XtGem Forum catalog
Tình Yêu Thứ Ba

Tình Yêu Thứ Ba

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323594

Bình chọn: 7.00/10/359 lượt.

lần nữa, cửa xe vẫn khép hờ, không đóng chặt. Lão này không sợ bị trộm xe à?

Tôi vào hành lang, đặc biệt nhìn vào cửa nhà Tả Huy, cửa chống trộm

cũng khép hờ. Tôi thấy hơi kỳ lạ, mượn rượu, gõ cửa, không có tiếng trả

lời nhưng cửa, vì tôi gõ vào nên hơi mở ra một chút.

Tôi thò đầu vào trong, chỉ thấy đồ đạc căn phòng thô sơ, bừa bãi, Tả

Huy đang nằm trên ghế sô fa, dưới đất bên cạnh còn có một bãi nôn mửa,

chắc anh ta uống say rồi, xe cũng không nhớ khóa vào, cửa cũng không nhớ đóng. Nên làm thế nào đây? Tôi rất do dự.

Thôi đi, làm việc tốt cho người khác, tôi bước vào phòng, tới bên

cạnh anh ta, dùng lực lắc lắc, gọi to tên anh ta: "Tả Huy, Tả Huy, mau

tỉnh đi, mau tỉnh đi!"

Anh ta bị tôi lắc cho mù mà mù mờ, thấy tôi, lại nói: "Trâu Vũ, anh khát quá, anh muốn uống nước."

"Dậy nhanh đi, xe anh chưa khóa, khóa xe rồi ngủ." Tôi chẳng để ý tới anh ta, tự nói một mình, quay đầu bước đi.

Anh ta vùng vẫy đứng lên, kéo áo tôi: "Trâu Vũ, đừng đi, đừng đi, anh xin em đấy!"

"Anh làm gì vậy? Tôi khó chịu đẩy tay anh ta ra.

"Trâu Vũ, là anh không tốt, là anh có lỗi với em, em tha thứ cho anh, tha thứ cho anh có được không? Em cho anh một cơ hội nhé?" Anh ta nửa

quỳ trên ghế sô fa, nắm chặt vạt áo sau của tôi.

"Anh buông tay! Buông tay ra!" Tôi ra sức tách tay anh ta ra.

Trong phút chốc, tất cả những chuyện anh ta làm với tôi trước đây

hiện ra trước mắt, sự phẫn nộ của tôi như núi lửa phun trào: "Muốn tôi

cho anh một cơ hội à? Anh từng cho tôi cơ hội chưa? Tình cảm 8 năm của

chúng ta, anh nói đi là đi, anh từng nghĩ tới cảm nhận của tôi chưa? Bây giờ người ta không cần anh nữa, anh lại quay đầu tìm tôi, anh coi tôi

là gì? Có vài việc không thể tha thứ được! Không thể quay đầu được!

Không có cơ hội thứ hai! Anh hiểu không! Anh có hiểu không!" Tôi kêu gào rát cả cổ họng.

Anh ta đau đớn nhìn tôi, không nói gì.

Tôi chạy ra khỏi cửa, bước huỳnh huỵch lên lầu. Tôi chưa bao giờ nói

những lời này trước mặt anh ta, kể cả vào những ngày ly hôn tôi cũng

biểu hiện rất kiềm chế, hôm nay cuối cùng nói ra rồi, lòng tôi lại vô

cùng nhẹ nhõm.

Thứ tư, Cao Triển Kỳ và trưởng phòng Âu Dương cùng đi Cáp Nhĩ Tân

thực hiện vụ kiện cho công ty Trí Lâm, trước khi đi, trưởng phòng Âu

Dương đặc biệt gọi điện cho tôi, khách sáo nói mong tôi quan tâm tới

công việc của công ty nhiều hơn trong thời gian anh ta đi công tác.

Hy vọng mọi sự đại cát, không có nghiệp vụ gì! Sau khi cúp máy tôi chắp tay cầu nguyện.

