watch sexy videos at nza-vids!
Tiên Sinh Cách Xa Tôi Một Chút

Tiên Sinh Cách Xa Tôi Một Chút

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321895

Bình chọn: 10.00/10/189 lượt.

mắt, nghi ngờ nhìn cô."Lam Lam, dường như cậu rất sốt ruột?"

"Mình . . . " Quan Hướng Lam ngẩng đầu nhìn cô ấy, lại thấy có người đứng ở

cửa, vừa nhìn thấy người nọ, cô lập tức cau mày."Ngôn Tử Ngự, anh tới

đây làm gì?"

"Tới tìm em."Ngôn Tử Ngự nhìn cô, thấy gương mặt cô vẫn tích tụ lửa giận là anh biết cơn giận của quả bom này còn chưa tan.

"A! Nam chính xuất hiện." Thấy Ngôn Tử Ngự, Đồ tiểu thư cười đến vui sướng.

"Đã lâu không gặp." Ngôn Tử Ngự gật đầu mỉm cười với Đồ tiểu thư, vừa liếc

Quan Hướng Lam một cái, "Thật ngại quá, có thể để cho tôi và

tiểu Lam nói chuyện riêng được không?"

"Nói? Nói chuyện gì? Tôi

với anh có gì để nói!" Quan Hướng Lam hung ác nói với anh. Ngôn Tử Ngự

cười một tiếng với cô, tròng mắt đen chợt lóe hung ác rồi biến mất."Dĩ

nhiên cần nói chuyện, tiểu Lam, nhờ phúc của em, anh đã nằm trên giường

rất nhiều ngày đấy!"Cho tới hôm nay vết thương của anh mới khỏi.

"Hừ, mình mềm yếu cũng đừng trách người khác!"Quan Hướng Lam hừ lạnh, mới

không sợ uy hiếp của anh."Nếu anh ngại không đủ, tôi có thể làm cho anh

nằm lâu hơn."

Đồ tiểu thư liếc hai người một cái, nhạy cảm phát

hiện khác thường giữa hai người, cô ấy rất thức thời địa bưng trà hoa

đứng dậy."Vậy các người từ từ nói, tôi không quấy rầy các người."Nói

xong, cô ấy đi ra khỏi phòng tập, còn rất tốt bụng đóng cửa lại.

À! Thì ra là chuyện lá cải kia còn có một nữ phụ bất ngờ!

"Này!" Thấy đại tiểu thư nhà họ Đồ thật sự đi, còn kéo cửa lại, Quan Hướng Lam không khỏi giậm chân, tức giận trừng mắt nhìn Ngôn Tử Ngự.

"Họ Ngôn, tôi với anh không có gì để nói." Nói xong, cô vòng qua anh liền muốn rời khỏi.

"Tiểu Lam." Ngôn Tử Ngự kéo cô.

"Buông tay!" Quan Hướng Lam lập tức bắt lấy tay của anh, chân trái lui về phía sau, eo dùng sức, muốn ném anh lần nữa.

Ngôn Tử Ngự đoán được, trước động tác của cô, anh gấp chân lại, nhanh chóng đá xuống, phá giải tấn công của cô.

"Oa!"Không ngờ tới anh sẽ đánh lại, Quan Hướng Lam trợt chân, cả người cũng ngã

xuống mà anh thuận thế áp xuống người cô."Chết tiệt, buông tôi ra!"

Bị đè ở phía dưới, Quan Hướng Lam dùng sức giãy giụa, chân vừa nhấc muốn đá ngay chỗ kín của Ngôn Tử Ngự.

"Này!" Ngôn Tử Ngự trợn to mắt, vội vàng ngăn chặn chân của cô, bắt lấy cái

tay của cô giơ cao khỏi đầu, khuôn mặt tuấn tú cũng tích tụ lửa giận.

"Quan Hướng Lam, em ngang tàn bạo ngược đủ chưa?" Cô gái dã man này còn muốn

đá chỗ đó của anh, nếu thật sự bị đá, đời này anh cũng sẽ

không phải là đàn ông chân chính nữa.

