
Rồi đi tới ghế sofa ngồi đọc báo.
Alex làu bàu nói:
"Đúng là có tí phụ nữ có khác, không có nhân tính."
Một tiếng rưỡi sau, Alex kéo chiếc rèm màu be chấm đất ra, không tiếc lời khen nói với Lăng Diệp:
"Chiếc váy này đúng là dành riêng cho cô ấy nha! Cô ấy là người con gái đẹp nhất mà tôi đã từng gặp, không ai sánh được!"
Lăng Diệp ngẩng đầu lên, giây phút anh nhìn thấy Úc Hàn Yên, hai mắt liền phát sáng, trái tim đập rộn ràng.
Chiếc váy đuôi cá dáng dài cúp ngực màu đỏ chót, kết hợp với làn da mịn màng, sáng láng, trong suốt của cô càng tăng thêm vẻ quyến rũ. Chất tơ lụa bó sát vào thân thể để lộ ra đường cong hoàn mỹ, từ phần trên đầu gối
xuống dưới được thiết kế rối bù, làm tôn lên nửa người dưới thon dài của cô. Mái tóc dài màu hạt dẻ được búi rối thấp, lỏng lẻo sau đầu, lộ ra
vẻ cuốn hút sang trọng. Đôi khuyên tai tua rua đính kim cương nửa ẩn nửa hiện, giống như dòng nước suối đang trút xuống, khiến cho người khác
thật muốn đưa tay chạm vào.
Vâng trán đầy đặn mịn màng; hai con
ngươi trong mắt sáng ngời; chiếc mũi xinh xắn tinh tế; đôi môi đỏ mọng
ướt át; chiếc cổ cao trắng nõn; bờ vai mượt mà mê người; xương quai xanh hoàn mỹ tinh xảo; bộ ngực cao đẫy đã; vòng eo con kiến chưa được một
nắm. . . . . . Úc Hàn Yên xinh đẹp, mỹ miều như thế, thật khiến người ta muốn giấu đi, để thưởng thức một mình.
Úc Hàn Yên bị Lăng Diệp nhìn chằm chằm khiến cả người không được tự nhiên. Ánh mắt của anh quá trần trụi, quá nóng bỏng, làm cô có cảm giác giống như mình không
mặc gì, để trần trụi trước mặt anh vậy. Cuối cùng cô không nhịn được,
lên tiếng:
"Sao anh cứ nhìn tôi vậy?"
Lăng Diệp đứng dậy, từ từ đi đến trước mặt Úc Hàn Yên, cúi đầu xuống đặt một nụ hôn lên môi cô, dùng giọng nói trầm ấm, khêu gợi thì thầm vào tai cô:
"Rất đẹp."
Khuôn mặt nhỏ nhắn luôn ráo hoảnh trước những tình huống đã quá quen thuộc
này của Úc Hàn Yên, đột nhiên trở nên lúng túng. Cô đứng yên tại chỗ, im lặng không biết làm gì.
Lăng Diệp nhếch miệng gợi lên một đường cong đẹp mắt. Anh cầm lấy bàn tay thon dài trắng nõn của cô, dắt cô đi ra cửa.
Ngồi trên xe, Úc Hàn Yên không ngừng liếc trộm Lăng Diệp. Trong đầu cô không ngừng lặp đi lặp lại câu nói Alex ——"Tính cách của tôi đã đắc tội với
rất nhiều người, nhưng tôi vẫn được bình yên vô sự là nhờ có Lăng Diệp ở đằng sau. Anh ấy đã lặng lẽ giải quyết những người đó giúp tôi. Anh ấy
là một người rất đơn giản. Nếu cô thật lòng đối với anh ấy, anh ấy cũng
sẽ dùng sự chân thành để đáp lại cô."
"Có phải em đang muốn anh hôn em không ?"
Mặc dù Lăng Diệp vẫn nhìn về phía trước, nhưng đối với mọi cử động của Úc
Hàn Yên, anh đều nắm rõ như lòng bàn tay. Anh lên tiếng trêu chọc cô.
". . . . . ." Grừ… Grừ… Tên đàn ông đáng ghét! Úc Hàn Yên xoay khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng nhìn ra ngoài cửa sổ.
Xe chạy qua đoạn đường sầm uất, dừng lại trước một khách sạn được thiết kế theo phong cách hoàng cung, đang bật đèn sáng trưng. Khách sạn có diện
tích rộng lớn, khí thế phi phàm, tổng cộng có hai tầng, chỉ cần đứng ở
cửa thôi cũng đã cảm nhận được sự xa hoa, sang trọng của nó rồi. Các
phòng ốc bên trong khách sạn đập vào mắt toàn là màu vàng, nhưng lại
không hề có chút thô tục nào. Tất cả các chi tiết trong khách sạn từ lớn cho đến nhỏ đều được xử lý giống như phong cách lịch lãm, khiêm nhường
của thân sĩ và thanh lịch, nhẹ nhàng của thục nữ.
Giữa trần nhà
trong phòng khách được treo một chiếc đèn chùm pha lê khổng lồ óng ánh
sắc vàng, nhìn nhẹ nhàng giống như chiếc vay thướt tha của người vũ nữ.
Bao quanh chiếc đèn khổng lồ là vô số đèn nhỏ, khiến cho cả hội trường
càng thêm nguy nga lộng lẫy. Thẳng phía dưới chiếc đèn chùm là một đài
phun nước, đặt giữa hồ nước hình tròn. Bên trên đài đặt pho tượng nữ
thần Hy Lạp cổ đại thanh lịch, cao quý, đang giơ cao chiếc gậy quyền.
Xung quanh nữ thần là bảy thiên thần nhỏ. Tất cả các pho tượng đều được
đúc bằng vàng ròng, trông vô cùng sống động. Từ cây gậy cầm quyền của nữ thần từng dòng nước được phun ra, chảy vào miệng những thiên thần nhỏ
vô cùng chính xác.
Lúc này trong phòng khách đã tụ tập rất nhiều
nam thanh nữ tú trong những bộ đồ lộng lẫy. Mọi người đang ưu nhã nâng
ly, chuyện trò rất vui vẻ, hài hòa.
Người đứng ở cửa vào phòng khách lớn tiếng tuyên bố:
"Chủ tịch tập đoàn Lăng Thị —— ngài Lăng Diệp đến."
Trong nhất thời, những người tham dự không hẹn mà đều ngưng nói chuyện, tất
cả đều xoay người nhìn về phía người vừa tới, làm tư thế chào đón hết
sức tôn kính, giống như nghênh đón Hoàng Đế vậy.
Nói Lăng Diệp là hoàng đế trong giới thương nghiệp cũng không quá đáng. Không ai có thể
biết được gia tài của anh tổng cộng có bao nhiêu. Sản nghiệp của tập
đoàn Lăng Thị trải dài khắp toàn cầu, liên quan đến tất cả các ngành
nghề khác nhau, bao gồm vũ khí, dầu hỏa, than đá, tài chính, truyền
thông, giao thông vận tải, châu báu, bất động sản, và các ngành công
nghiệp khác. Nghe nói, riêng mình anh đã nắm giữ 80% số cổ phần của tập
đoàn Lăng Thị rồi. Nếu chuyển đổi ra tiền, không thể nghi ngờ sẽ là một
con s