XtGem Forum catalog
Tôi Muốn Ở Biệt Thự

Tôi Muốn Ở Biệt Thự

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322312

Bình chọn: 9.00/10/231 lượt.

n tâm yêu thương cô như vậy, sao cô có thể để ý đến người xa lạ chưa bao giờ quan tâm cô dù chỉ một lần chứ?” Nên quên đi thôi.

“Mình cảm thấy rất tốt.” Cô gật đầu. “Nhưng mọi người không có hộ chiếu, làm những thứ này cũng cần phải có thời gian chứ?”

“Chuyện này thì cậu yên tâm, đừng quên trước đó mình thường giúp ông chủ công ty mình làm những chuyện vặt này, mình đi làm, đảm bảo có thể rút ngắn một nửa thời gian, ba ngày là có thể xong.” Đồ Thu Phong vô cùng tự tin.

“Vậy thì chúng ta lập tức phân chia phần việc của mình đi, mình phụ trách việc đến trường bọn nhóc xin nghỉ, cũng mua tất cả đồ dùng, cậu phụ trách làm hộ chiếu.” Đồ Đông Nhan phân chia công việc.

“Còn mình thì sao?” Đồ Hạ Mỹ hỏi.

“Cậu cứ đi làm như bình thường, chờ tới lúc ra nước ngoài là được.” Đồ Thu Phong cười nói.

“Cho nên chúng ta chuẩn bị ra nước ngoài chơi?” Dịch Hạo Lôi hỏi.

“Không sai.” Cô cười, gật đầu với con trai.

“Oa!” Bọn nhóc nhảy lên cất tiếng hoan hô. Bọn chúng chuẩn bị được ra nước ngoài chơi!

**

“Đây, chìa khóa xe đây, mấy đứa lên xe chờ trước.” Lệ Hằng đưa chìa khóa xe cho con trai, giao pho cho bọn nhóc.

Vì được ra nước ngoài đi du lịch, anh và Đông Nhan thừa dịp đốn bọn nhóc tan học thì xin nghỉ, Thu Phong cũng vừa gọi điện thoại thông báo cho họ, hộ chiếu đã hoàn toàn không có vấn đề gì, ba ngày sau là có thể xong, cho nên tất cả đều được tiến hành theo kế hoạch.

“Ba, có phải hai người muốn đi xin nghỉ cho bọn con không?” Lệ Hạo Đình mở miệng hỏi.

Lệ Hằng gật đầu.

“Thời gian rất lâu sao?” Nó lại hỏi.

“Sao vậy?”

Lệ Hạo Đình liếc trộm giáo viên chủ nhiệm đang nói chuyện với mẹ, sau đó cẩn thận vẫy tay với ba, muốn anh ghé tai lại gần.

Chân mày anh khẽ nhướn lên nhìn con trai. “Con muốn làm gì? Hay ba nên hỏi, mấy đứa muốn làm gì?” Anh chú ý thấy ba tên nhóc còn lại cùng đang dùng vẻ mặt mong đợi nhìn anh.

“Ba, bọn con có thể sang tiệm sách cạnh trường học chờ hai người không?”

“Tiệm sách, mấy đứa muốn mua cái gì?”

“Ba biết đó, bọn con chuẩn bị đi gặp Hạo Vân, cũng nên chuẩn bị một chút quà tặng chứ?”

“Ba tên nhóc còn lại lập tức gật đầu.

“Mấy đứa muốn mua cái gì?” Anh tò mò hỏi.

“Đây là bí mật.”

“Được rồi.” Lệ Hằng cười cười, quyết định tôn trọng bọn chúng. “Muốn ba tài trợ bao nhiêu?”

“Ánh mắt của cà bốn người lập tức sáng lên.

“5000 đủ không?” Anh rút một tờ tiền mặt ra đưa cho con trai.

“Quá nhiều.” Cặp mắt của Lệ Hạo Đình trợn tròn, sau đó thận trọng rút một tờ tiền trong đó. “1000 là đủ rồi.”