"Tên lường gạt anh lại dám

nói tôi ngang tàn bạo ngược?"Quan Hướng Lam trợn tròn mắt, tức giận

hơn."Vậy tôi liền ngang tàn bạo ngược cho anh xem!"Nói xong, cô dồn sức

giãy giụa, thậm chí há mồm muốn cắn anh.

"A!" Không cẩn thận bị

cô đá trúng, Ngôn Tử Ngự kêu rên, hoàn toàn tức giận, thấy cô há mồm

muốn cắn anh, dứt khoát cúi đầu dùng sức chặn cái miệng nhỏ nhắn lại.

"Ưm!"Mặt cương thi này còn dám hôn cô? Quan Hướng Lam tức giận muốn tách khỏi,

lại trốn không ra môi của anh, cô giận, dứt khoát dùng sức cắn anh.

Đang lúc cô muốn cắn xuống thì lông mày Ngôn Tử Ngự nhíu lại, nhìn ra ý đồ của cô, răng mở ra cắn môi mềm dưới trước.

"A!" Quan Hướng Lam rên rỉ, cánh môi lập tức bị buông ra."Anh... Ngôn Tử Ngự, anh lại dám cắn tôi!" Cô không thể tin trừng anh.

"Anh chỉ hành động trước em mà thôi." Ngôn Tử Ngự cười đến rất xấu xa, "Hơn

nữa so với cú ném qua vai của em thì cái này không đáng kể !"Hừ! Cắn cô

chỉ là trả thù nho nhỏ, thật ra anh muốn cô nằm ở trên giường không thể

động đậy.

"Anh -- -. . . " Tên khốn kiếp này! Quan Hướng Lam giận đến không nói nên lời, lại tránh né kiềm chế của anh, cô không nhịn

được cắn răng rống giận."Họ Ngôn, rốt cuộc anh muốn làm gì nữa hả? Đừng

quên, chúng ta đã chia tay, anh cách xa tôi một chút, đừng dây dưa với

tôi nữa!"

"Chia tay?"Ngôn Tử Ngự nhếch mày, khuôn mặt tuấn tú

hiện lên đùa cợt."Tiểu Lam, chúng ta từng qua lại lúc nào? Sao anh không biết?"

"Tôi... " Đúng vậy! Bọn họ qua lại lúc nào? Sao cô lại dùng cái từ này?

Quan Hướng Lam sửng sốt, thấy ánh mắt đùa cợt của anh, cái loại cảm giác bị chọc thủng khí cầu làm cho cô giận hơn.

"Anh...Anh cút đi! Đi tìm vợ chưa cưới của anh đi, đừng dây dưa với tôi nữa!"

"Vợ chưa cuới?"Ngôn Tử Ngự khẽ cau mày."Vợ chưa cưới nào?"

"Hừ! Giả ngu cái gì! Không phải là anh và người ta hôn đến khó chia lìa sao? Lúc này lại không thừa nhận?" Người đàn ông này, hèn hạ!

"Lina không phải là vợ chưa cưới của anh." Ngôn Tử Ngự than thở, nhẹ nhàng

giải thích."Anh và Lina chỉ là bạn bè, em đừng tin mấy chuyện lá cải

trong trấn."

"Ha!" Quan Hướng Lam mới không tin lời của anh,

giọng nói mang theo ghen tuông rất nồng."Bạn bè? Bạn bè gặp nhau phải

nóng bỏng như vậy sao?" Anh nghĩ cô ngu ngốc sao?

Nghe ra ghen

tuông trong lời nói của cô, ánh mắt Ngôn Tử Ngự kỳ lạ, rất hứng thú mà

nhìn cô."Tiểu Lam, sao anh lại nghe ra được vị chua rất nồng?"

Anh vểnh môi mỏng, cười đến tà tứ, khuôn mặt tuấn tú gần sát vào cô, hơi

thở nóng bỏng nhẹ nhàng phất nhẹ vào khuôn mặt nhỏ nhắn."Em đang ăn giấm phải không?"