
t vào trong sương mù.
“Đàn ông a, đồng
nghiệp của Trình Tường, ta gặp rồi, hơn chúng ta hai tuổi, dung mạo hạng nhất,
bằng cấp hạng nhất, nghề nghiệp hạng nhất, dù thế nào cũng tuyệt đối là cực phẩm
trong cực phẩm, thế nào, nước phù sa không để chảy ra ruộng ngoài, ta đồng ý
thay mi?” Lâm Lệ nói.
“Đừng, ta sợ cực phẩm rồi, mi hãy tìm người bình thường
chút cho ta đi.”
“Đi đi, sao có thể so sánh cực phẩm này với ‘cực phẩm’ kia
được a, nói thật, điều kiện vô cùng tốt, gặp hay không gặp. Nếu không phải ta đã
có tiểu Tường tử nhà ta rồi, ta nhất định sẽ theo đuổi anh ta. Lâm Lệ có chút mê
gái nói.
An Nhiên toát mồ hôi: “Dường như tiểu Tường tử nhà mi cũng là do mi
mặt dày mày dạn theo đuổi đi!” Người này thật là giang sơn dễ đổi, bản tính khó
dời a!
“Hắc hắc, điều quan trọng nhất không phải là bắt đầu thế nào mà là có
kết quả, mặc dù lúc đầu là ta theo đuổi người ta rất cực khổ nhưng nhiều năm như
vậy rồi, ai dám nói chúng ta không hạnh phúc.” Lâm Lệ rất tự hào nói.
An
Nhiên nghe xong, trong lòng suy nghĩ, đúng a! Không cần quan tâm đã dùng biện
pháp gì, bây giờ giữ được bên người mới là quan trọng nhất, ai nói là sai
đây.
Thấy cô không nói gì, Lâm Lệ nói: “An tử, mi không trả lời ta coi như là
mi đồng ý nhé, ngày mai ta bảo Tiểu Tường tử nhà ta liên lạc, có tin gì sẽ gọi
cho mi.”
Xem đi, vốn tốt không bằng mạnh mẽ. Không lấy được người muốn lấy,
thì là ai cũng có khác gì nhau đâu. Lâm Lệ là một người thuộc trường phái hành động, nói giới thiệu là lập tức sắp
xếp thời gian gặp mặt cho hai người, thời gian ấn định vào buổi trưa ngày thứ
sáu, cũng chính là ngày mai.
Thật ra thì An Nhiên muốn khước từ, nhưng lại
không chịu nổi sự dài dòng cộng với ‘uy hiếp’ của Lâm Lệ nên đành đồng ý. Thật
ra thì gần đây cô rất bận bịu, vừa mới xong dự án ‘Bích Hồ Viên’, vốn tưởng là
có thời gian nghỉ ngơi, không ngờ lúc này công ty phá lệ tiếp nhận một thực tập
sinh, nói là tốt nghiệp trường danh tiếng, từng đạt được giải thưởng gì đó, Tổng
giám đốc mở miệng vàng sắp xếp, hiện tại do An Nhiên trực tiếp dẫn dắt.
Người
thực tập sinh này tên là Lăng Lâm, vóc người đẹp, chỉ là tiếng nói chuyện làm
người khác nổi da gà. Nàng vừa đến, các đồng nghiệp nam trong công ty đều phấn
khởi, lén lút gọi chị gái, không ngừng ân cần, nhưng mà các nữ đồng nghiệp thì
buồn bực, ngầm nhỏ giọng nghị luận chua ngoa, ngoài mặt cũng cố ý cô lập cô
ta.
Buổi trưa hôm nay, chờ sau khi An Nhiên hết bận rộn rồi, liền nhanh chóng
tiến thẳng đến nhà ăn công ty, bên trong chỉ còn lác đác mấy người, đương nhiên
đồ ăn cũng đều đã lạnh tanh rồi, cô tùy tiện chọn vài món, bưng khay tìm chỗ
ngồi xuống, buổi chiều còn phải đi khảo sát tiến trình thi công ngoài công
trường, thật ra cô cũng không có nhiều thời gian ăn cơm, chẳng qua là buổi sáng
vội đi làm còn chưa ăn sáng, bây giờ thực sự là rất đói.
An Nhiên ăn rất
nhanh, thức ăn hơi khô, thiếu chút nữa bị nghẹn, may mà có bát canh, vội vàng
nhấp một hớp, khó khăn nuốt xuống, ăn cơm tập thể ở nhà ăn công ty là như thế,
cơm khô, cơm nhão, món mặn, món nhạt, chỉ có canh là giống hệt nhau, đó là cho
một ít tảo tía vào nước sôi, không cần cho muối, mì chính, hoàn toàn nhạt nhẽo,
không có mùi vị gì cả.
An Nhiên lắc đầu, tiếp tục ăn thức ăn đã lạnh.
Đột
nhiên có một người cầm hộp cơm ngồi xuống cạnh cô, cô biết hộp cơm kia chính là
từ ‘Du Nhiên cư’ nổi tiếng của thành bắc, giá tiền không rẻ. An Nhiên ngẩng đầu,
thấy Lăng Lâm ngồi trước mặt cô, mỉm cười nhìn cô, ngọt ngào gọi: “chị
Cố.”
An Nhiên gật đầu, hỏi: “Sao bây giờ em mới ăn a, không phải đã sớm xong
việc rồi sao?”
“Vừa rồi nhiều người quá, em không thích ầm ĩ, nên đợi đến bây
giờ mới đến.” Lăng Lâm cười nói, tay mở hộp cơm ra, bên trong là thức ăn tinh
tế, gạo Thái Lan nấu lên rất thơm cùng với mùi thơm đồ ăn thật hấp dẫn, dĩ nhiên
là đối lập hẳn so với cơm của An Nhiên.
An Nhiên gật đầu, nhìn món ăn của cô
ta một chút, rồi lại nhìn đồ ăn của mình, càng nhìn càng không muốn ăn. Nhưng mà
cô cũng có chút tức giận, một thực tập sinh như cô ta sao lại có thể có một bưa
trưa sang trọng như vậy, nên mở miệng hỏi: “Nhà hàng này rất xa a, mua về không
bằng ăn luôn ở đó rồi về thì tiết kiệm thời gian hơn.”
“Ba em sợ em không
quen ăn thức ăn trong công ty nên cho tài xế nhà em trực tiếp đưa tới.” Lăng Lâm
cười, gắp một miếng sườn xào chua ngọt, làm bộ muốn gắp cho An Nhiên, nói: “chị
Cố cũng nếm thử đi, mùi vị thức ăn nhà hàng này không tệ.”
An Nhiên vội khoát
tay từ chối, nói: “không cần, chị no rồi.”
Nghe thế, Lăng Lâm ngượng ngùng
đặt lại vào trong chén, như muốn tìm đề tài, lại hỏi: “chị Cố nếu muốn đổi khẩu
vị thì ngày mai em sẽ bảo tài xế nhà em mang cho chị thêm một suất, nói thật, em
thật không quen thức ăn trong nhà ăn.”
An Nhiên cười khan, cô không nghĩ tới
cũng không có phúc hưởng thụ a, một bữa trưa mà mất nửa ngày lương, qua một
tháng, hơn nửa tiền lương đều ném vào việc ăn uống, vậy cô còn đi làm làm gì,
trực tiếp về nhà để Lâm Tiểu Phân nuôi thì tốt hơn.
An Nhiên nhìn đồng hồ m