Lệ Hằng kinh ngạc. Một nghìn có thể mua cái gì?

“Ít nhất là 3000.” Anh lại đưa 2000 cho con trai. “Đi đi, lát nữa ba và mẹ sẽ đến tiệm sách tìm mấy đứa.” Sau khi anh vỗ bả vai của con trai, lập tức xoay người đi về phía vợ mình.

“Woa, 3000 có thể mua được 100 tấm bọ cánh cứng!” Đồ Hạo Anh nhỏ giọng hô. “Hạo Đình, cậu phải mua toàn bộ sao?”

“Nếu cậu không muốn bị dì Đông Nhan cầm roi đánh, mình khuyên cậu nên suy tính một chút.” Đồ Hạo Tễ muốn cậu suy nghĩ kĩ càng.

“Đây là quà tặng cho Hạo Vân, cậu ấy thì không liên quan chứ?” Đồ Hạo Anh bắt đầu do dự.

“Vấn đề là mẹ sẽ biết đây chỉ là kiếm cớ, chúng ta muốn nhân cơ hội này để thu thập nhiều tấm bọ cánh cứng hơn mà thôi.” Dịch Hạo Lôi phân tích chính xác.

“Nhưng chúng ta thật sự muốn mua một đống ảnh bọ cánh cứng cho Hạo Vân, không phải sao?”

“Vấn đề là những tấm ảnh đó sẽ lặp lại, mẹ chúng ta tinh như vậy, nhất định sẽ đoán ra.”

“vậy bây giờ phải làm sao, Hạo Đình, cậu phải trả tiền lại cho ba cậu sao?” Đồ Hạo Anh hỏi, giọng nói tràn ngập tiếc nuối.

“Chúng ta lấy khoảng 1000 chơi, còn dư lại hai ngàn thì giữ lại, sau khi xem phản ứng của mẹ, chúng ta sẽ quyết định.” Cậu suy nghĩ nghiêm túc rồi mới nói.

“Cứ quyết định vậy đi.” Dịch Hạo Lôi gật đầu.

“Vậy chúng ta đi nhanh đi!” Đồ Hạo Anh không thể chờ đợi.

Bốn người hưng phấn chạy ra khỏi trường học, sau khi ra ngoài, lại chạy thẳng đến tiệm sách đối diện.

Kim Kelly không dám tin tưởng vào những gì mình nhìn thấy, cô theo dõi Lệ hằng đến căn nhà của người phụ nữ không biết xấu hổ này, còn hoài nghi bọn họ đến trường tiểu học làm gì? Không ngờ lại nhìn thấy bốn cậu nhóc chạy qua đường cái, khoảng cách rất gần khiến cô cảm giác như mình bị điện giật, sợ hãi trợn to đôi mắt.

Gương mặt đó… một cậu nhóc có dáng dấp giống như đúc lệ Hằng, trừ việc một lớn một nhỏ, hai khuôn mặt như được đúc từ một khuôn.

Tại sao lại như vậy?

Là cô nhìn lầm sao?

Tại sao dáng dấp của đứa bé đó lại giống Lệ hằng như vậy, nó…

Cô đột nhiên chấn động, đột nhiên lĩnh ngộ được nguyên nhân tại sao hai người đó lại phải chạy đến trường tiểu học. Người phụ nữ không biết xấu hổ đó, lại có thể sinh cho anh một đứa bé!

Thì ra đây là nguyên nhân Lệ Hằng vứt bỏ cô, không thể không ở cùng với người phụ nữ đó, cô ta thật hèn hạ vô sỉ!

Buổi sáng, thám tử tư gọi điện cho cô, nói cho cô biết, mấy ngày nay Lệ Hằng luôn ở một chỗ với Đồ Đông Nhan khiến cô muốn phát điên, vì cô biết anh bốn năm, đính hôn hơn nửa năm, anh lại chưa từng đụng qua cô một lần, chứ đừng nói là được ở chung một mái nhà. Mà nay, anh lại có thể ở cúng mộ