XtGem Forum catalog
Tiên Hôn Hậu Ái

Tiên Hôn Hậu Ái

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 329334

Bình chọn: 9.5.00/10/933 lượt.

ói với chính mình sớm muộn sẽ có ngày thay được vị trí của cô trong

lòng anh ấy. Tôi cho là thời gian có thể thay đổi hết thảy, tôi cho là thời gian

lâu dài rồi, anh ấy có thể đem tên cô xóa hẳn khỏi trí nhớ của anh ấy, tôi cho

là thời gian lâu dài anh ấy có thể nhìn thấy cố gắng của tôi, thấy tôi yêu anh

ấy như thế nào, đối với anh ấy thật tốt như thế nào, nhưng mà. . . . . ." Đồng

Tiểu Tiệp dừng lại, một lúc lâu mới một lần nữa chậm rãi mở miệng, nói: "Nhưng

mà tôi sai lầm rồi, rất sai, cho dù bất kể tôi cố gắng đến cỡ nào, anh ấy cuối

cùng cũng không nhìn thấy mặt tốt của tôi, nhìn không thấy tình yêu của tôi, mà

một đạo lý rõ ràng tôi lại phải dùng tới sáu năm, mới nhìn rõ ràng." Vừa nói,

đưa đôi tay chậm rãi đặt lên bụng bằng phẳng của mình, một lúc lâu, tay bỗng

dưng buộc chặt, thật chặt nắm lại thành quyền, trên mặt vẻ mặt có chút thống

khổ, nói: "Còn có sinh mạng của con tôi." Trong hốc mắt nước mắt liền không

tiếng động rơi xuống, cũng không có thanh âm, khiến người thương tiếc.

An Nhiên giật mình sững sờ, trong nội tâm chấn động không nói ra lời, cô sắp

làm mẹ, bây giờ còn đang mang thai, cô biết cảm giác mang đứa nhỏ trong bụng,

cho dù lúc ban đầu đứa nhỏ chưa máy thai, giống như lúc chưa có, nhưng mà sau

khi biết được cảm giác này, vô cùng kỳ diệu, cô hình dung không đến, nhưng mà có

thể cảm thụ nhận được.

An Nhiên không biết có thể nói cái gì, chỉ là nhìn bộ dáng của cô ta, vẫn còn

có chút không nhịn được hỏi: "Cô, cô có khỏe không?"

Đợi tâm tình của mình ổn định lại, đưa tay lau đi nước mắt trên mặt, lắc đầu,

mạnh nở ra nụ cười nói: "Không có chuyện gì, mặc dù đau thật nhiều, nhưng cũng

không phải là không có ý nghĩa, ít nhất cho tôi nhìn rõ ràng, người đàn ông này

không đáng giá cho tôi yêu nữa, u mê sáu năm, cũng là lúc không thể tiếp tục ngu

nữa."

An Nhiên không biết có thể nói cái gì, chỉ nhìn cô ta gật đầu. Nói cũng kỳ

quái, giờ này khắc này, cô chợt bắt đầu có chút đáng thương, thương tiếc cô

ta.

"Cô có biết hiện giờ anh ta đang ở với ai không?" Đồng Tiểu Tiệp có chút dễ

dàng hỏi.

An Nhiên không nói chuyện, chỉ là lắc đầu, ánh mắt bình tĩnh nhìn cô ta.

"Tiếu Hiểu." Đồng Tiểu Tiệp nói: "Cái tên này hẳn không xa lạ với cô, là đồng

nghiệp lúc trước của cô, một nữ nhân phong tình vạn chủng."

An Nhiên chỉ gật đầu, đúng, cô cũng nhớ ra rồi, một lần trước dắt tay đi dạo

phố cùng Tô Dịch Thừa, ở đường dành riêng cho người đi bộ gặp được, Tiếu Hiểu

cùng anh ta rất thân mật ở cùng nhau, bởi vì thật sự cho anh ta là người xa lạ,

cho nên cũng không có để ý nhớ đến chuyện của anh ta, một phần cũng là không

quan tâm.

Phản ứng của cô vô cùng bình thản, khiến cho Đồng Tiểu Tiệp có chút ngoài ý

muốn, nhìn cô có chút nghi ngờ hỏi: "Cô một chút cũng không kinh ngạc?" Cho dù

thật sự không còn tình cảm với Mạc Phi nữa, nhưng tổ hợp như vậy không phải rất

quái dị sao?

"Tôi lúc trước ở trên đường có gặp qua bọn họ." An Nhiên nói.

"Thì ra là như vậy a." Đồng Tiểu Tiệp hiểu rõ gật đầu, sau đó cười nói: "Cô

biết không, tôi lúc trước rất hận cô, thật đặc biệt hận cô, tôi vẫn cảm thấy là

bởi vì cô, cho nên Mạc Phi mới không thể tiếp nhận tôi, không thể yêu tôi, nếu

như không có cô, nếu như Mạc Phi sớm một chút gặp tôi, có lẽ chúng tôi kết cục

cũng sẽ không phải như vậy."

"Từ sáu năm trước lúc Mạc Phi nói lời chia tay với tôi đi về phía cô, tôi

cùng anh ta cũng đã không còn có khả năng." An Nhiên lần nữa làm sáng tỏ nói, có

lẽ trước khi gặp được Tô Dịch Thừa cô vẫn không có chân chính để xuống Mạc Phi,

hoặc là nói cũng không thể đi ra từ đoạn tình cảm đó, nhưng mà cô vô cùng rõ

ràng, cho dù Mạc Phi lần nữa quay đầu lại, bọn họ cũng không thể nào.

"Tôi trước kia không tin, có câu ngạn ngữ là trong mắt tình nhân đều là Tây

Thi, ha ha, mọi thứ không tốt của anh ta trong mắt tôi vẫn là tốt, ban đầu anh

ta ở trong mắt tôi là ưu tú nhất, thậm chí có thể nói hoàn mỹ, bởi vì đối với

anh ta tình cảm của tôi vô cùng mảnh liệt, tôi vẫn cho là cô nói những lời đó là

gạt tôi, tôi thậm chí cảm thấy được nam nhân ưu tú như là ước mơ của bao nhiêu

người, bây giờ nghĩ lại mới cảm thấy thật buồn cười, anh ta cũng không ưu tú,

lại càng không hoàn mỹ, ngay cả đối với tình cảm cũng không phải nam nhân trung

tình, nơi nào có thể được ca tụng là người đàn ông tốt."

An Nhiên không nói chuyện, chỉ là gật đầu tỏ vẻ đồng ý, đúng vậy bất kể có

bao nhiêu ưu tú bao nhiêu khả năng bản lãnh, nếu như đối với tình cảm lại không

chuyên nhất, làm không được trung thành, thì sao có thể gọi là người đàn ông

tốt.

Khẽ thở dài một tiếng, Đồng Tiểu Tiệp tiếp tục nói: "Khi anh ta mang theo

người đàn bà kia tới trước mặt của tôi đem tờ ly hôn đưa tới cho tôi, tôi mới

hoàn toàn hiểu, người đàn ông này thích nhất căn bản chính là anh ta. Khi đó tôi

mới hoàn toàn hiểu chính mình đã sai bao nhiêu, tôi vẫn cho là bởi vì cô, nhưng

mà ngày đó tôi mới hiểu được, cho dù không có cô, cũng sẽ có Lâm An Nhiên,

Trương An Nhiên, Lý An Nhiên, mà thật lòng của anh ta cũng chỉ là một cái cớ anh

ta đưa ra,