
ncuối,nước mắt chảy dài rồi
khép cửa lại.Cô viết một bức thư đặt cạnh giường chị rồi đi bằng cửa
sau ra khỏi hoàng cung.Cô nhìn lại hoàng cung lần cuối rồi bước đi.Ra
khỏi kinh thành,cô bắt đầu thấy mệt.Đi không chú ý,cô không nhận ra
một chiếc xe ngựa đang lao thẳng đến mình Khi định thần lại,Seohyun thấy chiesc xe ngựa đó đang lao thẳngđến
mình.Cô hoảng hốt,né sang một bên.Không may,cô vấp phải một hòn đá và
lăn xuống thảm cỏ,cô đập đầu vào một khúc gỗ ở gần đó rồi ngất
đi.Chiếc xe ngựa đột ngột dừng lại,trên xe một chàng trai bước
xuống.Đó là Yonghwa-hoàng tử của xứ Ilu.Anhchạy lại gần Seohyun,lay
mãi không thấy cô tỉnh dậy.Anh đành bế cô đưa lên xe và vè hoàng cung
của mình.Seohyun vẫn không hay biết gì.Đến nơi,anh bế cô vào phòng,đặt
cô lên giường và gọi người hầu vào chăm sóc cho cô.Xong việc,anh bước
khỏi phòngthif gặp mẹ-thái hậu Hansun.Trông bà có vẻ không vui.Yonghwa
hỏi:
-Mẫu hậu,người sao thế?
-Hãy giải thích cho ta biết chuyệnnày là thế nào?
-Sao cơ?
-Tại sao con lại bế một cô gái về hoàng cung thế hả?
-Mẫu hậu,người hiểu lầm rồi.Thực ra,con suýt đâm vào cô ấy đấy ạ.
-Cái gì?Cô ta có làm sao không?
-Con không biết.
-Cô ta tỉnh lại rồi thì hãy hỏi cô ta nhà ở đâu rồi đưa về cho ta
ngay.Nghe chưa?
-Vâng thưa mẫu hậu.-Yonghwa thở dài.Vừa lúc đó,người chạy ra,tâu:
-Thưa hoàng tử,cô ấy đã tỉnh rồi ạ.
-Vậy sao?-yonghwa nói rồi bước nhanh về phòng.Seohyun đã tỉnhdậy,cô
ngơ ngác nhìn mọi thứxung quanh.Yonghwa bước vào,mỉm cười với cô:
-Cô tỉnh rồi sao?Có thấy bị thươngchỗ nào không?
Seohyun vẫn im lặng.Yonghwa ngạc nhiên hỏi:
-Cô sao thế?Thấy không khỏe sao?Nhà cô ở đâu,cô nói đi,tôi sẽ đưa cô về.
-Nhà tôi…..tôi có nhà sao?-Seohyun nói.
-Này,cô sao thế?Cô không nhớ bốmẹ cô sao?
-Bố mẹ tôi à..Là ai mới được chứ.
“Cô ấy mất trí nhớ rồi.Chắc tại va đập vào đâu đó,là lỗi của mình,mình
đã làm cô ấy như thế này”
-Cô mất trí nhớ rồi.
-Mất trí nhớ….-Seohyunngơ ngác.Phải,cô đã quên rồi,cô khôngthể nhớ
ra được bố mẹ côlà ai và những kỉ niệm đẹp giữa cô và anh-người đã làm
cho cô rơi lệ ngày hôm qua.
Tại hoàng cung Azura,30 phút trước…
-Donghae oppa-Tiếng Jessica như sắp khóc-Seohyun…Seohyun bỏ đi rồi.
-SAO CƠ?-Donghae bật dậy.
-Con bé để lại bức thư này.
Donghae cầm bức thư và đọc:
“Gửi Jessica unni của em.Em xin lỗi vì đã đi mà không nói gì với
chịcả,rất xin lỗi chị.Em sẽ về nhà và sống với phụ vương,mẫu hậu
như trước đây,chị hãy sống với Donghae oppa thật vui vẻ nha,hôm nào lại
đến thăm em.Còn nữa,cho em gửi lời xin lỗiđến Kyuhyun oppa nhé.Thật sự
xin lỗi mọi người” -Chuyện này là sao chứ?-Donghae vò tờ giấy lại-KYUHYUN-Nóirồi anh lao
nhanh đến phòng của nhịthái tử.
