Tổng Giám Đốc Ác Ma Quá Yêu Vợ

Tổng Giám Đốc Ác Ma Quá Yêu Vợ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 328852

Bình chọn: 8.5.00/10/885 lượt.

áo xốc xếch của mình lại, vịn ghế salon đứng dậy. Giống như tránh ôn dịch, trốn rất xa.

"Quan Ngưng Lộ, bây giờ cô đang đứng trên địa bàn của nhà họ Sở, phải cút cũng là cô! Đừng để cho tôi gặp lại cô, lần sau sẽ không đơn giản bỏ qua cho cô như vậy đâu. Thư ký Phương, tiễn khách." Thái độ của cô khiến trong lòng Sở Mạnh lạnh lẽo, sửa sang lại quần áo của mình, trở lại trước bàn làm việc ngồi xuống, bình tĩnh nhấn phím điện thoại nội bộ. Trong nháy mắt anh khôi phục lại, trở thành chủ tịch tập đoàn Sở Thành - một người bình tĩnh, biết tự kiềm chế.

"Cô Quan, mời." Không tới mười giây, thư ký Phương đã mở cửa đi vào, cô Quan hai mắt rưng rưng, quần áo xốc xếch làm lòng cô cả kinh, không lẽ có chuyện gì xảy ra rồi sao? Mặt của tổng giám đốc cũng rất bực bội, trời sắp đổ mưa máu rồi, cô lại dám lén quan sát sắc mặt của tổng giám đốc.

"Thư ký Phương, còn chuyện gì sao?" Một câu nói nhẹ nhàng của Sở Mạnh lại làm cho toàn thân thư ký Phương lạnh run.

"Thật xin lỗi tổng giám đốc, tôi lập tức đưa cô Quan ra ngoài."

"Cô đừng đụng vào tôi, tôi tự biết đi." Ngưng Lộ đẩy tay thư ký Phương ra, cố gượng chống lại sự đau đớn và khó chịu giữa hai chân, nhanh chóng thoát ra khỏi cái địa ngục cả đời cô cũng không muốn bước vào một bước này, còn có tên ác quỷ đó. Tất cả đối với cô mà nói là một cơn ác mộng vĩnh viễn không thể thoát được.

Bây giờ cô chỉ muốn nhanh nhanh về nhà, về nơi quen thuộc của mình mới không sợ hãi như vậy. Sở Khương, Sở Khương anh đang ở đâu? Ngưng Lộ đi vào thang máy, một lần nữa nghĩ đến Sở Khương, nước mắt chua xót không thể kiềm chế cứ chảy dài trên mặt. Cô nhớ Sở Khương, chỉ có lòng ngực ấm áp của Sở Khương mới có thể làm cho trái tim cô bình tĩnh lại. Sở Khương, Sở Khương của cô.

Trong phòng làm việc yên lặng, Sở Mạnh nhìn cửa bị đóng lại hơn một phút, sau đó có một tiếng vang thật lớn, tất cả văn kiện trên bàn toàn bộ rơi tán loạn, bàn làm việc được thiết kế chắn chắc và sang trọng thế nhưng xuất hiện một vết nứt đáng sợ.

Mà mọi người ở bộ phận thư ký không người nào dám nhúc nhích, không dám vào nhìn. Trời ạ, hôm nay rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Tại sao cô gái kia tự xưng là bạn gái của nhị thiếu gia tới phòng làm việc của tổng giám đốc không tới nửa tiếng thì hai mắt đẫm lệ đi ra, mà trong phòng tổng giám đốc mới nhậm chức phát ra những tiếng vang thật lớn kia lại là chuyện gì?

Không người nào dám hỏi. Cho đến nhiều năm sau đó thư ký Phương - người đã bị gọi vào thu dọn đồ đạc vẫn nghĩ mãi không thông, tại sao cái bàn tốt như thế lại có thể bị nứt ra???

"Sở Khương, anh đừng đi, ở lại với em." Ngưng Lộ nằm trên giường nắm tay Sở Khương không muốn buông ra.

"Lộ Lộ, anh sẽ không đi, sẽ luôn ở đây cùng em được không?" Sở Khương đau lòng vuốt ve khuôn mặt tái nhợt cùng hai mắt đã khóc đến sưng đỏ của cô.

Sau khi Ngưng Lộ chạy ra khỏi cao ốc tập đoàn Sở Thành thì bắt một chiếc taxi chạy thẳng về nhà. Sở Khương vẫn còn đang đi học, sau khi nhận được điện thoại cô gọi tới khóc nức nở thì lập tức chạy đến nhà cô.

Đi tới nhà họ Quan thấy Ngưng Lộ quần áo xốc xếch nằm trên ghế salon khóc đến toàn thân run rẩy làm anh sợ ngây người. Đã xảy ra chuyện gì sao? Tại sao Lộ Lộ lại ở nhà khóc một mình?

Cho dù anh hỏi như thế nào, cô vẫn chỉ vùi đầu vào ngực anh khóc. Không còn cách nào khác, anh chỉ có thể lẳng lặng ôm cô, để cho cô đem toàn bộ uất ức đều khóc ra…

Cho đến khi anh cho rằng cô sắp khóc đến mù, cô khóc đến toàn thân không còn sức mới nghẹn ngào ngừng lại. Dưới sự khuyên nhủ của anh, cô mới kể đầu đuôi mọi chuyện. Nhưng Ngưng Lộ không kể chuyện mình đi tìm Sở Mạnh, cô không dám cũng không thể, nếu Sở Khương biết trong phòng làm việc của anh ta xảy ra chuyện bẩn thỉu như vậy, nhất định sẽ không tha thứ cho cô. Ngưng Lộ cảm giác mình rất vô sỉ, lợi dụng tình cảm Sở Khương dành cho mình, nhưng cô đã không còn cách nào khác.

"Sở Khương, anh có thể giúp chuyện của ba em phải không?" Ngưng Lộ vừa nghĩ tới chuyện của ba nước mắt lại muốn chảy xuống.

"Lộ Lộ xảy ra chuyện lớn như vậy em nên sớm nói với anh. Yên tâm đi, cứ giao cho anh. Công ty ba em nhất định sẽ không có chuyện gì." Sau khi Sở Khương nghe Ngưng Lộ kể moi việc thì trong lòng đã có cách. Phía anh hai thì anh không chắc, nhưng phía ba mẹ thì có thể xuống tay được. Anh tin tưởng ba mẹ nhất định sẽ đồng ý giúp Ngưng Lộ, dù sao bọn họ cũng sắp đính hôn rồi không phải sao? Hơn nữa lần trước gặp mặt, ấn tượng của bọn họ đối với Ngưng Lộ cũng không tệ lắm. Dự định xấu nhất là mọi người trong nhà đều không đồng ý, anh có thể sử dụng một ít tài sản ông nội để lại cho anh, mặc dù so với anh hai không nhiều lắm nhưng đủ để ứng phó chuyện công ty ba Ngưng Lộ.

"Sở Khương, em vẫn rất sợ, rất lo lắng." Trên khuôn mặt tái nhợt của Ngưng Lộ hai mắt rõ ràng đã có quầng thâm, bây giờ cô cần phải nghỉ ngơi. Nhưng cô không muốn đi ngủ.

"Lộ Lộ, nghỉ ngơi thật tốt. Tin tưởng anh, chờ em tỉnh lại mọi chuyện đã được giải quyết xong." Giọng nói ấm áp của Sở Khương khiến Ngưng Lộ từ từ thả lỏng cảm xúc, nặng nề mà ngủ. Hôm nay cô th


The Soda Pop