Tôi Đã Nói Rồi, Tôi Là Con Gái!

Tôi Đã Nói Rồi, Tôi Là Con Gái!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324552

Bình chọn: 8.5.00/10/455 lượt.

hỉ cười mỉm:

- Green đang ghen đấy mà, Red nhỉ?

Yellow tuy được giúp nhưng cũng chẳng mấy vui, ai thèm cái tên "xanh lè" đó chứ, người ta chỉ thích đỏ chóe thôi =))

Red chỉ ngồi cười theo mấy đứa bạn. Liếc sang Brown thấy hắn đang nhìn

mình, nó hơi khó chịu nhưng cũng quên đi ngay. Một lúc sau, mấy đứa giải tán để về nhà. Nó phóng chiếc xe đen xé gió lao vụt đi trong màn đêm.

Phía sau có 1 người nhìn theo cho tới lúc nó đi khuất mới chụp mũ vào và rồ ga đi...

Sáng, nó thức dậy với cái đầu rối hơn tổ quạ, mắt thâm quầng vì thiếu

ngủ. Mấy hôm nay toàn đến bar nhậu nhẹt rồi đi chơi thâu đêm với cả hội. Ban ngày thì bị anh giai nó quay như chong chóng, hết giúp anh cái này

đến làm hộ anh cái kia. Nó mà uể oải từ chối là lôi mẹ với ba ra dọa.

Anh đúng là anh, anh như cái bà lanh tanh chanh, hại em gái thảm hại thế này đây.

Vừa đánh răng vừa ngủ gật, nó kết thúc công cuộc vệ sinh cá nhân với cái mặt lem nhem kem đánh răng và phải đj rửa lại. Không biết vừa nãy trong lúc buồn ngủ nó đã "lau mặt"........ cho cái gì nhỉ?

Lẽ ra hôm nay nó sẽ được nằm dài ở nhà 1 mình vì ông anh đang bận rộn

với mấy cái cuộc thi chết tiệt gì đấy, nhưng mẹ nó không hiểu được cơn

bão nào đưa tới mà lục nó dậy từ hơn 5h. Nó phải chiến đấu dữ dội với

cơn buồn ngủ để bảo vệ tới cùng tài khoản tiêu vặt của mình mới có thể

xuất hiện tại phòng khách vào cái giờ mà hằng ngày nó vẫn đang say giấc

ngàn thu, í lộn, ngàn giây này.

Đáp lại tấm lòng phục tiền, à, là phục tùng của con gái, bà Triệu Tú Cầm đặt tách trà xuống, tuyên bố:

- Từ mai con sẽ đến trường nghệ thuật của ta để học. Không cãi, không ý

kiến, không đặt điều kiện. Con biết hậu quả của việc không nghe lời mẫu

thân rồi chứ?

Nó há hốc miệng, không thốt lên được lời nào. Mẹ nó tiếp tục nói:

- Im lặng là đồng ý. Ta rất vui vì con đã chấp nhận yêu cầu này. Trong

ngày hôm nay con phải đến trường nhận đồng phục và xem lớp học. Nên nhớ

là đừng làm mất mặt ta và lo mà học những điều cần thiết đi. 2 tháng nữa ta sẽ đến kiểm tra đấy. Giờ ta phải đi rồi.

Bà đứng dậy, vòng tay hôn lên má con mà mỗi tội nó cao quá, bà đấm 1

phát vào bụng để nó gập người lại và hôn lên trán, "âu yếm" nói:

- Hẹn gặp lại con.

Nó vẫn giữ nguyên tư thế gập người, 2 tay ôm bụng cho tới khi chiếc xe ô tô của bà đi khuất mới đau đớn hét lên:

- Bà không phải là mẹ tôi!!!!!!!!!!

>> "But only love can say, try again or walk away.........."<<

- A lô, mẹ ạ? Có chuyện gì nữa không ạ?

