Tính Kế Xem Mắt

Tính Kế Xem Mắt

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321711

Bình chọn: 7.00/10/171 lượt.

“Cái này có phải là muốn nói em cần phải thục nữ một chút không?”

“Trừ bỏ việc không nói những câu cửa miệng kia, hành động bên ngoài không quá mức thoải mái, em có thể cứ là chính mình là được.”

Tống Ninh Ninh nhớ rõ anh trai cô đã nói qua cha của Đỗ Phù Lãng là một họa sĩ, mẹ là một nghệ sĩ âm nhạc, xem ra đúng là những nhà nghệ thuật thế gia rồi…

“Khó trị.” Cô lẩm bẩm trong miệng.

Anh nhíu mày, “Hiện tại muốn rút lui đã là quá muộn rồi.”

“Em biết!” Cô suy nghĩ đã quyết tâm trong lòng nói với anh. “Đến lúc đó em sẽ tuyệt đối cho anh một người bạn gái hoàn mỹ.”

Anh hoài nghi nhìn cô chằm chằm.

“Em có thể hiểu ánh mắt đó của anh như là một điều vũ nhục không?” Cô hờn giận lườm anh một cái, “Đừng quên, lần đầu tiên chúng ta gặp nhau, cách ăn mặc đó của em còn có thể dọa người.”

“Nhưng vừa nói liền phá hủy toàn bộ.”

“Mẹ nó!” Cô giẩu môi, biểu tình căm giận kháng nghị, “Còn không phải do anh khiến em tức giận sao?”

Anh không nói thêm nữa, chỉ bình tĩnh nhìn cô.

Cô bị anh nhìn như thế cảm thấy chột dạ, “Được rồi, em biết. Ít nhất là lúc có ba mẹ

anh, em sẽ là một cô gái tao nhã thục nữ.”

“Tốt lắm.” Đỗ Phù Lãng mỉm cười, hài lòng hôn lên môi cô.

Người phụ nữ này đã triệt để nắm bắt được anh rồi, nhưng là anh phải cẩn thận không thể để cho cô phát hiện điều này được, bởi vì anh tin chắc rằng, cô nhất định sẽ hiểu được một điều “Được một tấc lại muốn tiến một thước” kia.

Editor: Chuongnhobe.

“Nói thật, Ninh Ninh, quả thật con rất khác so với lần đầu tiên chúng ta gặp mặt.” Đỗ Lệnh Minh mỉm cười nhìn cô gái nhỏ ngồi trước mặt.

Khóe miệng Tống Ninh Ninh dương lên, mắt chớp chớp, nhìn về phía ông lão đang tươi cười ở trước mắt, “Ông nội chính là người mà con giúp đuổi theo tên cướp sao?”

Đỗ Lệnh Minh gật đầu, màn rượt đuổi của cô đó đã khiến cho ông rất có hảo cảm đối với cô bé này, ngay lúc đó ông đã muốn tác hợp cho cô cùng với cháu nội mình thành một đôi rồi. Có điều, vốn ông nghĩ rằng cô là một người có tính tình ngang ngược, nhưng hôm nay khi chính thức gặp mặt mới phát hiện ra cô thật ra lại là một tiểu thư tao nhã.

“Nhớ đến ngày đó thật đúng là…” Tống Ninh Ninh mỉm cười, “Hôm đó con có chút xúc động. Nhưng, con thật sự không chịu nổi sự việc bất bình diễn ra ngay trước mắt mình.”

“Rất có tinh thần trượng nghĩa là rất tốt.” Diệp Linh ở một bên nhẹ giọng nói, sự chăm chút cẩn thận của Đỗ Phù Lãng đối với cô gái nhỏ này khiến bà nhìn không ra một chút tính cách nào từ nhỏ đến lớn của bà nữa rồi, “Nhưng phải chú ý an toàn của bản thân nữa.”

“Con biết rồi.” Tống Ninh Ninh ôn thuận gật đầu, “Cảm ơn bác gái.”

Đỗ Phù Lãng nghiêng đầu nhìn bộ dạng vui vẻ sâu trong lòng của bạn gái mình , anh phát hiện hóa ra cô cũng rất có khả năng diễn trò.

“Ba, con thấy Ninh Ninh một chút cũng không giống với hình tượng sở thích của người.” Đỗ Duy Canh nhẹ hớp một ngụm rượu đỏ trên bàn, nhẹ nhàng nói.

“Quả thật con bé không giống với hình tượng cháu dâu trước giờ của ta.” Đỗ Lệnh Minh gật đầu phụ họa, “Anh trai của Ninh Ninh còn nói với ta rằng con bé rất thô lỗ.”

Cái tên ẻo lả chết tiệt kia! Trong lòng Tống Ninh Ninh mắng anh trai của chính mình. Dám nói xấu cô với người khác – khi nào có cơ hội nhất định cô sẽ tìm anh ta để tính sổ.

“Có thể là bởi vì dưới con còn hai đứa em gái nữa vô cùng dịu dàng, cho nên con liền…”

“Khụ!” Đỗ Phù Lãng nhẹ hắng giọng.

Tống Ninh Ninh lập tức hít một hơi thật sâu, lộ ra một nụ cười nhạt, “Cho nên đối với anh trai thì con mới có thể trở thành người vô cùng thô lỗ như vậy.”

“Yêu cầu của anh trai con thật là quá cao rồi.” Đỗ Lệnh Minh phất tay, cười thoải mái nói: “Theo ta thấy thì con rất tốt, chắc chắn A Sáng cũng cảm nhận được điều này, phải không?”

“Đương nhiên.” Nhìn cô đá lông nheo với anh, Đỗ Phù Lãng thiếu chút nữa đã không nhịn được mà bật cười.

Đây là lần đầu tiên Tống Ninh Ninh chính thức gặp mặt người nhà của Đỗ Phù Lãng, vì anh, cô đã đồng ý với đề nghị của em gái Thanh Thanh, ăn mặc thật tốt một lần, khiến cho bản thân mình trở thành một người thật xinh đẹp rạng ngời.

Nhưng điều làm cô thoả mãn nhất, chính là nhìn thấy vẻ mặt kinh diễm của Đỗ Phù Lãng khi mới nhìn thấy bộ dáng của cô lúc đó. Cô có thể không cần để ý đến suy nghĩ của người khác về bản thân mình, nhưng cô hy vọng đây chính là hình tượng phụ nữ mà anh mong muốn.

Bởi vì không khí quá vui vẻ khiến Đỗ Lệnh Minh cao hứng uống quá mấy chén, trên bàn ăn vẫn đầy thức ă, ông đã có chút không chịu nổi sức ảnh hưởng của rượu.

“Ba, người có sao không?” Đỗ Duy Canh lo lắng nhìn cha mình.

“Thật sự là ta đã già rồi.” Đỗ Lệnh Minh lắc đầu, “Không muốn gục cũng phải gục rồi, uống chưa được bao nhiêu đã say rồi.”

“Ba, hôm nay ba uống cũng không ít rồi.” Diệp Linh đứng ở một bên cười nói, “Con thấy hôm nay là do A Sáng đưa bạn gái tới ăn cơm cùng, khiến người rất vui đúng không?”

“Bị con nhìn ra rồi.” Đỗ Lệnh Minh cười gật đầu.

“Ba, hay là con đưa người về nghỉ một chút.” Đỗ Duy Canh cầm lấy khăn lau miệng, rồi đứng lên.

“Không cần, bảo lái xe đưa ta trở về là được.” Đỗ Lệnh Minh vung tay lên ngăn độ


Polaroid