Cầu nguyện chưa xong thì điện thoại reo, anh Phó thông báo tôi 10

sáng nhất định phải tới phòng họp tầng 9 công ty, tham gia một cuộc họp

quan trọng.

"Nội dung gì vậy?" Tôi hỏi

"Cô đến là biết." Anh Phó trả lời.

Cầu nguyện cũng không có tác dụng, việc gì mà thần bí thế?

9h50 tôi vội tới phòng họp, anh Phó đứng ở cửa chờ tôi: "Luật sư

Trâu, cuộc họp hôm nay rất quan trọng, chủ tịch Lâm cũng đích thân tham

gia."

"Chủ tịch Lâm?" Tôi chưa từng nghe qua tên gọi này.

"Chính là cha của Lâm tổng, chủ tịch hội đồng quản trị kiêm tổng giám đốc công ty chúng tôi."

Trời ạ, Thái Thượng Hoàng xuất hiện rồi, tôi bất giác có chút căng thẳng.

"Rốt cuộc nội dung cuộc họp là gì? Tôi chưa chuẩn bị gì cả." Tôi hỏi anh Phó.

"Không sao, tới lúc cô nghe sẽ hiểu mà." Anh Phó nói rồi mở cửa phòng họp.

Tôi bước vào, phòng họp trống trơn không một bóng người. Phòng họp

này quy mô rất nhỏ, cũng chỉ có thể chứa được khoảng 10 người, nhưng

trang trí đặc biệt lộng lẫy, chắc là nơi gặp gỡ cao cấp của công ty.

Đột nhiên thấy tiếng cửa mở, tôi vội vàng quay người, chỉ thấy Lâm

Khải Chính bước vào, anh nhìn tôi một cái rồi quay đầu tìm chỗ ngồi.

Theo sau anh là vị trưởng lão tôi từng gặp qua 2 lần, sau đó còn có một

cô gái trẻ cũng bước vào phòng. Cô ấy là ai? Lẽ nào......?

Chủ tịch Lâm ngồi ở vị trí chủ trì, sau đó chúng tôi đều tự ngồi

xuống. Tôi ngồi đối diện với Lâm Khải Chính và người con gái đó, cách

nhau cái bàn họp.

Lâm Khải Chính dùng tay che miệng, ho khẽ hai tiếng, nói: "Tôi giới

thiệu một chút, vị này là luật sư Trâu, vị này là ngài Lâm Hồng chủ tịch hội đồng quản trị kiêm tổng giám đốc Trí Lâm." Tôi vội vàng đứng lên

chào chủ tịch Lâm. Chủ tịch Lâm cười gật đầu, tuy tuổi tác đã ngoài 60

nhưng vẫn khỏe mạnh, có sức sống.

Lâm Khải Chính chỉ người con gái bên cạnh: "Vị này, là cô Giang Tâm Dao, là ..." Anh ngừng một lát: "Là vợ chưa cưới của tôi."

Quả nhiên đoán không sai, tôi nở nụ cười nhiệt tình chào hỏi, cô ấy

cũng cười ngọt ngào gật đầu với tôi. Tôi phải thừa nhận, cô ấy thực sự

rất xinh đẹp, hơn nữa không có dáng vẻ được nuông chiều của con gái nhà

giàu trong tưởng tượng, mặc một áo T shirt cổ tròn màu xanh nhạt cực đơn giản, tóc dài sau lưng buộc đuôi ngựa, đặt một túi đeo nhỏ trên bàn,

nhìn trông giống một nữ sinh giản dị.

Chủ tịch Lâm bắt đầu lên tiếng: "Luật sư Trâu, hôm nay mời cô tới

không phải vì nghiệp vụ của công ty, mà vì việc riêng của gia đình họ

Lâm chúng tôi. Tháng 10 năm nay Khải Chính sẽ kết hôn cùng Tâm Dao, đây

là việc đại hỷ của nhà họ Lâm chúng tôi. Nhưng, do gia đình hai bên