Old school Swatch Watches
Tình Yêu Khác Thường

Tình Yêu Khác Thường

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324825

Bình chọn: 9.00/10/482 lượt.

Sâm đang muốn trả lại nhưng ngón tay ấn quá nhanh, tin nhắn đã mở ra, nội dung vô tình lọt vào tầm mắt của anh.

“A Phong, hình như Sơ Nhất mang thai. Con dành thời gian lại đây một chuyến.”

Điện thoại rơi từ trên tay Trần Dự Sâm xuống. Cùng lúc đó, nắm đấm của Quý Phong đánh lên khuôn mặt anh.

Trần Dự Sâm quên mất phải né tránh. Tiếng gió vun vút, mũi anh vang lên một tiếng giòn tan nhưng anh lại không hề hay biết. Trong ngực dường như có ngũ vị tạp trần (1), vị tanh, vị đắng, vị chát hòa quyện không rõ. Trần Dự Sâm lảo đảo, chất lỏng ấm áp chậm rãi chảy ra theo khóe miệng.

(1) Ngũ vị tạp trần: ngọt, chua, cay, đắng, mặn. Ý chỉ trong lòng đang rối bời.

“Lần sau đừng kiêu ngạo mà khinh địch.” Quý Phong hừ lạnh một tiếng, vừa cảnh cáo vừa ngồi xổm xuống xem điện thoại.

Trần Dự Sâm đứng im, không hề tập kích hắn. Tươi cười của Quý Phong khi nhìn thấy tin nhắn trong điện thoại liền cứng đờ, Sau khi quét mắt về phía Trần Dự Sâm, hắn nở nụ cười, nụ cười của thắng lợi.

“Sơ Nhất đã có con với tôi, âm mưu của anh sẽ không thực hiện được. Dừng lại đi.”

Trần Dự Sâm muốn lớn tiếng cười nhạo lại anh ta: “Anh nói bậy, Sơ Nhất mang thai con của tôi.” Môi run run hồi lâu lại không thể nói ra. Đêm hôm đó…. Đêm hôm đó anh sợ hai người không kết hôn mà Sơ Nhất đã có thai, khi đạt đến đỉnh điểm anh đã bắn ra bên ngoài.

Quý Phong mở cửa, thản nhiên nói với quản lí nhà hàng: “Thiệt hại vật chất và tiền cơm cứ tính cho Quý thị”.

Bỏ lại Trần Dự Sâm đang giật mình ngơ ngác, Quý Phong sải bước xuống lầu lái xe ra khỏi nhà hàng Vọng Giang. Sau khi lái được một lúc, anh dừng xe bên đường. Trong bóng đêm, đèn ô tô như những ngọn lửa trong lòng sông, rạng rỡ lóng lánh nhiều màu. Quý Phong vô lực dựa vào ghế lái. Sơ Nhất là một cô gái giữ mình trong sạch, tại sao lại mang thai? Cha đứa bé là ai? Sơ Nhất đã không còn tình cảm với Thẩm Hàn rồi sao?

Khi Trần Dự Sâm dùng điện thoại của Quý Phong nhắn tin, Tống Sơ Nhất đang ở lầu một biệt thự nhà họ Quý, cùng Ninh Duyệt nghiên cứu kiểu dáng trang phục. Không muốn có quan hệ thân thiết với Quý Phong, Tống Sơ Nhất không chút do dự từ chối lời mời. Khi biết anh muốn nói cho mình biết tin tức của Thẩm Hàn, Tống Sơ Nhất cho rằng đó là tin Thẩm Hàn đã kết hôn, cô cũng không muốn nghe lần nữa. Khi nhìn thấy hai chữ “Vì sao?” đơn giản trên màn hình, ngực Tống Sơ Nhất lại run rẩy, đau đớn lan tràn, cảm giác ghê tởm ngày càng mãnh liệt. Không kịp quay về phòng vệ sinh trên phòng mình, cô liền chạy vào phòng vệ sinh tầng một mà nôn.

