua trả góp), phòng ốc cũng đã không còn giá

đó!" Hiện tại thứ gì đều giảm giá, duy chỉ địa ốc thì không, giá căn hộ

càng ngày càng cao, người bình thường sợ rằng mấy đời không ăn không

uống cũng mua không được một căn!

Đang lúc họ đi tới trước,

chợt phát hiện có không ít người chạy ngược lại, từng khuôn mặt lộ vẻ

hoảng sợ, đồng thời cùng lúc đó, nhiều âm thanh náo loạn truyền tới.

"Sao vậy?" Nhan Như Y hỏi!

Cái mũi nhạy tin tức của Kha Văn khịt khịt."Trước mắt, giống như xảy ra chuyện rồi. Đi, chúng ta đi xem một chút ——"

"A —— có chuyện gì xảy ra? Không phải là công nhân thi công rớt khỏi giàn

giáo chứ? Tớ không muốn đi xem, tớ sợ máu ——" Nhan Như Y lắc đầu hoảng

sợ nói.

Kha Văn dùng sức kéo tay bạn."Đi, chúng ta đi qua nhìn một chút. Nếu quả thật có án mạng, chúng ta liền bỏ đi ——"

Không cưỡng được sự kiên trì của bạn, càng không có hơi sức phản đối, Nhan

Như Y cứ như vậy bị kéo đến nơi tập trung nhiều người ——

"A —— trời ạ, bọn họ có phải hay không sẽ nhảy xuống?"

"Không phải lại tới đòi lương ?"

"Chắc không sai bao nhiêu đâu, hiện tại khắp nơi đều là khất nợ tiền công,

nhà đầu tư toàn kẻ thất đức. Bên này phòng ốc bán giá trên trời, bên kia không phát tiền lương cho công nhân.——"

"Đúng vậy, mấy người này từ chỗ cao đó rơi xuống chỉ còn con đường chết! Bọn đầu tư thật là thất đức đáng chết!"

Chuyện còn chưa rõ ràng đâu ra đó, chung quanh xầm xì bàn tán toàn mùi thuốc súng!

Nhan Như Y ngửa đầu nhìn lên, thấy hai bóng đen ở trên nóc tòa nhà, hoa tay

múa chân, tâm tình vô cùng kích động, trong miệng hét lớn."Chúng tôi

muốn gặp nhà đầu tư, nếu như nhà đầu tư không đến, chúng tôi liền nhảy

xuống ——"

Phía dưới, tiếng hoảng sợ nổi lên bốn phía ——

Nhan Như Y lần đầu tiên phát hiện, hóa ra từ hơn hai mươi tầng lầu, thanh âm truyền xuống nghe cũng rất rõ ràng! Thanh âm truyền xuống thật mau,

giống như một giây đồng hồ trước, chưa có âm dạng nào cả, thoáng chốc đã truyền đến trực tiếp như vọng đến từ dưới lòng bàn chân!

Lúc này, đội cứu hộ đã xuất hiện, trên đất nệm hơi nhanh chóng được bơm căng. Đồng thời, nhiều nhân viên phòng cháy đã xông lên!

Người trên lầu vẫn kích động, không ngừng nhích dần ra lan can, đá vụn ngói vụn cũng từ phía trên bắt đầu rớt xuống!

Nhìn cảnh rùng rợn phía trên, nhất là có người đứng chênh vênh, Nhanh Như Y

cảm giác ngực mình trĩu nặng, hô hấp khó khăn, muốn ngất đi!

"Kha Văn, chúng ta đi thôi ——" Nhan Như Y yếu đuối níu tay bạn, trên trán cô đã toát ra mồ hôi lạnh!

"Đợi chút á..., tớ chụp mấy tấm hình!" Thân là nghề nghiệp phóng viên, yêu

cầu đầu tiên phải đúng thời, lợi dụng mọi tình huống và công cụ, phải

chiếm được tin tức trực tiếp ——



"Nếu cậu còn chưa đi, tớ đi trước đây!" Nhan Như Y giả vờ tức giận

"Y Y ——"

"Làm nũng cũng vô ích, nếu như cậu không muốn bạn trai được thưởng thức món

ăn cay Tứ Xuyên, vậy cũng tốt! Tớ thay đổi chương trình, hôm nay ra

ngoài ta hôm nay có thể đi bên ngoài đi dạo một chút ——"

"Y

Y, tin tức này rất quan trọng, cậu biết công trình này là của công ty

nào không?" Kha Văn giống như là con chuột nhìn thấy miếng bơ thơm ngào

ngạt, con chó nhỏ nhìn thấy cục xương, con mắt lóe sáng dùng dằng không

muốn rời đi!

"Tớ quan tâm gì đến chuyện công ty nào đầu tư ——"

"Là tập đoàn Hằng Viễn ——"

Hai chữ ‘Hằng Viễn’ nhưng khiến Nhan Như Y ngơ ngẩn trong nháy mắt, trong đầu lập tức hiện ra hình dáng Hoắc Doãn Văn!

Trái tim cô nhói lên một cái, tâm tình chừng nửa phút sau mới khôi phục:

"Hằng Viễn cùng chúng ta có quan hệ gì? Tổng giám đốc là anh của cậu à?

Hay là bạn trai?"

"Tổng giám đốc tớ cũng không cần, nhưng nếu là phó tổng thì tớ nguyện ý. Không đúng, không chỉ nguyện ý, tớ sẽ lập

tức quỳ xuống cảm tạ Nguyệt lão đối với tớ quá ưu ái! Chờ một chút...,

nói không chừng một hồi Hoắc Doãn Văn trong truyền thuyết sẽ xuất hiện,

tớ còn chưa nhìn thấy chân dung anh ấy!" Kha Văn đôi tay đặt trước ngực, vẻ mặt mê mang, sau đó mân mê điện thoại trong tư thế chuẩn bị chụp!

Vừa nghe nói anh có thể sẽ đến, Nhan Như Y chột dạ, càng muốn rời khỏi chỗ

này:"Cậu rốt cuộc có đi hay không, nếu không tớ đi trước!" Dứt lời, cô

xoay ng