
lớn lên ở cô nhi viện mà.” Đình Đình quay đầu lại cười, ai ở đây cũng đều biết, chị Tố Tố cũng không có giấu diếm.
Chung Bình hừ lạnh, khó trách lại giống một đứa trẻ lỗ mãng, không được dạy
bảo như vậy, “Cô ta không phải mỗi ngày đều đến đây sao?”
“À không, nếu có ca đêm thì chị ấy sẽ không đến, bình thường là thứ ba với thứ năm.” Đình Đình lại bắt đầu chú tâm vào trò chơi.
“Cô ta đi làm ở đâu vậy?” Chung Bình hỏi tiếp.
Đình Đình rốt cục quay sang, nhìn Chung Bình nghĩ nghĩ, “Hình như là, ở siêu thị ở đường **, làm nhân viên thu ngân.”
Chung Bình cười mà không nói, Đình Đình quả thật rất ngoan. Hừ, chỉ là một
nhân viên thu ngân mà cũng dám uy hiếp anh, loại phụ nữ này thật không
khó đối phó cho lắm. Chung Bình vỗ vỗ đầu của Đình Đình, “Anh đi tập
đây.” Nói xong lại quay về phòng tập.
–
Hôm sau là thứ tư, Tiêu Tố Tâm đang ở trong siêu thị bận rộn thu tiền của khách hàng. Hôm
nay làm ăn thật tốt, rất đông người, ở đằng sau còn cả một hàng dài nữa.
Tiêu Tố Tâm nhận lấy hai bình trà xanh, “Cái này lấy ạ?” Khách hàng liền ừ
một tiếng. Tiêu Tố Tâm kiểm tra lại mã hàng, nhìn thấy trên màn hình
biểu thị giá tiền, rất nhanh nói, “5 đồng 6, ngài có muốn lấy túi đựng
không?”
“Không cần.” Khách hàng khụ một tiếng, trầm giọng nói,
liền đưa ra một tờ tiền màu đỏ mệnh giá lớn. Tiêu Tố Tâm vừa nhìn thấy
tờ tiền kia, liền nhíu mày rất nhanh giương mắt hỏi lại, “Ngài không có
tiền lẻ ư?” Lại nhìn thấy Chung Bình đang đứng ngay trước mặt mình, liền ngây dại, tại sao lại là anh ta?
“Không có.” Chung Bình lạnh lùng trả lời.
Tiêu Tố Tâm xác nhận tiền, sau đó mở tủ đựng tiền ra, lại phát hiện tiền lẻ
sớm đã hết. Tiêu Tố Tâm cầm trong tay tờ tiền giá trị lớn kia nhìn một
chút, sau đó nói với một nhân viên khác, “Chị Phượng, có tiền lẻ không,
đổi cho em.”
Chị Phượng ở bên kia lên tiếng, “Từ từ.”
Tiêu Tố Tâm đem tiền đặt ở bên cạnh, nhìn Chung Bình nói, “Xin chờ một lát,
người tiếp theo.” Chung Bình đứng lui ở một bên, để cho người khác lên
tính tiền. Chung Bình yên lặng nhìn chằm chằm Tiêu Tố Tâm nhanh chóng
kiểm tra hàng, lại nhìn mắt cô đang rũ xuống, liền khẽ cười, cô ta hôm
nay lại không có quát anh?
Chỉ một lát sau, chị Phượng cầm một
đống tiền lẻ đưa cho Tiêu Tố Tâm, Tiêu Tố Tâm liền đem tờ 100 đưa cho
chị ta, sau đó đếm tiền lẻ trả lại cho Chung Bình cùng với trà xanh của
anh, Chung Bình nhận tiền chậm rì rì nhét tiền vào ví, sau đó mới nhận
lấy chai trà xanh, Tiêu Tố Tâm đang định rút tay về thì Chung Bình đã
đem một chai đến trước mặt cô, “Đây là cho cô.” Tiêu Tố Tâm ngây người,
trừng mắt nhìn Chung Bình.