- "Ta chính xác là mẹ đẻ của con đấy, không lo nhầm đâu. Thế nhé!"

Mẹ...... có phải là người không thế????

Trường Nghệ thuật mà mẹ nó nói là 1 trường dành riêng cho giới nghệ sĩ, những con người theo đuổi ước mơ

được đứng trước công chúng và thể hiện tài năng của mình. Nó có tài gì

mà vào đó?

Nhưng thôi mặc kệ, đành phải đến xem thử vậy. Từ hè tới giờ nó lông bông quá rồi, cũng đến lúc cần học hành cho tử tế chút.

Nhưng trường đó nằm ở đâu thế nhỉ?

Nó tá hỏa lên khi nhận ra nó chẳng hề biết cái trường mà mẹ nói nằm ở xó xỉnh nào. Mà lẽ ra mẹ nó nên biết là nó không quan tâm đến mấy cái

trường đó chứ nhỉ? Hay là thôi? Hôm sau mẹ có hỏi thì nói là do mẹ chưa

chỉ đường cho con. Hê hê, trúng phóc!! Nó phục tài nó quá đi!!

Nhưng cái quái gì ở trên bàn thế kia? Nó cầm tờ giấy lên và đọc:

- Phố X quận y , trường Nghệ thuật Hà Nội........

Mẹ nó vẫn là người cao tay mà, hu hu.......

Lần mò tìm đến trường thông qua trí nhớ về những con đường đua xe và sự

hỗ trợ đắc lực của con dế, cuối cùng nó cũng đứng trước trường Nghệ

thuật Hà Nội. Theo như tưởng tượng về ngôi trường này, nó chắc mẩm rằng

đây phải là 1 ngôi trường khang trang, rộng lớn, và ngước mắt lên nhìn,

nó mỉm cười...... đau khổ. Đây cũng là trường à trời?

Rộng lớn à, ừ, đúng là rộng thật đấy, khang trang à, thì cũng ngang ngửa trường cũ của nó tý. Nhưng cái đáng nói ở đây là cảnh vắng hoe trong

trường. Tại sao lại không có lấy 1 mống nào thế này?

Từ từ đã, để xem, hôm nay là..... thứ 2. Vậy thì cái quái gì đang xảy ra thế này?

Nó vừa đi vừa thắc mắc, qua phòng bảo vệ, nó thấy 1 tên trông có vẻ bặm

trợn đang ngồi ngả lưng trên ghế hút thuốc, còn 1 đám nữa cũng mặc đồng

phục bảo vệ đang ngồi... đánh bài. Tên đang hút thuốc thấy nó liền ngồi

dậy, lia mắt quét 1 lượt rồi hỏi:

- Mày là thằng nào mà tao chưa thấy bao giờ? Đến có việc gì không?

Nó bực bội trong lòng nhưng vẫn mỉm cười:

- Tôi là học sinh mới, đến để nhận đồng phục ạ.

Tên kia trừng mắt lên, dập vội điếu thuốc vào..... đùi làm cháy xém cả

quần. Hắn đá cho mấy thằng đang đánh bài đứng dậy rồi phủi phủi quần áo, chào lễ phép:

- Dạ thưa cậu, Hiệu trưởng dặn chúng tôi đưa cậu lên phòng, mời cậu đi

theo tôi ạ. Vừa nãy không biết nên có vô lễ, mong cậu bỏ qua. Chúng tôi

làm nghề này phải ra vẻ 1 chút mới dọa được đám con nít bám theo các học sinh trong trường, cũng cực lắm ạ. Tôi nói thật với cậu chứ........

- Anh làm ơn dẫn tôi đến phòng hiệu trưởng được không ạ?_ Nó ngắt lời

hắn ngay trước khi đầu óc quay cuồng lên. Hắn bước ra khỏi phòng bảo vệ

và dẫn nó đi:

- Vậy mời cậu


Old school Swatch Watches