
nào không biết?
“Uy, dứt khoát một chút, rốt cục có làm hay không? Đừng có như nữ nhân, lề mề
cùng ưỡn ẹo.” Nàng không nhịn được quở trách.
Lề mề?! Ưỡn ẹo?! Này.....Điều này thật sự quá ô nhục hắn. “Hảo! Dĩ nhiên không
thành vấn đề!” Hắn đáp ứng một tiếng.
“Ân, thế này còn tạm được.” Khởi Diệu gật đầu nói “Đúng rồi, ta còn chưa biết
tên ngươi.”
“Ta tên là Hoắc Lỗi.”
“Hỏa Lôi?!”
“Là Hoắc – Lỗi. Hoắc trong hết bệnh, Lỗi trong quang minh lỗi lạc.” Hắn vẻ mặt
đắc ý tự giới thiệu.
“Nga, phải không?” Khởi Diệu liếc hắn một cái, phản bác: “Ta xem là Hoắc trong
bệnh dịch tả, Lỗi trong cục đá.”
“Diệu nha đầu, ngươi cũng đừng làm tổn thương ta.” Hoắc Lỗi như đưa đám nói,
hoàn toàn mất hết đắc ý lúc trước. Thiệt là! Tên hay như vậy, lại bị nha đầu
này nói thành như vậy, khiến người ta nhục chí.
“Được rồi! Hoắc Lỗi, cái tên này thật đúng là khó đọc.” Vào lúc này nàng lại
ngại tên của người khác khó đọc.”Gọi Hỏa Lôi còn tương đối dễ nghe. Dù sao có
thiên lôi, địa lôi, gọi là Hỏa Lôi cũng không sai, xem ngươi cao lớn như vậy,
gọi là Đại Hỏa: Hỏa Hoạn Lôi tốt lắm!” Nàng bá đạo kết luận.
“Ta...”
Không đợi Hoắc Lỗi phản đối, nàng liền rất nghĩa khí hòa giải vỗ vỗ bờ vai của
hắn, ranh mãnh lớn tiếng nói: “Ngươi không cần cảm tạ ta lấy cái tên này dễ
nghe, lại vang dội như vậy, con người của ta làm việc tốt cũng không yêu cầu
người ta hồi báo.”
Hoắc Lỗi nghe xong thật là dở khóc dở cười, không biết nói gì mới phải.
“Đúng rồi, Đại Hỏa: Hỏa Hoạn Lôi, làm sao ngươi biết ta là Diệu nha đầu?” Khởi
Diệu đột nhiên nhớ tới chuyện này.
“Thế nào không biết, hiện tại toàn bộ sơn trang từ trên xuống dưới có ai không
biết đại danh Diệu nha đầu ngưoi.” Hoắc Lỗi cười khổ.
“Nga, thật không nghĩ tới ta nổi danh như vậy!” Nàng hân hoan lại đắc ý cao
giọng: “Như vậy đi! Hôm nay ta đang vui, cho nên trừng phạt giảm phân nửa,
ngươi chỉ cần giúp ta lật đất là tốt rồi.” Vừa nói vừa đẩy hắn hướng vườn dược
thảo đi tới.
Đối với Khởi Diệu mà nói,
Hàn Nguyệt sơn trang thật sự là nơi vui chơi, bất kỳ địa phương nào cũng đáng
để thám hiểm. Nàng giống như lạc vào Grand View Garden (một cảnh quan
vườn nội thất lớn được xây dựng trong tiểu thuyết "Hồng lâu mộng"), mỗi ngày đều tìm một chỗ tham quan. Dĩ nhiên, nàng
đều là âm thầm tiến vào, nếu để cho mọi người biết, vậy còn gì vui? Giống như
hôm nay, nàng thừa dịp mọi người nghỉ ngơi buổi trưa hành động, mục tiêu là thư
phòng.
Ngay từ mấy ngày trước, nàng cũng đã tìm hiểu rõ ràng đường đến thư phòng, thư
phòng ở bên trong Bắc viện, mà Bắc viện là chỗ chủ nhân ở, không có phép của
trang chủ không được tùy tiện đi vào; đặc biệt là buổi tối, bất cứ kẻ nào cũng
không được đến gần.
Thật là một quái nhân! Bất quá người đặt tên biệt viện trong sơn trang mình là
Đông viện, Tây viện, Nam viện và Bắc viện, nói vậy cũng không bình thường mấy.
Thật là có đủ tư tưởng!
Lần này nàng mạo hiểm như vậy chọn đúng thư phòng, trừ việc cảm thấy kích
thích, còn có lý do rất trọng yếu, chính là nàng muốn mượn sách y học xem một
chút.
Từ nhỏ nàng được phụ thân hun đúc, đối với Đông y vô cùng đam mê, cho nên khi
còn bé người khác gối chính là sách thơ Đường, nàng lại là sách nghiên cứu thảo
mộc. Gần đây nàng cảm giác sâu sắc mình sở học không đủ, mặc dù được huấn luyện
y học của thế kỷ 20, nhưng là ở thời đại này công cụ thuốc men bị hạn chế, rất
nhiều kĩ thuật không có cách nào phát huy công dụng, vì vậy nàng muốn tìm sách
y học gia tăng kiến thức.
Xuyên qua hoa viên, Khởi Diệu đi tới cấm khu của sơn trang – Bắc viện. Vì để
tránh bị người khác phát hiện, nàng mắt nhìn thẳng bước nhanh, tìm kiếm mục
tiêu thám hiểm hôm nay.
Rất nhanh, nàng tìm được thư phòng, nhẹ nhàng gõ cửa, xác định bên trong không
có ai mới đẩy phòng đi vào. Sau khi vào phòng, nàng cẩn thận tra xét bốn phía,
lần nữa xác định thật không có ai, mới buông lỏng ngẩng đầu nhìn tàng thư bên
trong thư phòng.
Không nhìn còn không sao, vừa nhìn đã khiến nàng choáng váng, há miệng sững sờ
tại chỗ. Thật là nhiều sách! Dọc theo hai bên tường trên giá sách bày đủ loại
sách, hơn nữa dường như bày không đủ, lại làm cái tủ đặt ở bàn đọc sách bên
cạnh. Khởi Diệu nhảy cẫng kích động hướng giá sách đi tới, tìm kiếm sách nàng
cần.
“Hô!” Khởi Diệu thở ra một hơi, duỗi thân, chuyển động cổ đang cứng nhắc, lấy
tay xoa xoa mắt xót, cuối cùng đem sách trên giá đại khái xem một lần, nàng
phát hiện chủ nhân sơn trang đặc biệt thích sách y, bói toán cùng quỷ quái
truyền thuyết dân gian lưu truyền.
Ai! Nên đi, bị phát hiện liền nguy. Nàng không thôi quay lại nhìn giá sách vài
lần.
Vừa ra cửa phòng, liền thấy phía chân trời đã nhuộm ánh hồng, Khởi Diệu trong
lòng kêu to không ổn, vội vàng xốc váy, nhanh chóng hướng gian phòng của mình
phóng tới.
“Tiểu thư, là ngươi sao?” Thanh âm Tiểu Xuân từ ngoài cửa truyền đến.
Khởi Diệu vuốt ngực thở hổn hển mấy hơi, mới lại mở ra cửa phòng.
Vừa thấy tiểu thư bình an trở về, Tiểu Xuân không che được cao hứng vỗ tay cám
ơn lão thiên gia, sau đó xoay người hỏi: “Tiểu