
mãi không? Và trên hết....... Nó có yêu cậu không?
Kỳ bật cười khi nghĩ đến câu hỏi ngớ ngẩn ấy. Nó làm sao có thể yêu cậu
chứ? Tất cả cũng chỉ do cậu ảo tưởng mà thôi. Nó là 1 thằng đàn - ông,
là 1 thằng đàn ông bình thường, cậu không muốn mà cũng không thể để nó
bị thế gian này kì thị. Chỉ mình cậu thôi, vậy là quá đủ. Nó cần 1 cuộc
sống bình thường......
Thở dài để trút những suy nghĩ và tâm trạng rối bời lúc này, cậu nhìn
ánh trăng đang rọi dưới nền nhà, thầm nghĩ đến những điều hạnh phúc nhỏ
nhoi đã từng có với nó. Thế là đã qua mất 1 ngày rồi........
................
Angus cứ nghĩ mình sẽ chẳng sao cả. Hắn vẫn bình thản uống rượu cho tới
khi....... bạn của mình say hết. Hắn chưa từng uống nhiều thế này, nên
giờ mới biết hóa ra tửu lượng của mình rất khá, khá đến nỗi muốn say mà
chẳng say được. Cứ tỉnh như sáo, và không ngừng nghĩ về nó. Hắn thật sự
bối rối vì không hiểu nổi tâm trạng của mình khi nghĩ đến cảnh nó hôn
"người khác". Đôi môi đó, đôi môi ấm áp và mềm mại, hắn đã từng chạm
vào. Nhưng lúc đó hắn rất ghét nó nên mọi cảm xúc đều bị gạt hết sang 1
bên. Tuy bây giờ cũng...... ghét, nhưng hắn đã nhớ lại cảm giác khi chạm vào đôi môi đó. Và hắn không muốn có bất - cứ - một - ai - ngoài - hắn
được phép hôn nó. Có lẽ là...... hắn muốn độc chiếm nó.
Khi người ra thích thứ gì, thường là sẽ có ý muốn "sở hữu" và "độc
chiếm" thứ đó. Hắn đang có suy nghĩ rằng, nó giống như 1 thứ đồ chơi mà
hắn thích, nên hắn mới muốn độc chiếm. Hắn tạm thời tin vào diều đó dù
hắn đủ thông minh để nhận ra rằng, trái tim hắn đang đập những
nhịp........ bất ổn vì nó.
Không biết từ bao giờ, nó đã ngốn hết thời gian của hắn, luôn khiến hắn
phải bực mình và không lúc nào không nghĩ đến nó. Nó làm cuộc sống của
hắn đảo lộn lên, mang những điều mới mẻ vào trong chuỗi ngày chán ngán
lặp đi lặp lại. Nó thắp lên ngọn lửa niềm tin đã sắp tàn lụi trong hắn,
thổi bùng lên niềm say mê với nghề và sự sáng tạo cho hắn khi cố gắng
vượt qua hắn. Nó vô tình nhắc cho hắn nhớ lại những điều hắn đã đánh mất khi quá mệt mỏi với hiện tại. Nó cũng đã làm hắn quên đi...... sự tồn
tại của một con người đã làm hắn đau khổ...... Thời gian qua hắn gần như quên hẳn người đó. Có lẽ cũng đến lúc thay thế 1 người khác vào vị trí
đó rồi, vị trí quan trọng nhất trong tim hắn.....
Bất chợt, hắn nghĩ đến khuôn mặt cau có của nó..... và tự mỉm cười........
..............
Nó bận rộn suốt mấy tuần với biết bao nhiêu việc phải làm: chụp hình với nhóm, trình diễn thời trang cho 1 số chương trình, giao lưu với fan,... Chỉ thi thoảng nó mới đến gặp hội thằng Tùng được. Đã thế, 3 tên trời
đánh kia lại còn luân phiên đòi đưa nó đi chơi nữa. Nó đành phải sắp xếp cố định cho mỗi tên 2 buổi trên tuần và....... "cố gắng" làm 1 "bạn
gái" tốt!
Còn 1 buổi chiều thứ 4 duy nhất, nó nằm lăn ở nhà để ngủ. Chỉ còn mấy
ngày cuối nữa là thoát khỏi kiếp con ruồi. 3 tên đó dạo này khá khác lạ. Brown thì chăm chỉ "tặng" nó một bó hoa hồng mỗi sáng và lúc nào cũng
để hoa trước cửa theo cách...... treo ngược bó hoa rồi biến mất. Nếu
không có tấm thiệp với dòng chữ: "Nice day" và chữ kí hình mặt người vô
cảm thì chắc nó chẳng nhân ra chủ nhân của bó hoa đó. Dù Hoàng Kỳ và
Angus vẫn cãi nhau đốp chát với nó mỗi ngày và 2 tên cũng gây sự với
nhau, nhưng lúc nó cần gì hoặc muốn ăn gì, cả 2 đều dùng cách này hay
cách khác để đưa cho nó. Đúng là lạ kì.....
Nhưng có lẽ lạ nhất là Hoàng Anh. Không hiểu sao gần đây tâm trạng anh
khá bất ổn, hay cáu gắt, hay giận, hay bắt lỗi nó. Lúc đầu nó nghĩ là do cãi nhau với Uyên Uyên. Nhưng cãi gì mà như cơm bữa thế này được? Uyên
Uyên lại không phải dạng khó chiều đến thế. Nó đành dành chút thời gian
ít ỏi của mình để đi tìm cô nàng nói chuyện. Chứ không thì nó và Hoàng
Anh sẽ xảy ra chiến tranh mất.......
Nó hẹn Uyên Uyên đến công viên và vác theo chiếc ván trượt thân yêu. Lâu lắm rồi nó không được trượt ván. Mà hình như cứ mỗi lần cầm đến chiếc
ván trượt là lại phải "động chân động tay" ấy. Như lúc này đây, nó không thể đứng yên được trước cảnh kia........
Nó hẹn Uyên Uyên đến công viên và
vác theo chiếc ván trượt thân yêu. Lâu lắm rồi nó không được trượt ván.
Mà hình như cứ mỗi lần cầm đến chiếc ván trượt là lại phải "động chân
động tay" ấy. Như lúc này đây, nó không thể đứng yên được trước cảnh
kia........
Uyên Uyên đang bị 3 thằng du côn vây lại trêu chọc ở bờ hồ, khuôn mặt cô nàng rất khó chịu, cứ im lặng gạt tay bọn chúng ra. Nó đang định lao
tới dúm tóc bạt tai cho chúng xuống hồ uống nước vì dám đụng đến "chị
dâu tương lai" của nó, nhưng thế này.... có lẽ hay hơn!
Nó rút điện thoại ra chụp cảnh đó và gửi cho Hoàng Anh cùng lời nhắn:
"Công viên gần nhà, nhanh lên". Rồi nó im lặng đứng quan sát từ xa, chỉ
phòng khi 3 tên khốn kia dám đụng vào Uyên Uyên. Quả nhiên chưa đầy 5
phút sau, Hoàng Anh phóng 1 chiếc mô tô MTT Turbine bạc lao vụt đến,
băng qua bãi cỏ và đâm thẳng đến chỗ mấy thằng du côn kia. Bọn chúng
nháo nhào tránh qua 1 bên. Nó mỉm cười ngồi xem kịch hay.
Hoàng Anh bướ