
Chi Giới đến tột cùng nơi nào đắc tội cha? Ban đầu là chính cha đem cậu ta nhận trở về nuôi dưỡng lớn lên, tại sao không thể chân chính thương cậu ta, ngược lại khắp nơi phòng bị cậu ta như vậy?”
“Dã tâm của hắn quá lớn, năng lực quá mạnh mẻ. . . . . .”
“Cho nên cha lo lắng cho nhi tử mình không bằng cậu ta, Khuyết thị sớm muộn rơi vào trong tay cậu ta?” Khuyết Lạc lắc đầu một cái, cười nhạt một tiếng, “Vậy bây giờ đem cậu ta đuổi ra khỏi Khuyết thị không phải vừa vặn?”
“Còn chưa phải là thời điểm.” Khuyết Văn phiền muộn trừng hắn một cái, không nhịn được nói.
Hiện tại Nhâm Chi Giới danh tiếng như mặt trời buổi trưa, năng lực quá rõ ràng, công khai đuổi hắn đi, hắn không báo thù mới kỳ quái, còn nói, mình cũng không muốn ở thương giới lưu lại một tội danh hẹp hòi vô tình.
“Đúng vậy a, còn không phải là thời điểm, con cọp có lúc sẽ giơ móng vuốt , hù dọa cũng sẽ hù chết cha.” ( thằng con trời đánh! > “Đây là chuyện gì xảy ra?” Nhâm Chi Giới giữ yên lặng thật lâu mới mở miệng.
“Cái gì chuyện gì xảy ra?” Lam Lăng lầu bầu một tiếng, giống như con mèo nhỏ khéo léo dựa vào trong ngực rộng rãi của hắn , động cũng không muốn động.
“Em là xử nữ.”
“Em vốn chính là. . . . . .” Nàng đột nhiên biết vấn đề ở nơi nào, khẽ nâng mắt thu hút nhìn hắn, “Anh không thích em là xử nữ?”
Nhâm Chi Giới như có điều suy nghĩ nhìn nàng một hồi lâu, xoay mình đưa tay chế trụ cằm của nàng, kịch liệt hôn, cho đến khi nàng sắp hít thở không thông, hắn mới không tình nguyện đem nàng buông ra.
“Khuyết lạc không có đụng em, nhưng là ngày đó buổi tối. . . . . .” Hắn cũng không quên kia tiếng rên rỉ không ngừng cùng kích tình hô hào.
“Ngày đó buổi tối là hắn ép em.” Nói đến ngày đó buổi tối Khuyết Lạc chơi ác, Lam Lăng liền không nhịn được cắn răng nghiến lợi.
“Ép em cái gì?” Đầu ngón tay của hắn ôn nhu nhẹ phẩy qua khuôn mặt nhỏ nhắn đô đô tức giận của nàng, dụ dỗ.
“Hắn ép em làm. . . . . .” Lam Lăng nhìn về phía Nhâm Chi Giới, nói không ra Khuyết Lạc muốn nàng làm cái gì, loại chuyện đó. . . . . . Quá biến thái, vừa nghĩ tới nàng vừa tức vừa xấu hổ, không cách nào nhe răng.
“Nói, hắn ép em làm cái gì, hử?”
“Tóm lại chính là chuyện xấu.” Nàng không muốn nói.
“Anh ta ép em lên tiếng vờ rên rỉ, cố ý cho anh lầu dưới nghe thấy?”
Lam Lăng hô hấp cứng lại, xoay đi chổ khác, coi như là cam chịu.
“Lam Lăng.” Nhâm Chi Giới ôm mặt của nàng để cho nàng đối mặt hắn, hôn lên môi của nàng cùng mũi trong nháy mắt bị nước mắt kia làm thấm ướt , mang theo nụ cười nói: “Anh phải nói, anh thật cao hứng anh ta chẳng qua là ép em làm cái kia, mà không phải thật chạm vào em.”
“Đây chính là em dùng tự do đổi , hắn nói chỉ cần em hảo hảo diễn tốt vai tình nhân, qua một chút sẽ để cho em trở về Đài Loan, cho nên em mới đáp ứng hắn làm cái loại chuyện đó mắc cở chết người. . . . . .” Vừa nghĩ tới chuyện phát sinh kia, nàng không nhịn được tức giận, đột nhiên đưa ra quyền hướng lồng ngực hắn đánh, “Nhưng là anh đáng chết cũng ở lầu dưới cùng Quan Vũ Điệp mây mưa vui vẻ! Ghê tởm! thiên đao vạn quả!”
“Miệng của em hư như vậy, thật không khả ái.”
“Đúng vậy a, tôi là không có giống Quan Vũ Điệp ôn nhu động lòng người, anh nhớ cô ấy cũng có thể đi tìm, tôi cũng không có cần giữ lấy anh không thả.” Lam Lăng quay mặt qua chỗ khác đưa lưng về phía hắn.
Kia lưng xinh đẹp trần truồng không tỳ vết đập vào mắt Nhâm Chi Giới vừa nhìn hô hấp liền cứng lại, dục vọng mạnh mẽ lần nữa đánh úp về phía hắn.
Hắn không khỏi đưa tay ra theo sát phía sau nhốt chặt nàng, đầu ngón tay thon dài hơi thô dò hướng trước ngực nàng mềm mại đứng vững mà ôm trọn, nhẹ nhàng trêu chọc nụ hoa mẫn cảm.
“Nhâm Chi Giới. . . . . .” Nàng ưm một tiếng, vừa – xấu hổ thấp kêu tên của hắn.
“Ngày đó cũng không phải lỗi của anh hoàn toàn, nếu không phải là em cái kia mưu mô có chút hiệu quả làm anh khống chế không được hơn uống một chút rượu, cũng sẽ không kìm hãm được đụng cô ấy.” Hắn khẽ cắn cổ nhạy cảm trắng nõn , dọc theo sống lưng vẫn đi xuống hôn lên, nữa đở eo nhỏ của nàng, đem thân thể của nàng chuyển sang, tham lam ngậm lấy một nhủ tiêm cắn mút.
Nàng không khỏi đem thân thể hướng hắn, để cho hắn hôn sâu hơn, thỏa mãn phát ra một hồi một trận vui vẻ rên rỉ.
Hắn đem nàng đè ở phía dưới, nhẹ nhàng ma sát trêu chọc, “Là lỗi của em, biết không? Từ một khắc bắt đầu nhìn thấy em, anh liền bị em mê phải đầu óc choáng váng rồi, Nhâm Chi Giới không còn là Nhâm Chi Giới nữa.”
“Thật?” Lam Lăng cặp mắt bao hàm dục hỏa thẳng nhìn vào hắn, không thể tin được lời hắn nói.
“Trăm phần trăm.” Một động thân, hắn không hỏi ý kiến gì liền tiến vào nàng, đem hai người dục hỏa hoàn toàn đốt nổ tung.
Nàng hô hào lên tiếng, trèo chặt ở vai hắn, ngón tay ngọc thật sâu đâm vào trong da thịt cổ đồng của hắn.
Thân thể tuyết trắng mỹ lệ theo hắn cường lực kéo ra đưa vào mà cuồng nhiệt run rẩy không dứt, eo mãnh khảnh giống như cành liễu tùy thời mà đón gió, hai vú rất tròn đứng vững cũng vì kịch liệt mà bãi động, chân thon dài vén ở chung một chỗ chặt chẽ dây dưa hắn.
“Em thật là đẹp, Lam Lăng.” Hắn cắn