
ng, dường như sớm không chịu nổi, khát vọng máu và sinh
mệnh. Phong Cơ, thậm chí Quỷ mẫu Hỏa Linh đều nghĩ Hỏa Vân Thần đan là
vật chết ẩn chứa sức mạnh lớn lao, nhưng không thể ngờ rằng Thần đan
Thái Thượng Lão Quân hao phí ngàn năm luyện ra khó khống chế là vì nó có linh tính thậm chí có yêu ghét của riêng mình.
Lúc Minh Dục độ thiên kiếp, chưởng quầy Ly rõ ràng cảm nhận được trên
người Phong Cơ bỗng nhiên trào ra khí nóng cùng linh lực của Thần đan,
có lẽ do Lôi Hỏa thiên kiếp đánh lên người Phong Cơ làm cho Hỏa Vân Thần đan sinh ra chống cự, làm cho nó bắt đầu xao động. Đây là phát hiện
ngoài ý muốn khiến chưởng quầy Ly mừng rỡ, nàng tuy là Hỏa linh thuần
khiết, nhưng chưa bao giờ gặp hay nhìn thấy Hỏa Vân Thần đan, cũng không biết mình lại có thể cộng hưởng với Thần đan. Chưởng quầy Ly vừa rồi
đứng trước mặt Phong Cơ, đưa tay thăm dò, vốn định thử một lần, không
ngờ thật sự được Thần đan đáp lại, vì vậy thuận thế lấy Thần đan ra.
Hỏa Vân Thần Đan rất có ích cho chưởng quầy Ly, không chỉ tăng pháp lực
gấp nhiều lần mà còn có thể làm cho tu vi của nàng nâng cao một bậc.
Phong Cơ giận dữ, không quan tâm nhiều, tóm lại là không thể buông tha
chưởng quầy Ly. Cuồng phong cuồn cuộn nổi lên, roi mây trong tay vung ra đánh về phía nàng.
Trường cung của Chưởng quầy Ly lật chuyển dựng thẳng nghênh đón roi mây
cùng yêu phong của Phong Cơ, bổ đôi đám khí đen cùng roi mây nhiễm màu
xanh yêu dị. Một đám lửa đỏ đậm từ trường cung dấy lên, đốt dọc theo roi mây của Phong Cơ.
Phong Cơ hét lên một tiếng chặt đứt roi mây, hung tợn gào lên:“Nha đầu
chết tiệt kia! Rốt cuộc là ai phái ngươi tới ?! Vì sao phải đối nghịch
với ta?! Hôm nay cho dù ngươi có thể ỷ vào Hỏa Vân Thần Đan thắng ta,
ngày khác chắc chắn sẽ có kết cục như Quỷ mẫu!”
“Hừ, ngày khác? Ngươi không đợi được ngày khác đâu!” Chưởng quầy Ly nhờ
Hỏa Vân Thần Đan mà pháp lực tăng mạnh, đánh với Phong Cơ một chưởng đã
thấy mình có vài phần phần thắng. Tuy nói Phong Cơ nuốt Tinh nguyên của
Quỷ mẫu, nhưng dường như cũng không mạnh như chưởng quầy Ly dự đoán.
Đánh với Phong Cơ có cảm giác là lạ, nhưng nàng cũng không biết là xảy
ra chuyện gì, luôn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng, giống như mọi
chuyện đều quá đơn giản, quá mức…… an toàn?
Bên kia, Bạch Nham nghĩ cách quấn lấy Lục cô nương, chẳng qua so với
chưởng quầy Ly thì tình thế tốt hơn một chút, bởi vì Lục cô nương dường
như cũng không có ý đánh nhau chết sống với hắn, giống như đang đùa giỡn với Bạch Nham, suy nghĩ vẫn đang hướng về phía Phong Cơ và chưởng quầy
Ly. Bạch Nham cũng vậy, hắn sợ nhất , lo lắng nhất chính là Trăng Máu
ảnh hưởng quá lớn đến chưởng quầy Ly, hơn nữa chưởng quầy Ly lấy được
Hỏa Vân Thần đan pháp lực tăng mạnh, muốn phá cấm chú của hắn càng dễ
dàng hơn. Nếu để ma tính của chưởng quầy Ly phát tác, hắn sợ không khống chế được nàng.
Phong Cơ thành ma ngàn năm cũng không phải là đối thủ bình thường, nữ
Bạt ở Đan thành kia đã khiến chưởng quầy Ly không chịu nổi, huống chi
Phong Cơ ma lực cao hơn nữ Bạt kia mấy chục lần, cho dù Bạch Nham đã
giải tầng phong ấn thứ bảy trên người chưởng quầy Ly cộng thêm uy lực
của Hỏa Vân Thần Đan, chưởng quầy Ly vẫn không chiếm được thượng phong.
Hết hợp lại tách, hết công lại thủ, Phong Cơ phẫn nộ đến cực điểm liều
mạng dùng toàn lực muốn đoạt lại Thần đan, chưởng quầy Ly không có chút
lợi thế nào, càng dây dưa chưởng quầy Ly càng phiền chán, chỉ mong dùng
một chiêu tiêu diệt Phong Cơ.
Phong Cơ tự cho mình rất lợi hại, ở Ma giới ngoại trừ Quỷ mẫu Hỏa Linh
thì chẳng có mấy ai dám đối nghịch với bà ta. Nếu bảo bà ta có kiêng kị
ai thì phải kể tới Thiên Khê và Vân Nhai, cho nên chưởng quầy Ly xuất
hiện, đoạt Thần đan, đại chiến với bà ta đều khiến bà ta nổi trận lôi
đình. Nhiều năm không nghiêm túc ra tay với người khác như thế này, lúc
này đây giữa hai người chắc chắn phải có người sống kẻ chết.
Chưởng quầy Ly xưa nay không thích dây dưa nhiều, cũng không biết là do
Trăng Máu ảnh hưởng hay là do nàng càng giết càng hăng, bỗng nhiên mở
một đôi cánh, bay lên giữa không trung nhìn giống như từ trên trời giáng xuống vậy.
Bạch Nham thấy vậy biết ngay là tình hình không ổn. Chưởng quầy Ly mở
đôi cánh màu vàng rất lớn ra, khiến Tòng Tố cùng đám người phàm đều
choáng váng, Phong Cơ cũng ngẩn người:“Ngươi rốt cuộc là cái gì vậy?!”
“Hừ!” Chưởng quầy Ly khẽ hừ nhẹ một tiếng, hoàn toàn mở rộng đôi cánh
ra. Lúc này nàng cũng xòe đôi cánh thứ hai trước giờ luôn bị che giấu
ra, trên một cánh trong đó còn gắn phong ấn thứ sáu của Bạch Nham.
Chưởng quầy Ly hít một hơi thật sâu, dường như là đang hấp thụ toàn bộ
ánh sáng từ Trăng Máu vào cơ thể, ánh lửa trên trường cung trong tay
càng rực rỡ hơn. Đôi cánh thứ hai của nàng dần dần mở rộng, so với đôi
cánh thứ nhất thì nhỏ hơn một phần ba, màu cũng nhạt hơn. Tầng phong ấn
thứ sáu của Bạch Nham bắt đầu chuyển động, phát ra tiếng vang khanh
khách nho nhỏ. Lòng Bạch Nham trầm xuống, nàng đã có đủ sức mạnh tự cởi
bỏ phong ấn của hắn!
“Bốn cánh……. Màu vàng….. Huyền điểu[1