Chung Bình nháy mắt mấy cái, khóe
miệng nhếch lên, “Mấy giờ tan?” Tiêu Tố Tâm thở sâu một hơi, không lên
tiếng, anh ta muốn biết làm gì?
Chung Bình nhìn cô không mở
miệng, liền đem chai trà xanh nhét vào trong tay cô, chỉ ra bên ngoài,
“Tôi ở bên ngoài chờ cô.” Nói xong, liền rời khỏi đó đi ra bên ngoài để
lại Tiêu Tố Tâm vẫn còn đang ngây ngốc nhìn theo.
Tiêu Tố Tâm
trừng mắt nhìn theo bóng dáng của Chung Bình, tự nhiên lại muốn nổi
giận, anh ta ăn no rửng mỡ? Không có việc gì tự nhiên chạy đến đây nói
chờ cô.
Khách hàng sau thấy cô không nhúc nhích gì liền bắt đầu
thúc giục, Tiêu Tố Tâm nhanh chóng kiềm chế lại tiếp tục làm việc, nhưng là vẫn không nhịn được mà bắt đầu suy nghĩ, Chung Bình muốn làm gì vậy?
Chị Phượng đột nhiên đi đến từ phía sau cô, “Tiểu Tiêu, người kia là ai
thế? Oa, lái xe thể thao nha.” Chị Phượng nhìn Chung Bình bước vào trong xe thể thao ngồi, vẻ mặt kinh ngạc, không thể tưởng tượng được Tiểu
Tiêu lợi hại như vậy, lại có thể có một người bạn như thế.
Tiêu Tố Tâm cười gượng một tiếng, “Em không quen anh ta.”
“Không quen? Anh ta chờ em tan tầm kìa, làm gì có khả năng không quen.” Chị
Phượng bày ra vẻ mặt có đánh chết cũng không tin, ánh mắt lóe ra tia
khinh thường, sao mà phải nhỏ mọn như vậy, quen kẻ có tiền còn giấu
diếm.
Tiêu Tố Tâm ho nhẹ một tiếng, mỉm cười nói, “Chỉ là quen ở chỗ tập Judo thôi.”
“Này được đấy, hôm nào giới thiệu đi.” Chị Phượng cười trộm nhìn về phía
cửa, liếc nhìn Chung Bình. Anh chàng đẹp trai này, xe cũng thật đẹp, chỉ một lát thôi, việc Tiêu Tố Tâm quen kẻ có tiền đều đã bị mọi người
biết, liền tám rôm rả.
Tiêu Tố Tâm lườm chiếc xe màu đỏ vô cùng
gây chú ý đang đỗ ở ngoài kia, buồn bực khẽ kêu, không có việc gì lại đi kiếm chuyện gây sự.
Thật vất vả, khách hàng mới hết, tất cả mọi
người đều phải ở lại làm vệ sinh, chị Phượng lại thúc giục Tiêu Tố Tâm
đi trước, “Đi nhanh đi, để người ta chờ cả buổi rồi.”
Tiêu Tố Tâm lắc đầu nói không đi, quầy trưởng liền khoát tay với cô, “Tiểu Tiêu, cô đi trước đi, hôm nay cũng không có gì cần làm nữa, chúng tôi làm là
được rồi, đừng để cho bạn trai phải sốt ruột chờ đợi.”
Tiêu Tố
Tâm dở khóc dở cười, như thế nào lúc nãy mới là bạn võ, bây giờ anh ta
đã được thăng cấp làm bạn trai của cô rồi. Quên đi, càng tô càng đen,
Tiêu Tố Tâm đành phải đi vào bên trong thay quần áo, cầm túi ra liền
cùng mọi người chào tạm biệt.
Tiêu Tố Tâm đứng ở cửa, nhìn lướt
qua người đan