-Khoan đã,anh…-Jessica định kêu anh lại nhưng đã quá muộn,Donghae đã
chạy đến phòng Kyuhyun rồi.Jessica ngồi phịch xuống đất,nước mắt chảy
dài.Lúc đó,Taeyeon nghe tiếng ồn đi ngang qua thì thấy Jessica,bà
lolắng hỏi:
-Jessica,con sao thế?
-Mẫu hậu,Seohyun đi mất rồi.
-SAO CƠ?!-Bà Taeyeon như khôngcòn tin vào tai mình nữa-Con vừanói gì?
-Seohyun bỏ đi lúc sáng rồi.
-Sao lại thế được chứ?-Taeyeon đảo mắt nhìn xung quanh-ThằngDonghae đâu?
-Anh ấy chạy đến phủ của nhị tháitử rồi.
-Không được rồi,đi theo ta-Nói rồiTaeyeon cầm tay Jessica chạy đến
phòng của Kyuhyun.Lúc đó:
-Kyuhyun,mày nói đi mày đã đưa Seohyun đi đâu rồi?
-Seohyun đi rồi sao,lúc nào vậy?-Kyuhyun lo lắng.
-Mày còn giả vờ nữa sao.Vì giờ mày không còn là em trai tao nữa nên
tao sẽ không nhẹ tay với mày đâu.
-Khoa đã-Tiếng Taeyeon thở dốc.
-Mẫu hậu…-Donghae và Kyuhyun đứng dậy cúi đầu.
-Donghae đừng đổ tội cho Kyuhyun,ta nghĩ là không phải lỗi của Kyuhyun đâu.
-MẪU HẬU…
-Ta sẽ nói việc này với cha các connhưng trước hết hãy theo ta về văn
thư của cha,ta muốn các con nghe toàn bộ sự việc.
-Vâng thưa mẫu hậu-Cả ba ngườicúi đầu.
Tại phòng của Yonghwa…
-Cô không thể nhớ quá khứ của mình sao?
-Không-Seohyun lắc đầu.Yonghwathởdafi.
-Vậy tạm thời cô cứ ở đây một thời gian,sau khi tìm được tung tích của
cô,tôi sẽ đưa cô về.Cô biếtchưa?
Seohyun im lặng.Yonghwa đứng dậy bước ra khỏi phòng.Lát sau quay lại
với một bộ đồ trên tay,đặtbên cạnh Seohyun.Seohyuncầm bộ đồ ngơngác
nhìn anh.
-Mẹ tôi không thích tôi đưa ngươilạ về nhà,vậy nên tôi đã xin bà chocô
ở lại đây làm cung nữ một thời gian và bà đã đồng ý.Vậy cô hãy thay đồ
đi,kể từ giờ cô sẽ là ngườihầu của vương quốc này.-Nói rồi Yonghwa
bướcra khỏi phòng.Seohyun cầm bộ đồ vào phòng thay.
Tại văn thư của Hangeng…
-Chuyện là như vậy sao?-Hageng và Taeyeon lắc đầu.
-Tất cả là tại nó đấy,nếu nó không bỏ rơi Seohyun thì đã không có cớ sự này.
-Đừng lo,ta đã phái người về cungđiện Kimusa để hỏi thăm tin tức
rồi-Hageng nói-Donghae à,con nên thông cảm cho em,nó bị bắt buộc phải
làm thế đấy.
-SAO CƠ-Cả Donghae,Jessicavà Taeyeon ngạc nhiên.
-Phụ vương,người đừng nói-Kyuhyun ngăn cản.
-Bí mật không thể giữ lâu được đâu.Ta sẽ kể cho mọi người.
…………………………………*****………………………………
-Vậy sao chứ?!-Donghae há hốc mồm-Tất cả là tại Park Hanul cả sao?
-Ừ.
-Kyuhyun anh xin lỗ