
mắt chính là một cách ngầm ám chỉ,
nàng nhất thời bừng tỉnh đại ngộ, “Ách? … Vậy ngươi sao lại không trực tiếp nói
cho ta biết, giấc mộng kia thực khủng bố a —— “
“Cũng đã
nói đó là khảo nghiệm, bản tôn há có thể nhúng tay vào quá nhiều?” Diêm Vương
lơ đễnh trêu chọc một lọn tóc, lại bất mãn lẩm bẩm nói, “Ta đem cảnh trong mơ
này thiết kế không hề có chút sơ hở nào, ngươi thật sự là không biết thưởng thức
nghệ thuật như thế nào ai…”
“…” Cổ Tiếu
Tiếu nháy mắt hóa đá, phàm là một người bình thường có lý trí hẳn sẽ không có
ai cảm thấy giấc mộng kia hoàn mỹ đi? Xem ra nàng quả thật là không rõ trong đầu
Diêm Vương gia đang chứa cái gì!
Diêm Vương
tự nhận rất kiên nhẫn mới có thể giải thích rõ ràng như thế, hắn phi thân nhảy
đến trước người Cổ Tiếu Tiếu, nhìn mà không nói, đứng lặng thật lâu… Sau đó lại
vươn tay chậm rãi lướt qua khuôn mặt nàng, chỉ thấy vầng sáng màu lam bao phủ đầu
ở trên đầu ngón tay, hắn trong tươi cười ẩn ẩn một tia chua sót…”Sau khi ta rời
đi, ngươi sẽ quên đoạn đối thoại vừa rồi, chỉ giữ lại con bướm này, bất quá, lúc
ngươi tỉnh lại, tự nhiên sẽ rõ nên dùng con bướm này hồi phục thị lực như thế
nào, không cần lo lắng”
Cổ Tiếu Tiếu
thấy tia sáng màu lam kia sắp xẹt qua hai má liền đột nhiên nắm lấy tay hắn vội
nói, “Ngươi hy vọng ta quên đi chuyện ngươi đã đến nhân gian tìm ta sao?”
Diêm Vương
cúi đầu nhìn chăm chú tay nàng, “Ngươi thực ngây thơ, người phàm không nên cùng
Diêm Vương có trao đổi gì, đương nhiên là sợ ngươi sẽ đi nói lung tung”
Cổ Tiếu Tiếu
ngây ngốc hồ hồ ứng thanh, sau đó mới thả tay, nàng nắm lấy góc áo cúi đầu thật
sâu, “Trước khi ta quên mất ngươi, cũng muốn nói một câu cám ơn, cám ơn ngươi
đã đối với ta tốt như vậy. Nói thật, một khắc khi xuyên qua trở thành người mù
kia ta đã vụng trộm chửi bới… Mà hiện tại quả thật quá hạnh phúc, đối với Diêm
Vương quyền to chức trọng nắm giữ sinh tử mà nói có lẽ không quan trọng gì,
nhưng đối với ta chính là may mắn rất lớn, giờ phút này ngươi lại giúp ta hồi
phục thị lực, thật không hiểu nên cảm tạ ngươi như thế nào…” Cổ Tiếu Tiếu chậm
rãi ngẩng đầu, mà Diêm Vương vẫn như cũ lẳng lặng nhìn ngắm, thấy vậy nàng liền
ha ha cười, “Nếu lúc nào đó Diêm Vương gia cảm thấy nhàm chán, có thể vào trong
mộng tìm ta nói chuyện phiếm, ta thực nhiều chuyện a…”
… Nghe xong
lời này, Diêm Vương trong mắt lại nhiễm thượng một chút cảm xúc khác thường, giống
như vừa vui mừng nhưng cũng giống như đang phiền muộn, hắn đầu ngón tay lạnh lẽo
dừng ở trên mặt Cổ Tiếu Tiếu, trong tươi cười khắc sâu khát vọng không nỡ buông
tay, “Ta hy vọng ngươi sống ở trên nhân gian mỗi một kiếp, đều cảm thấy khoái
hoạt “
Cổ Tiếu Tiếu
cái hiểu cái không gật gật đầu, lời nói của Diêm Vương đại thần nàng nghe không
hiểu lắm, nhưng ý chúc phúc nhất định là có, nàng cảm hứng buôn chuyện bỗng
nhiên lại nổi lên, “Đúng rồi đúng rồi, thừa dịp ngươi còn chưa đi mau nói cho
ta biết, cái chuyện xưa về chí tôn lan điệp kia là thật sao?”
Diêm Vương
thân mình hơi hơi cứng đờ, vầng sáng màu bạc ở quanh thân hắn tỏa ra có bao nhiều
là hoa mỹ kiều diễm, khóe miệng bất giác giương lên cười nhạt, “Chuyện xưa
chính là chuyện xưa, để ý làm gì… Ta không thể ở nhân gian lưu lại quá lâu, phải
trở về…”
Cổ Tiếu Tiếu
không chiếm được đáp án, uể oải chu miệng lên, “Ân, hẹn gặp lại Diêm Vương gia,
ta sẽ quý trọng thân thể này “
Diêm Vương
cười mà không nói, quay đầu qua một bên đồng thời nhắm lại hai mắt… Hóa thành một
cỗ sương khói màu trắng nháy mắt biến mất, tựa hồ như chưa từng xuất hiện, hết
thảy lại trở về hắc ám tĩnh lặng.
Cùng lúc
đó, Cổ Tiếu Tiếu suy nghĩ mơ màng, nàng nhất thời hai chân mềm nhũn hôn mê ngã
xuống đất —— thậm chí còn không kịp suy nghĩ, là vẫn như cũ cho nàng cơ hội tái
sinh, hay là định cải biến không cho nàng một vận mệnh vui vẻ đây.
Khi Cổ Tiếu
Tiếu tỉnh lại thì đã nằm ở trong tẩm cung của Nam Điệp Quốc, nàng thong thả mở
hai mắt, vẫn một màu tối đen như trước, tuy rằng không nhớ nổi vì sao té xỉu,
nhưng trong lòng không hiểu sao lại man mác đau thương…
“Tiểu manh
nhi, nghe thấy bổn vương nói gì không?” Tĩnh Huyền Phong ngồi ở bên giường chờ
đợi cả một canh giờ, trong mắt tràn đầy lo lắng.
Cổ Tiếu Tiếu
nâng cái đầu nặng trịch ngồi dậy, “Ta sao lại té xỉu ?”
“Không rõ
ràng lắm, ta kêu ngươi nửa ngày cũng không thấy đáp lại, đợi đến khi lôi ngươi
ra khỏi động thì đã thấy ngươi đang bất tỉnh”
“…” Cổ Tiếu
Tiếu vẻ mặt hắc tuyến, trách không được có cảm giác đau đau ở phía sau lưng,
nguyên lai là bị Tĩnh Huyền Phong lôi ra ngoài như lôi cẩu, “Có thể là do chưa
ăn nên mới bị đói đến hôn mê, lại nói, ngươi cũng nên ngoan ngoãn chờ ta tỉnh lại
rồi tự ra ngoài đi…”
Tĩnh Huyền
Phong giờ phút này ngẫm lại quả thật cũng có chút không ổn, hắn xấu hổ sờ sờ
mũi, “Gọi ngươi không lên tiếng, nên ta mới quá mức nóng vội “
Cổ Tiếu Tiếu
rất ít khi thấy hắn lo lắng, không khỏi vui sướng khi người gặp họa cười, còn
bò lên sờ soạng ngực hắn, vỗ vỗ an ủi nói, “Đừng khẩn trương thân ái, ta sao có
thể không t