XtGem Forum catalog
Tối Manh Xuyên Qua

Tối Manh Xuyên Qua

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325125

Bình chọn: 7.5.00/10/512 lượt.

yền Phong chừng năm mươi thước,

chỉ thấy quan ải cao thấp hơn trăm vị cung tiến thủ, tề tề xoát xoát giơ lên

cung tiễn thẳng hướng ngực Tây Bằng Đinh Luân——

Tĩnh Huyền

Phong đứng đầu nhìn về phía Cổ Tiếu Tiếu, thấy nàng bình yên vô sự ngồi ở

trên lưng ngựa, không khỏi nhẹ nhàng thở ra.

Tây Bằng

Đinh Luân xẹt qua hai má cương nghị anh tuấn của Tĩnh Huyền Phong, dù trong

lửa giận nhưng cũng không khó nhìn ra một tia lo lắng đối Trấn Nam Vương

phi, hắn cúi đầu xuống, cố ý tựa vào đầu vai Cổ Tiếu Tiếu, ôn nhu nói, “Trấn

Nam Vương đang ở trước mặt ngươi “

Cổ Tiếu

Tiếu kinh hô một tiếng nhất thời mờ mịt nhìn thẳng về phía trước, “Tĩnh

Huyền Phong! Ngươi ở đâu?”

Tĩnh Huyền

Phong ứng thanh về phía trước tới gần từng bước, Tây Bằng Đinh Luân không nhanh

không chậm lấy ra một chủy thủ, nhẹ nhàng để ở trên cổ Cổ Tiếu Tiếu… Tĩnh

Huyền Phong tức khắc giữ chặt cương ngựa, giận hô, “Tây Bằng Đinh Luân! Này là

nam nhân cùng nam nhân trong lúc chiến tranh, ngươi lợi dụng nữ nhân bức bổn

vương đi vào khuôn khổ không cảm thấy thẹn sao? ! —— “

“Chiến

tranh vốn là là không từ thủ đoạn , hơn nữa…” Tây Bằng Đinh Luân giơ lên chủy

thủ xẹt qua hai má Cổ Tiếu Tiếu, khiêu khích nói, “Bổn vương là quang minh

chính đại cưới nàng, nếu là thê tử của ta, bổn vương mang nàng hồi Tây Long

Quốc có gì không ổn?”

“Ngươi! ——”

Tĩnh Huyền Phong gắt gao nắm tay, nhìn lại Cổ Tiếu Tiếu một thân trang phục

tân nương người Miêu, một đoàn lửa giận ở trong lòng lại càng hừng hực thiêu

đốt.

“Ta phi! Ai

là thê của ngươi a, ngươi cấu kết với nha hoàn trong phủ cài bẫy ta, ngươi

có phải nam nhân hay không a?” Cổ Tiếu Tiếu liều mạng đá giãy dụa, nàng mặc

dù không nhìn thấy, cũng không khó tưởng tượng ra sắc mặt sớm giận tái đi

của Tĩnh Huyền Phong rồi.

“Cung thủ

chuẩn bị! —— “

Tĩnh Huyền

Phong ra lệnh một tiếng, cung thủ tức khắc giương cung bạt kiếm nhắm ngay Cổ

Tiếu Tiếu đang cưỡi ngựa ——

Cổ Tiếu

Tiếu ngẩn ra, khó có thể tin chất vấn nói, “Tĩnh Huyền Phong? Ngươi…”

Tĩnh Huyền

Phong mâu trung xẹt qua một tia ảm đạm, làm Trấn Nam Vương, hắn không có khả

năng buông tha bất cứ địch nhân nào, mà làm trượng phu, hắn không cho phép

thê tử bị thương tổn, một khi tiểu manh nhi bị Tây Bằng Đinh Luân mang đi, đã

không dám dự đoán hậu quả…

Tây Bằng

Đinh Luân mặt không đổi sắc, hắn đoán rằng Tĩnh Huyền Phong chẳng qua là phô

trương thanh thế thôi, bất quá thế sự khó đoán trước, Tĩnh Huyền Phong nếu quyết

tâm, ngay cả tánh mạng Trấn Nam Vương phi cũng không tiếc, kia hắn cũng coi

như gặp xui mà chết trận sa trường.

