Tình Yêu Đang Bận Xin Gọi Lại Sau

Tình Yêu Đang Bận Xin Gọi Lại Sau

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322831

Bình chọn: 8.5.00/10/283 lượt.

một tháng, rốt cuộc cũng bị lãnh đạo trường chú ý tới, áp dụng chính sách chia tách, từ từ tạo áp lực, vất vả lắm mới giải tán được cái nhóm “yên lặng” này.

Cứ tưởng chuyện cứ như vậy mà trôi qua, ai ngờ, chạng vạng một ngày nọ, anh chàng kia bất thình lình mang theo một con dao phay vọt vào ký túc xá chúng tôi, tuyệt vọng mà hướng về phía Chương Linh Quyên nói một câu: “Quyên quyên, vì em, anh có thể làm bất cứ chuyện gì……” Giơ dao phay lên, rồi lại chém xuống, liên tục như vậy, mà vẫn sống sờ sờ, máu chảy đầm đìa, vô cùng sảng khoái, không chút do dự chặt một đốt ngón tay út xuống……

Chương Linh Quyên nghiêng đầu một cái liền té xỉu, còn anh chàng kia thì mang theo dao phay rớm máu, cùng vẻ mặt dứt khoát, hoàn toàn biến mất khỏi sân trường, từ đó biệt vô âm tín……

Mấy người chúng tôi ngay ngày đó lập tức dọn ra khỏi ký túc xá, cho dù vậy thì rất nhiều ngày sau, tai của tôi vẫn sẽ thỉnh thoảng đột nhiên nghe thấy một chữ “giết”, trước mắt còn có cảnh máu văng tung tóe. Lần đầu tiên trong đời, tôi đối với cái ngành chấp nhất này của mình cảm thấy có chút bất lực. Ngay cả mấy ngày trước, giáo sư Lý còn đích thân tìm anh chàng kia nói chuyện, tiến hành sự can thiệp về tâm lý…… Nhưng vẫn không có kết quả!

Chương Linh Quyên sau khi tỉnh lại, liền chìm vào sự im lặng vô hạn, ngày nào ra vào túc xá cũng phải rón rén, giống như âm hồn, từ đầu đến cuối không nói một lời.

Mà Mộc Lan, cũng ước chừng là từ sự kiện này mà có được sự “giáo huấn bằng máu”, hoảng sợ đến mức không dám tùy ý nổi điên nữa, chạy đi tìm Đại Oai, nói chuyện nghiêm túc một lần, không biết cuối cùng thỏa thuận như thế nào, nhưng nói tóm lại, hai người tạm thời khôi phục quan hệ bạn bè bình thường.

Chỉ là, dù sao cũng không thể giống như lúc trước được nữa!

Hai người bọn họ mặc dù tay trong tay đi ở trong trường, vẫn thường anh nhìn một đàng, tôi nhìn một chỗ, không khí kỳ dị gượng gạo nói không ra lời.

Mỗi ngày Mộc Lan hẹn hò xong, trở lại túc xá, dáng vẻ lúc nào cũng như không còn chút đắc ý, chỉ mệt mỏi nói: “Tây Tây, anh chàng làm trợ lý của cậu đó…… dự định khi nào thì cho bọn tớ thấy mặt đấy?”

Tôi nhìn đông nhìn tây nói với cô ấy không biết tình hình ở đây như thế nào, rồi lại giải thích với mấy người tôi xem như chị em là thật ra cái anh chàng làm trợ lý cho tôi kia thật ra chính là Tổng giám đốc!



Tháng 11, tôi nhận được một bức thư, một phong thư phải nói là rất nhẹ. Cái đựng trong phong thư đó thật ra chỉ là một tờ giấy, một tờ giấy hơi mỏng, nhưng bởi vì địa chỉ người gửi trên bì thư là một nơi mà tôi không ngờ tới, nên lúc nhận được tờ giấy này, tôi liền không tự chủ được mà cảm thấy hơi hồi hộp, phải hít một hơi thật sâu, mới nhẹ nhàng đưa tay, mở giấy, đọc từng chữ từng chữ một…… Bài viết đã được tạp chí Science sử dụng?

Oh my god! Tôi kinh ngạc mở to mắt.

Lúc nghỉ hè xong, tôi cuối cùng cũng thấp thỏm bất an đem kia mấy trang dự thảo đó, hao hết tâm huyết dịch thành một bài luận tiếng Anh đưa cho giáo sư Lý, kết quả, giáo sư xem xong bài luận, chỉ nhàn nhạt liếc tôi một cái, nói sẽ nhân dịp thích hợp mà giới thiệu tôi đến ban biên tập tập san quốc tế, vẻ mặt cũng không có bất kỳ nét thích thú nào, cũng không khen lấy một chữ, không ngờ…… Tôi bất luận như thế nào cũng không nghĩ ra, cái tập san mà ông ấy giới thiệu giúp tôi lại là tạp chí Science; vậy mà lại là cái tạp chí tiêu biểu cho trình độ học thuật bậc nhất trong giới khoa học tự nhiên quốc tế –Science!

Làm sao có thể?!

Phải biết rằng, đây chính là tạp chí uy tín ngạo mạn nhất với rất nhiều học giả nổi tiếng muốn gửi một bài mà không được; cũng phải nói rằng…… tôi căn bản không học y, thậm chí cũng không biết nhiều kiến thức dược lý cho lắm.

Tôi chỉ là trong quá trình trị liệu cho Hà Viện Viện, kết hợp quan sát thống kê cùng kiến thức lâm sàng của mình, tham khảo các ghi chép điều trị trươc đây của giáo sư Lý cùng các loại phương án điều trị thường được tiến hành trên quốc tế, tiến hành một số điều chỉnh cải thiện và tổng hợp, dần dần thoát khỏi phương án của giáo sư Lý, rồi lại từ từ hiện lên một cách điều trị rõ ràng khác biệt. Tôi chỉ là căn cứ trên thực tế, bên cạnh đó đưa ra nghiệm chứng vài loại thực vật và vị thuốc kết hợp trong đó để ổn định tính chất; Tôi chỉ dùng phương pháp toán học mà xây dựng một mô hình, từ trên lý luận chứng minh thức ăn và các vị thuốc có thể phối hợp, cùng với nguyên lý xung đột và phối hợp nhiều loại tính trạng bất đồng…… Kết quả, thật bất ngờ, thật bất ngờ, tôi thật sự thật bất ngờ!

Tôi luống cuống tay chân loạn lấy điện thoại di động ra, gọi cho Lương Trạm, điện thoại lại bận.

Chết tiệt!

Tôi vỗ vỗ gương mặt, hít mấy hơi bắt đầu đi dạo ở trong trường, nhìn những gốc bạch dương cao lớn bên đường; dưới những kẻ tường vươn lên mấy nhánh cây đang khoe sắc hoa không tên; xa xa trên sân bóng rổ là mấy anh chàng đẹp trai áo màu đỏ lưng ướt đẫm mồ hôi; đằng kia là cái căntin mà ngày nào tôi cũng phải hơn một lần đi qua; phía trên căntin vĩnh viễn là cô chủ vẻ mặt vô tình…… Cứ đi như vậy, một cảm xúc nào đó đã chôn sâu trong đáy lò


Duck hunt