
nói muốn có quà thì
cũng chỉ có thể để đến ngày mai rồi bù.
Tôi thầm nói quà tặng mà tôi muốn không cần chờ đến ngày mai, hôm nay là anh
có thể tặng tôi.
Anh cũng không tiếp lời tôi, chỉ hỏi tôi muốn nói gì.
Tôi nhìn anh chăm chú, nói cho anh biết hôm nay tôi tròn mười tám tuổi
rồi.
Anh gật đầu, nói anh biết, bởi vì hôm nay là sinh nhật của tôi.
Tôi biết anh đang cố ý giả ngu giả bộ nghe không hiểu, cho nên tôi nói trắng
ra hơn, tôi nói tôi đã không còn là cô bé rồi, đã là phụ nữ chân chính rồi, anh
không thể coi tôi là em gái nhỏ nữa, vì tôi không muốn làm em gái anh, tôi muốn
làm bạn gái anh!
Sau khi nghe xong anh cười, giống như là đang cười nhạo tính trẻ con và ngây
thơ của tôi, hỏi tôi có biết sự khác nhau giữa cô bé và phụ nữ.
Tôi tức giận, giận anh không muốn tiếp nhận tôi còn cố ý cười nhạo tôi.
Tôi biểu hiện sự tức giận lên trên mặt, nói cho anh biết tôi đã học tiết sinh
lý rồi, đương nhiên biết cô bé khác với phụ nữ, hơn nữa còn to gan nói cho anh,
nếu anh bằng lòng, tôi sẵn lòng cho anh biến tôi thành người phụ nữ chân
chính!
Dường như anh bị lời tôi nói hù dọa, nụ cười trên mặt vụt tắt, giận dữ mắng
tôi làm càn!
Tôi không nhìn vẻ tức giận trên mặt anh, cũng như không đếm xỉa đến việc thất
vọng anh không nhớ rõ ngày sinh nhật của tôi, tiến lên ngồi vào bên cạnh anh đưa
tay ôm chặt anh nói cho anh biết tôi thật sự rất thích anh, nói cho anh biết tôi
thật sự đã trưởng thành, tôi có thể cho anh biến tôi trở thành đàn bà, chỉ cần
anh đồng ý muốn tôi.
Nhưng mà cho dù tôi nói như vậy anh vẫn đẩy tôi ra, anh không muốn tôi, anh
vẫn coi tôi là em gái, nói tôi chỉ là chưa gặp nam sinh nào tốt hơn thôi, nói
tình cảm của tôi với anh chẳng qua chỉ là sự kính trọng và mến mộ thời thơ ấu,
nói tôi căn bản không hiểu gì là tình yêu.
Tôi khóc rất đau đớn, hỏi sao anh đối xử tồi với tôi như thế, rỏ ràng tôi
thích anh như vậy.
Anh nói anh muốn tốt cho tôi.
Cuối cùng anh đưa tôi về nhà, ở cửa nhà, tôi nói cho anh biết đây là sinh
nhật be bét nhất mà tôi từng có, thậm chí còn tệ hơn cả lúc anh cầm con giun đến
dọa tôi mấy trăm lần.
Anh rất không đồng tình nở nụ cười, nói anh thật xin lỗi, cho cho tôi hai hồi
hức tồi tệ như vậy, còn nói biết anh không tốt như thế, bảo tôi cứ dứt khoát
quên anh đi là được.
Tôi nói tôi sẽ không ngu ngốc như thế, sẽ không buông tha anh.
Vào chiều hôm sau, khi về nhà tôi nhận được quà của anh, là một cái điện
thoại mới ra khi đó, trong điện thoại có số của anh và một tin nhắn, bảo tôi
đừng ngây ngốc chờ ở cổng công ty nữa, trực tiếp gọi điện thoại cho anh.
Vào khoảnh khắc cầm lấy điện thoại di động, dường như tôi có cảm giác thật ra
anh cũng thích tôi, chỉ cần tôi kiên trì hơn nữa, có lẽ sẽ thành công.
Mà sự kiên trì này kéo dài bảy năm, sinh nhật năm nào tôi cũng trịnh trọng tỏ
tình với anh một lần, tất nhiên năm nào anh cũng lấy cùng một cái cớ từ chối
tôi, tôi vẫn thỉnh thoảng đến tìm anh, thích dùng điện thoại anh tặng gọi điện
cho anh hàng ngày.
Có mấy lần giống như anh thật sự bị tôi làm phiền quá rồi, bảo tôi đừng tìm
anh nữa, thậm chí vì thế tắt điện thoại không cho tôi liên hệ.
Từ chỗ anh trai tôi mới biết anh đổi số điện thoại, còn cố ý dặn không cho
tôi biết.
Sau khi biết tôi liền vọt tới nhà anh, nói với anh chỉ cần anh kết hôn, tôi
nhất định sẽ không còn làm phiền anh như vậy nữa.
Nói xong tôi lại hối hận, tôi sợ nếu như anh thật sự tìm một người phụ nữ kết
hôn, tôi đây nên làm cái gì bây giờ.
Nhưng mà cũng may về sau tôi không nghe thấy tin tức anh kết hôn, cũng không
nghe nói bên cạnh anh có người phụ nữ khác, tôi lại yên tâm.
Bảy năm nay ngoài tôi và Diệp Tử Ôn, những người bên cạnh cũng trải qua rất
nhiều chuyện, trước kia bạn gái của anh trai thế mà lại ngoại tình, mà đối tượng
lại là bạn tốt của Diệp Tử Ôn và anh trai, vì chuyện này, anh trai gần như không
còn tin vào tình cảm nữa, vẫn không kết giao bạn gái, mà vì chuyện của anh trai,
không ít lần mẹ khởi xướng hội nghị gia đình, nhưng mà kết quả vẫn là phí
công.
Vào lúc cả nhà tưởng là anh thực sự định sống độc thân cả đời, thì không ngờ
rằng anh lại âm thầm đăng ký kết hôn, nhanh chóng chuyển lên hàng ngũ cưới chớp
nhoáng.
Sau khi tốt nghiệp đại học, tôi liền mở một nhà hàng, tên là ‘Du Nhiên Cư ’,
nhờ vào anh trai và Diệp Tử Ôn, từ khi khai trương đến giờ, làm ăn không tệ, từ
từ có danh tiếng.
Hồi mới đầu tôi chỉ thích thú rồi tới kinh doanh, vì tôi vốn thích ăn đồ ăn
ngon, cuối cùng lại thực sự yêu thích, nghiêm túc coi nhà hàng như một phần sự
nghiệp để quan tâm.
Nhưng mà tôi không ngờ sẽ gặp lại bạn gái cũ của Diệp Tử Ôn ở đây, người con
gái duy nhất được anh công khai thừa nhận là bạn gái, cái chị hoa khôi giảng
đường hồi đó.
Thật ra thì chị ta thay đổi rất nhiều, mái tóc dài hồi xưa đã cắt ngắn, vóc
người vốn mảnh mai giờ đã hơi mập ra không còn thon thả nữa. Quan trọng nhất là
đứa trẻ trong lòng chị ta và người đàn ông đeo kính vẻ mặt nhã nhặn ngồi đối
diện, hóa ra là chị ta đã kết hôn rồi, còn sinh con rồi.
Cho dù chị ta thay đổ