… Cổ Tiếu

Tiếu nghĩ đến trong rất nhiều phim nhựa chiến tranh đều có cảnh tượng như vậy,

tỷ như 《 Lượng Kiếm 》 cũng không phải có một màn sao,

trong lúc lão bà của Vân Long bị tên tiểu quỷ bắt, lão bà hắn đứng ở trên

pháo đài thấy chết không sờn hô câu —— hướng ta nã pháo! … Sau đó Vân Long lợi

ích chiến tranh liền thực nã pháo … Cuối cùng cũng lấy được thắng lợi, nhưng

Vân Long lại ôm lấy di thể của lão bà mà khóc chết đi sống lại, nhưng này

còn có tác dụng cái rắm gì, chết thì cũng đã chết.

Cổ Tiếu

Tiếu không nghĩ tới chính mình cũng sẽ gặp phải loại sự tình này, chiến tranh

thực tàn khốc, sứ mệnh của quân nhân là phục tùng, nàng này cũng không phải

là đứa nhỏ hay ho, quên đi, dù sao sống lâu một lần cũng coi như đủ , có lẽ

bản thân mình chính là cái quỷ đoản mệnh.

Nàng rút

trâm bạc hoa lệ trên đầu xuống, tóc dài phiêu tán trên thắt lưng, cũng

trịnh trọng nói, “Tĩnh Huyền Phong, vốn ta nghĩ hảo hảo cùng ngươi nói một hồi

luyến ái, xem ra không cơ hội , giết chết tên vương bát đản này đi, ta không

ra khỏi thành “

Tây Bằng

Đinh Luân mâu trung xẹt qua một tia kinh ngạc, Trấn Nam Vương phi vì tôn nghiêm

của Trấn Nam Vương, mà sẵn sàng hi sinh? A, quả thực đủ quyết đoán.

Tĩnh Huyền

Phong không nói thành tiếng nhìn chăm chú Cổ Tiếu Tiếu, giờ phút này, ở trước

mặt chiến tranh hết sức căng thẳng, hắn lại mất đi quyết đoán vốn có, nữ nhân

của hắn thản nhiên đón nhận cái chết, mà ngay cả cân nhắc năng lực lợi hại

của hắn cũng không thèm … Tựa hồ trong lòng chỉ còn vang lên một đạo thanh

âm—— tuyệt không thể mất đi tiểu manh nhi.

Khi hắn vừa

muốn hạ lệnh cho đi, toàn thể binh lính trấn thủ ở ngoàiquan ải không hẹn mà

cùng quỳ xuống đất, cùng kêu lên thỉnh cầu nói, “Thỉnh Trấn Nam Vương cân nhắc,

bọn thuộc hạ nguyện vì bảo hộ Vương phi mà chiến đấu! —— “

Tĩnh Huyền

Phong từ từ xoay người, một tia cảm động xẹt qua con ngươi đen… Hắn đột nhiên

giơ lên bảo kiếm chỉ hướng Tây Bằng Đinh Luân, tức giận nói, “Bổn vương hôm nay

thả cho ngươi một con đường sống, nhưng nỗi nhục này! Bổn vương rất nhanh đến

đòi lại, là nam nhân ở trên chiến trường nhất quyết thắng bại, bổn vương cho

ngươi một lời khuyên, đừng mơ tưởng chạm vào nữ nhân của bổn vương! —— “

Cổ Tiếu

Tiếu trợn mắt há hốc mồm nháy mắt mấy cái, quả thật khó có thể tiêu hóa, Tĩnh

Huyền Phong vốn coi quân p