Sau khi nôn rất lâu, Tống Sơ Nhất mệt đến mức không nói được lời nào, ánh mắt ướt sũng cũng không thấy ý tứ hàm súc khó hiểu trong mắt Ninh Duyệt. Cô vẫy tay với Ninh Duyệt rồi gian nan leo lên tầng hai vào phòng nằm. Tâm tình không tốt, thắt lưng đau đớn, Tống Sơ Nhất khó chịu không thể ngủ được.

Nếu có Thẩm Hàn ở đây thì tốt rồi. Thể chất của cô đặc thù, thích nóng sợ lạnh. Mùa hạ rất ổn nhưng đến mùa đông, mỗi khi ‘bà dì’ đến thăm lại cực kỳ khó chịu.

Sau khi tan học, Thẩm Hàn sẽ nhanh chóng đổi túi chườm nóng rồi đặt lên bụng cô, giúp máu huyết lưu thông tốt hơn. Có một bạn nam học cùng biết được đã giễu cợt anh, anh lại lại coi như đúng tình hợp lí nói: “Không thương bạn gái thì không phải đàn ông.” Khi anh nói câu này, đầu ngẩng cao, thần sắc đắc ý kiêu ngạo, đôi mắt tà nghễ nhìn Tống Sơ Nhất, mang theo một sự chăm sóc rất khác biệt.

Trằn trọc một đêm, khi trời sáng rời giường rửa mặt, Tống Sơ Nhất cảm thấy phía dưới lại chảy ra một chút máu loãng, vội vàng dùng băng vệ sinh. Tống Sơ Nhất vừa rửa mặt xong xuôi, tiếng đập cửa vang lên. Quý Phong đến.

“Sơ Nhất, nghe mẹ anh nói thân thể em không thoải mái, có cần anh đưa đi bệnh viện khám không?” Quý Phong ôn hòa nói.

Hắn ở trong xe cả đêm, trời sáng mới trở về. Sau khi hỏi qua Ninh Duyệt, cảm thấy chuyện này không chính xác lắm, thoạt nhìn Tống Sơ Nhất không hề biết chuyện gì xảy ra. Hắn quyết định không hỏi mà đưa Tống Sơ Nhất đến bệnh viện kiểm tra một chút.

Nhà họ Quý có bác sĩ riêng, Quý Phong không dám cho bác sĩ nhà mình vào. Hắn sợ Tống Sơ Nhất thật sự mang thai, theo bản năng không muốn cho nhà họ Quý biết chuyện.

Tống Sơ Nhất không thể chịu đựng sự khó chịu này nữa liền đồng ý. Nhưng cô không để Quý Phong hoàn toàn đi cùng mình. Sau khi Quý Phong đưa cô đến bệnh viện, cô kiên trì muốn hắn rời đi trước.

Người khám bệnh phụ khoa là một nữ bác sĩ trẻ, hơn hai mươi tuổi, mặt mũi sáng sủa xinh đẹp, không hề có sự lạnh lùng lãnh đạm của bác sĩ.

Sau khi nghe Tống Sơ Nhất nói bệnh tình, nữ bác sĩ nhíu mày: “Xuất huyết bảy tám ngày sao bây giờ mới đến bệnh viện?”

“Tôi…” Tống Sơ Nhất muốn giải thích, lại bị bác sĩ ngắt lời, “Cô có dấu hiệu sinh non. Nếu không chú ý có thể không giữ được thai nhi.”

“Bác sĩ nói gì?” Tống Sơ Nhất giống như bị kim châm run lên một cái, sắc mặt trở nên trắng bệch.

Bác sĩ trừng mắt với Tống Sơ Nhất: “Việc này còn hỏi? Cô cũng không để ý gì hết. Kinh nguyệt chậm nửa tháng, sau đó lại xuất huyết, rõ ràng là bất thường, còn để lâu như vậy. Bây giờ đi xét