Snack's 1967
Tình Yêu Dũng Cảm Của Quyên Tử

Tình Yêu Dũng Cảm Của Quyên Tử

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323201

Bình chọn: 7.00/10/320 lượt.

thành viên nhà họ Mạc, ba người anh, ba chị dâu, chỉ có Vân Kha là người cô đơn, đột nhiên Quyên Tử cảm thấy, may mà cô và Tả Hồng chia tay, nếu không hôm nay anh ấy đứng ở đây, thì cả cô, cả Vân Kha, thật sự có chút lúng túng.

Hôm nay Quyên Tử không muốn đối đầu với Mạc Quan Vinh, bởi vì so với một đại thủ trưởng bình thường thì hôm nay trông ông càng giống một trưởng bối đau lòng.

** trưởng bối: bậc cha chú, bậc trên

Quyên Tử ngồi trong xe Mạc Vân Giới, vợ Mạc Vân Giới ra khỏi nghĩa trang thì tự đi trước, Quyên Tử phát hiện, con trai thứ ba nhà họ Mạc cùng vợ có chút kỳ quái, bình thản lạnh lùng giống như người xa lại, cùng là vợ chồng, về mặt pháp luật ràng buộc sống cùng nhau, cuộc sống nam nữ cả đời như vậy, thật sự rất châm chọc.

Mạc Vân Giới nghiêng đầu quan sát cô một lúc lâu, cô có vẻ gầy đi, mặc chiếc áo lông màu trắng, khuôn mặt nhỏ nhắn, có hơi tái nhợt, không trang điểm, trên mặt sạch sẽ, nhìn qua có vẻ trẻ trung hơn tuổi của cô rất nhiều, nhưng vẫn là một mỹ nhân như cũ. Cô mất hồn nhìn ngoài của sổ, không biết suy nghĩ cái gì.

Mạc Vân Giới không nhịn được, mở miệng nói:

“anh cả là người như vậy, nói chuyện không dễ nghe, thật ra thì trong lòng không hề nghĩ như vậy, anh nói này, em nên trở về làm việc lại bên này đi, ở thành phố bên cạnh cũng không có người chăm sóc, như vậy không ổn chút nào.”

Quyên Tử quay đầu lại, nhìn chằm chằm anh thật lâu, Mạc Vân Giới đối xử với cô rất tốt, chính xác mà nói, bốn anh em nhà họ Mạc đối với cô cũng rất tốt, sau khi biết cô là Vân Đan, thì ngay lập tức đối xử với cô giống như người thân vậy.

Mạc gia rất chú trọng đến máu mủ tình thân, cho dù chỉ mới tiếp xúc qua mấy lần ngắn ngủi, Quyên Tử cũng hiểu rõ điều này rồi, mặc dù Mạc Vân Phong rất lạnh lùng, nhưng những hành động ân cần đó, cô cũng có thể cảm thấy được.

Thật ra thì đối với công việc ở thành phố bên kia, cũng không hoàn toàn bởi vì lời nói của Mạc Vân Phong, tạp chí Thương Mại tuy tốt, nhưng thật sự khi làm việc bên trong Quyên Tử mới biết, không giống như trong tưởng tượng của cô, là có thể tiếp cận được tin tức nhanh nhất, phần lớn thời gian là hạn định, có liên quan đến chính trị, luôn bó buộc.

Cho nên đây cũng là một mặt suy nghĩ của cô, so sánh thì Mạc Vân Giới đối với cô rất tốt. trước kia Quyên tử còn rất ghét anh, nhưng bây giờ cô phát hiện, người đàn ông này thật ra rất đáng yêu, mặc dù cô nhận Mạc gia, nhưng cũng không có nghĩa là sẽ chịu sự quản lý của nhà họ Mạc, cô còn muốn làm Quyên Tử, chứ không phải là Vân Đan.

“Em rất khỏe, lúc không có mọi người em cũng sống vô cùng tốt, nhưng mà em vẫn phải cám ơn anh, anh ba”

“anh ba……..”

Mạc Vân Giới không khỏi cảm thấy khổ sở, đúng a! Anh là anh ba của cô, giữa bọn họ có máu mủ tình thân, cả đời này cũng không thể vứt bỏ.

Mạc Vân Giới giơ tay lên sờ đỉnh đầu của cô:

“vậy cũng chớ để chúng ta lo lắng, tự chăm sóc bản thân mình cho tốt, nếu không anh ba sẽ nhất quyết mang em trở lại.”

Quyên Tử không nhịn được, cười hì hì.

Vân Kha ghé đầu nhìn phía trước một chút, quay người lại hỏi:

“Anh cả, Quyên tử và Tả Hồng xảy ra chuyện gì à?”

Mạc vân Phòng quay tay lái lại:

“lần này anh và cha cũng không hề nhúng tay vào, là tự chúng nó chia tay, như vậy cũng không phải rất tốt sao?”

Vân Kha lắc đầu một cái: “em cảm thấy chuyện này không đơn giản như vậy, nếu Tả hồng có thể buông tha cho Quyên tử, thì sao còn phải dây dưa kéo dài đến tận hôm nay? Có những người, dù muốn tách ra thì cũng không thể, nhất định không thể”

Mạc Vân Phong nghiêng đầu nhìn em gái, nhẹ giọng nói:

“Vân Kha, đi tìm bạn trai yêu đương rồi kết hôn đi.”

Đôi mắt Vân Kha ảm đạm, cúi đầu, yêu, kết hôn, bỏ lỡ một lần đó, đời này cũng không thể nữa rồi……

Quyên Tử cũng không phải là lần đầu tiên đến đại viện của cán bộ cao cấp, bởi vì cha mẹ chồng Thời Tiêu cũng ở nơi này, cô cũng đã tới mấy lần, nhưng đây là lần đầu tiên tới nhà họ Mạc, đại khái cũng không khác nhiều lắm, giống như một biệt thự nhỏ.

Vừa đúng dịp, vừa xuống xe liền gặp được Tả Hồng và mẹ anh đi đón chủ nhiệm Tả vừa xuất viện về, tất nhiên là phải chào hỏi, dù sao hai nhà cũng có giao thiệp, mặc dù từ hôn, những cũng không thể trở mặt

Tả Hồng vẫn không nhịn được quét mắt đứng nhìn Quyên Tử bên cạnh, áo lông màu trắng bao bọc cả người, đứng bên cạnh Mạc Vân Giới cao lớn, cô trở nên nhỏ nhắn yếu đuối, mặt mày lạnh nhạt như cũ nhưng có chút tái nhợt.

Tả Hồng nhanh chóng chuyển hướng ánh mắt, hàm hồ chào hỏi, liền cùng mẹ đỡ cha vào cửa chính nhà mình.

Vừa vào cửa, mẹ Tả vội níu anh lại hỏi:

“Tại sao con bé đó lại ở chỗ này? Lại còn cùng với người nhà họ Mạc, hôm nay lại là ngày giỗ của Mạc Quan Anh, không đúng, nó không nên ở đây, sao nó lại ở đây? Con nói xem, tại sao lại thế?”

Tả Hồng đỡ cha ngồi trên ghế salon, cầm chìa khóa xe đi đến bên cửa chính nói với mẹ mình:

“Không tại sao cả, bởi vì cô ấy là đứa bé nhà họ Mạc đã tìm thấy, là Mạc Vân Đan, con gái của cô chú hai”

Nói xong, không đợi mẹ mình phản ứng lại, mở cửa đi ra:

Sắc mặt bà Tả biến thành màu xám trắng khó coi, trong nháy mắt toàn